Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 439 - Chương 439 - Ước Hẹn Ba Chiêu (2)

Chương 439 - Ước hẹn ba chiêu (2)
Chương 439 - Ước hẹn ba chiêu (2)

Chứng kiến cảnh này, tất cả mọi người đều không khỏi khẩn trương!

Dù là Tô Nhan, lúc này trong lòng đều bất giác có chút tâm thần bất định.

Nàng không sợ Bạch Nhạc không tiếp nổi, mà là sợ Bạch Nhạc bạo lộ thân phận.

Khoan nói cái khác, chỉ riêng chuyện bạo lộ Thông Thiên Ma Công liền đủ khiến Chu Mộng Dương không tiếc bất cứ giá nào chém giết hắn.

Đối mặt truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, mọi ước hẹn đều thành vô nghĩa.

Chỉ là tới nước đó, sự tình đã hoàn toàn vượt ngoài tầm khống chế của nàng.

- Thiếu niên đáng sợ!

Nhìn Bạch Nhạc một cái thật sâu, Chu Mộng Dương không tiếp tục dây dưa, thân hình hơi lắc, cũng lướt đến trên mặt hồ.

Oanh!

Chỉ trong tích tắc, linh lực đột nhiên bạo phát, mặt hồ bình tĩnh chợt cuộn lên sóng cả, tùy theo Chu Mộng Dương đánh ra một chưởng, sóng lớn kích lên tức tốc hóa thành một bàn tay khổng lồ, đổ ập tới trước mặt Bạch Nhạc.

Bước vào Tinh Cung, khả năng thao túng linh lực sớm đã đạt tới một cấp độ khác, trong lúc phất tay, tự có uy thế khó lường tán phát ra.

Huống hồ, dù là ở trong Tinh Cung Cảnh, Chu Mộng Dương cũng tính là cường giả không kém, hoàn toàn không phải tên Thích Hướng Kình trước kia từng giao thủ với Bạch Nhạc ở Thất Tinh Tông có thể so sánh.

Chỉ một chưởng tùy ý, uy lực lại đã sánh ngang một kích toàn lực của cường giả Linh Phủ hậu kỳ.

Nếu Bạch Nhạc là Linh Phủ trung kỳ bình thường, một chưởng này hoàn toàn đủ sức đánh gục hắn.

- Mở!

Trong mắt chớp qua tinh mang, chân Bạch Nhạc đột nhiên bước ra một bước, cả người lăng không lao thẳng tới, trực tiếp nghênh đón quyền chưởng do sóng lớn hóa thành.

Oanh!

Trong cơ thể, Thông Thiên Ma Công toàn lực vận chuyển, vung quyền nện nát bàn tay do nước trong ngưng tụ, vô số giọt nước tóe bắn, hệt như mưa to trút xuống!

- Quả nhiên có vài phần bản lĩnh!

Nhìn Bạch Nhạc, Chu Mộng Dương nhẹ giọng thở dài.

Chỉ bằng một quyền này liền đủ để Yến Bắc Thần bước vào hàng ngũ thiên tài đỉnh cấp Thanh Châu!

Một quyền nhìn như đơn giản, nhưng biến hóa cất chứa trong đó lại vô cùng nhiều, năng lực khống chế lực lượng một cách hoàn mỹ như thế khiến Chu Mộng Dương không khỏi tán thán. Nếu không phải trước đó hắn tự thân chứng kiến Huyết Ảnh Ma Tông thảm bại ở Thất Tinh Tháp, sợ rằng sớm đã hoài nghi, Yến Bắc Thần này từng tiến vào Thất Tinh Tháp.

Mặc dù từ chỉnh thể mà luận, ma đạo vẫn ở thế hạ phong, song hắn không muốn thừa nhận cũng không được, trong ma đạo cũng thiên tài lớp lớp, không hề thu kém huyền môn.

Điều này khiến trong lòng Chu Mộng Dương không khỏi nhiều thêm mấy phần sát ý.

Thiên tài như thế, nếu để mặc cho hắn phát triển bình thường, thành tựu sợ rằng tuyệt đối sẽ không dưới Mạc Vô Tình, giờ có cơ hội, tự nhiên theo bản năng muốn diệt trừ đối phương.

- Lại đến!

Tranh một tiếng, giơ tay lên, Chu Mộng Dương bất ngờ rút kiếm ra.

Hắn vốn là kiếm tu, chỉ lúc xuất kiếm mới phát huy ra hết toàn lực.

Kiếm phong xuất vỏ, chớp mắt liền khiến không khí tựa hồ lạnh đi mấy phần.

Dù là Bạch Nhạc, khắc này đều cảm nhận được uy hiếp trí mạng.

Nếu có thể ra tay toàn lực, hắn tự nhiên không sợ, nhưng giờ hắn chẳng những không dám động kiếm, thậm chí ngay cả Thôn Thiên Quyết đều không dám thi triển, trong tình huống như vậy, muốn đón đỡ kiếm này của Chu Mộng Dương là điều quá khó.

Trong lòng chớp qua vô số ý niệm, nhưng giờ đây, Bạch Nhạc thậm chí ngay cả cơ hội để tự hỏi đều không có.

Kiếm quang nở rộ, đập mặt mà tới.

Không chút do dự, gần như chỉ trong nháy mắt, thân hình Bạch Nhạc đã trực tiếp lặn xuống dưới hồ.

Nếu đã dám đáp ứng tiếp công kích từ Chu Mộng Dương, trong lòng Bạch Nhạc sớm đã có chuẩn bị, chọn chiến trên mặt hồ vốn cũng là dự mưu.

Vô luận công kích thế nào, một khi rơi xuống nước, lực lượng tất sẽ bị nước hồ hóa giải quá nửa.

Hiển nhiên Chu Mộng Dương không nghĩ tới Bạch Nhạc sẽ chơi xấu như vậy, một kiếm chém xuống, kiếm khí tung hoành, bọt nước văng tứ tung, lại vẫn bị Bạch Nhạc thừa cơ thoát đi.

Thoáng chốc, Bạch Nhạc lần nữa nổi lên mặt nước, lại không chút nào cảm thấy nhục nhã khi dùng thủ đoạn như vậy, thong thả mở miệng nói:

- Chu trưởng lão, còn một chiêu nữa, ngài cố đừng thua đấy nhé.

Khẽ lắc đầu, Chu Mộng Dương hờ hững nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi dốc toàn lực ngăn trở một kiếm này của ta, đợi đến chiêu thứ ba lại giở trò, lão phu có thể còn trúng kế, nhưng giờ sớm có phòng bị, ngươi tưởng... kế này còn hiệu quả nữa ư?

Chu Mộng Dương là nhân vật nào, cùng một thủ đoạn, làm sao có thể dính hai lần.

Chớp mắt, kiếm phong tái khởi, mặt hồ đột nhiên kết băng!

Hàn Sơn Quyết!

Dù cho Chu Mộng Dương tu kiếm đạo, nhưng công pháp tu hành cũng là Hàn Sơn Quyết, chỉ là bỏ qua bộ phận tu pháp mà thôi.

Nháy mắt, mặt hồ dưới chân Bạch Nhạc chợt xuất hiện vô số gai băng, sắc bén như kiếm!

Nếu là lúc bình thường, những gai băng này tự nhiên không cách nào mang đến uy hiếp cho Bạch Nhạc, nhưng nếu lúc này Chu Mộng Dương lại đột ngột ra tay, ý nghĩa tự nhiên bất đồng.

Tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại, Bạch Nhạc hiểu, tình huống đã đến thời khắc nguy hiểm nhất.

Một kiếm này, căn bản không chút hoa chiêu để dùng, hắn chỉ có thể bằng vào lực lượng bản thân, lấy cứng đối cứng ngăn lại!

Bình Luận (0)
Comment