- Bàng môn tả đạo, làm sao tranh phong được với đại đạo!
Trên mặt hiện lên vẻ ngạo nghễ, Bạch Nhạc lạnh lùng nói.
Phong thái này tuy có hiềm nghi trang bức, nhưng trên thực tế, lại cũng không nói sai, phương pháp tu hành của Thanh Bạch nói cho cùng chỉ là dã lộ, vứt bỏ hết thảy, chuyên tu mỗi đôi tay, thậm chí là chuyên tu mấy đầu ngón tay, chỉ với bản thân điều này liền đã rơi xuống hạ thừa.
Gặp phải người khác, có thể còn có thể chiếm được vài phần tiện nghi, nhưng đối mặt Thông Thiên Ma Thể đạt tới cảnh giới thối cốt, tự nhiên kém xa một bậc.
Mặc dù, Bạch Nhạc chỉ mới vừa bắt đầu thối cốt, còn lâu mới đạt tới cấp độ viên mãn, song cường độ tuyệt đối đã không kém ngón tay Thanh Bạch.
Chỉ là, lời này rơi vào trong tai Thanh Bạch, nhất thời khiến hắn phẫn nộ không thôi.
Chính hắn tự nhiên rõ ràng điểm yếu của mình, bằng không trước đây trong trận đánh ở Thất Tinh Tông đã không đến nỗi bị tông chủ Thất Tinh Tông chém mất một ngón tay, thất bại lui ra Thanh Châu.
Nếu Thông Thiên Ma Quân nói ra phen lời này, hắn đừng nói xấu hổ, không chừng còn sẽ cảm thấy được chửi làm vinh, nhưng Yến Bắc Thần ngươi chẳng qua chỉ là một tên Linh Phủ Cảnh mà thôi, dù là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, há dám lớn lối như thế?
Nếu nói, trước đây Thanh Bạch đụng phải Bạch Nhạc, trong lòng chỉ ôm tâm tư muốn thử xem có chiếm được chút lợi lộc gì không, tỷ như cướp đoạt Huyết Ảnh Ngoa chẳng hạn, như vậy bây giờ lại đã thật sinh ra mấy phần sát ý.
- Nhãi ranh, không biết trời cao đất dày! Dù là bàng môn tả đạo, hôm nay cũng có thể đánh bại ngươi!
Chỉ trong một nhịp thở, trên người Thanh Bạch đột nhiên hiện ra hư ảnh Tinh Cung trắng xanh đan xen, ẩn ước có thể nhìn ra, Tinh Cung có hình bàn tay, phảng phất như nháy mắt liền có một bàn tay khổng lồ sắp đè xuống!
Tuy phẫn nộ, nhưng nháy mắt giao thủ vừa rồi cũng đã khiến Thanh Bạch triệt để thu hồi khinh thị.
Lần này động thủ liền trực tiếp dẫn động lực lượng Tinh Cung, muốn bằng vào ưu thế cảnh giới, trực tiếp nghiền ép Yến Bắc Thần.
Ngước mắt nhìn lên hư ảnh Tinh Cung kia, trong mắt Bạch Nhạc chẳng những không có sợ hãi, ngược lại còn cuộn lên chiến ý cường liệt.
Đây không phải lần đầu tiên hắn giao thủ với cường giả Tinh Cung Cảnh, nhưng lần này, lại tuyệt đối khác với những lần trước!
Trong tình thế không sử dụng Côn Ngô Kiếm, Bạch Nhạc muốn thử xem, giữa mình và cường giả Tinh Cung Cảnh rốt cục có chênh lệch cỡ nào.
Đương sơ lúc ở Thất Tinh Tháp, Bạch Nhạc từng có cảm giác, đợi khi Linh Phủ Cảnh thực sự tới được đỉnh phong, có lẽ chưa hẳn đã không thể đánh một trận với Tinh Cung Cảnh.
Hiện tại tuy hắn còn cách Linh Phủ Cảnh viên mãn một đoạn, nhưng bằng vào sự cường đại của Thông Thiên Ma Công, hoàn toàn có đủ tự tin để đánh một trận.
Đây không chỉ liên quan đến thắng bại của một trận chiến, đồng thời cũng có liên quan đến bước kế hoạch tiếp theo của Bạch Nhạc.
…
Dưới chân đột nhiên đạp bước, lực lượng trong cơ thể Bạch Nhạc theo đó bạo phát, như tên rời cung, hung hãn công tới!
So với Thanh Bạch, lúc này Bạch Nhạc ra tay có vẻ rất đơn giản, không có bất kỳ chiêu số hoa lệ nào, có chăng chỉ là lực lượng và tốc độ đơn thuần.
Nhưng kết hợp hoàn mỹ hai thứ này lại với nhau, liền đủ để bạo phát lực lượng vô cùng khủng khiếp.
Cảnh giới Nhập Vi thao túng lực lượng không chỉ dừng ở mỗi ma khí, mà còn bao gồm mỗi một phần lực lượng Thông Thiên Ma Thể, đây chính là cơ sở để Bạch Nhạc tự tin lấy cứng đối cứng với cường giả Tinh Cung Cảnh.
Oanh!
Một kích này tới quá nhanh, vậy nên Thanh Bạch không kịp có thời gian để làm ra phản ứng thời gian, thậm chí căn bản không thể thi triển sát chiêu, đành phải vội vàng trực tiếp đè Tinh Cung xuống.
Nháy mắt, quyền đầu Bạch Nhạc hung hăng nện lên hư ảnh Tinh Cung.
Lực lượng khủng bố nổ bung, dưới một quyền này, hư ảnh Tinh Cung bất ngờ theo đó run rẩy, mặc dù chỉ là một tia rung động bé không đáng kể, nhưng ý nghĩa trong đó lại hoàn toàn bất đồng!
Điều này đồng nghĩa với, với một quyền vừa rồi, Bạch Nhạc thực sự có được lực lượng lay động Tinh Cung!
Đương nhiên, đại giá phải trả là Bạch Nhạc cũng bị lực phản chấn đánh bay, khóe miệng lập tức tràn ra một tia tiên huyết, thậm chí cánh tay oanh lên Tinh Cung không khỏi tê rần, đau đến tận cốt tủy.
Mặc dù miễn cưỡng bước vào cảnh giới thối cốt, nhưng nói thế nào cũng chỉ là miễn cưỡng mới vừa bắt đầu thối cốt mà thôi, Bạch Nhạc còn xa mới thực sự đạt tới cấp độ thối cốt viên mãn, bình thường đối địch tự nhiên đủ dùng, nhưng một khi cứng đối cứng với Tinh Cung, vậy lại chưa đủ!
Gần gần với một kích này, trong lòng Bạch Nhạc liền hiểu được, muốn chỉ bằng vào lực lượng Thông Thiên Ma Thể để đương cự cường giả Tinh Cung Cảnh, chí ít phải đạt được cấp độ thối cốt viên mãn mới có hy vọng, bây giờ vẫn còn kém xa!
Chẳng qua, một khi bước vào cảnh giới thối cốt, chí ít cường giả Tinh Cung Cảnh muốn giết hắn cũng không phải là điều dễ dàng.
So với Bạch Nhạc, lúc này Thanh Bạch thực sự cảm thấy lạnh gáy, trong lòng bất giác sinh ra một tia kiêng dè.
Lực lay Tinh Cung a!