Cảm thụ được sát ý trên thân đối phương, Bạch Nhạc không dám có chút nào khinh thường, cổ tay khẽ đảo, Thu Hoằng Kiếm lần nữa vào tay.
Không chút nghĩ ngợi, Bạch Nhạc trực tiếp chém ra một kiếm.
Linh Tê Nhất Kiếm!
Đối mặt cường giả Tinh Cung Cảnh, dù ra tay toàn lực cũng vẫn tồn tại nguy hiểm cực lớn, hắn nơi nào còn dám lưu thủ.
Coong!
Kiếm tùy tâm động, dù đối mặt cường giả Tinh Cung Cảnh như Thích Hướng Kính, kiếm trong tay Bạch Nhạc vẫn tinh chuẩn đụng lên mũi kiếm đối phương.
Kiếm đối phương có nhanh đến mấy, lại làm sao nhanh bằng tâm niệm.
Chỉ là, có thể tinh chuẩn đụng lên mũi kiếm là một chuyện, ngăn cản được hay không lại là chuyện khác.
Tuy thực lực Bạch Nhạc hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều so với trước khi tiến vào Thất Tinh Tháp, nhưng đối mặt cường giả Tinh Cung Cảnh lại vẫn xa xa không đủ nhìn!
Không có Thông Thiên Ma Công, không có Thôn Thiên Quyết, cũng không có Côn Ngô Kiếm!
Dù thiên phú Bạch Nhạc tốt đến mấy cũng không khả năng đương cự được với cường giả Tinh Cung Cảnh.
Đương nhiên, một khi hắn triệt để tu thành Thất Tinh truyền thừa, tu vi đạt đến Linh Phủ đỉnh phong, bằng vào Kiếm Linh Vũ chưa đã không đủ sức đánh một trận, nhưng chí ít không phải bây giờ.
Mũi kiếm giao kích, Bạch Nhạc gần như khẽ đụng liền vỡ, cả người trực tiếp bị chấn bay, hung hăng nện trên mặt đất.
Nhưng mà, mượn lấy cơ hội bị hất văng đi ra, Bạch Nhạc cũng hóa giải bảy tám phần lực lượng một kiếm này, đợi khi té xuống đất, tuy nhìn có vẻ nhếch nhác, nhưng trên thực tế thương thế lại tuyệt không nặng.
Lăn lộn một vòng trên đất, Bạch Nhạc lần nữa nhảy lên.
Cảnh này càng khiến chúng nhân sôi trào!
Vừa nãy Bạch Nhạc tập sát Mạc Vân Tô còn có thể nói là dùng thần thông đánh cho Thích Hướng Kính trở tay không kịp, nhưng giờ đây một kiếm này lại thật đương cự được với công kích từ cường giả Tinh Cung!
Dù thực ra một kích kia Thích Hướng Kính chưa tung hết toàn lực, song cũng đã rất hãi người.
Một kích không trúng, nộ ý trong lòng Thích Hướng Kính càng thịnh, không cho Bạch Nhạc nửa điểm cơ hội thở dốc, trở tay tiếp tục chém tới.
Một kiếm đòi mạng!
Trước đó có thể ngăn lại công kích từ Thích Hướng Kính, có thể nói Bạch Nhạc đã dùng hết toàn lực, trong tình huống không cách nào sử dụng Thông Thiên Ma Công, Bạch Nhạc quả thực không thấy được nửa điểm hi vọng có thể ngăn lại một kiếm này.
Nhưng mà, ngay khi kiếm chém ra, cách đó không xa, một mạt kiếm khí màu tím chói mắt chợt bạo phát, như lưu tinh từ chân trời trút xuống, hung hăng đụng lên Thích Hướng Kính.
- Lão thất phu họ Thích kia, cường giả Tinh Cung Cảnh lại đi bắt nạt vãn bối, ngươi còn có chút thể diện nào nữa không?
Nương theo một kiếm này, tiếng quát của Văn Trạch cũng vọng lại.
Oanh!
Kiếm khí màu tím và kiếm của Thích Hướng Kính hung hăng va vào nhau!
Văn Trạch không phải Bạch Nhạc, bước đến cảnh giới Nhập Vi trong Thất Tinh Tháp, tuy thực lực Văn Trạch không bằng được Lý Phù Nam, song chênh lệch lại rất nhỏ, cộng thêm để uẩn của thiên công Đạo Lăng Thiên Tông, thực lực rõ ràng vượt xa Bạch Nhạc.
Trong tình thế Thích Hướng Kính chưa hề dùng đến Tinh Cung, hắn hoàn toàn đủ sức ngăn trở một kích của đối phương.
Ba!
Ngăn được một kích này, song Văn Trạch cũng khó mà chịu được lực lượng phản xung, tùy theo từng bước giật lùi, đá xanh dưới chân chợt nứt ra.
Văn Trạch vừa động thủ, chúng đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông đều không thể đứng nhìn!
Bọn hắn lại không quản ngươi có phải trưởng lão Thất Tinh Tông, có phải cường giả Tinh Cung Cảnh hay không, đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, đến chỗ nào đều cao cao tại thượng, không dung bất kỳ ai khi dễ.
Nháy mắt, hơn mười tên đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông đồng loạt ra tay, trực tiếp vây quanh Thích Hướng Kính.
Trước đó thấy được Thích Hướng Kính nhúng tay can dự vào chuyện giữa Bạch Nhạc và Mạc Vân Tô, đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này sớm đã rất khó chịu! Bọn hắn đều có giao tình với Bạch Nhạc, lại không có nửa điểm quan hệ gì với trưởng lão Thất Tinh Tông này.
Cái danh trưởng lão của ngươi có thể hù dọa đệ tử Thất Tinh Tông, hù dọa đệ tử các tông phái Thanh Châu, nhưng tuyệt đối không dọa được đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông chúng ta.
Sở dĩ không động thủ, thứ nhất là vì Bạch Nhạc còn có thể đối phó, thứ hai cũng là vì Văn Trạch một mực chưa lên tiếng.
Đám đệ tử bọn hắn đều thuộc mạch Tử Dương Chân Nhân, tự nhiên lấy Văn Trạch làm đầu, Văn Trạch không lên tiếng, bọn hắn tự nhiên không tiện ra tay.
Nhưng giờ đây, một khi Văn Trạch đã động thủ, bọn hắn liền không việc gì phải kiêng dè nữa cả.
- Lão già thối thây, chẳng qua là Tinh Cung Cảnh mà thôi, hù dọa được ai! Ngươi còn dám động Bạch huynh đệ thử xem!
Ngay trước mặt nhiều người như vậy, bọn hắn cũng rất thông minh, không tùy tiện gọi Bạch Nhạc Bạch sư huynh, mà trực tiếp xưng hô Bạch huynh đệ.
Mỗi mình Bạch Nhạc, Thích Hướng Kính có thể không để ý, dù thêm cả Dương Bằng cũng không sao, rốt cuộc Dương Bằng là một tên hoàn khố, chỉ cần hắn không ra tay với Dương Bằng, liền không náo ra hỗn loạn gì được.
Nhưng đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này nhúng tay lại là chuyện khác.
Đừng nói hắn, ngay cả tông chủ Thất Tinh Tông, thậm chí Tinh Hà lão tổ, sợ rằng cũng không dám tùy tiện đánh giết đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này.