Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 467 - Chương 467 - Bất Kham Một Kích (2)

Chương 467 - Bất kham một kích (2)
Chương 467 - Bất kham một kích (2)

Hắn sợ nhất thật chính là Mộng Thiên Thu có thể trực tiếp nhìn xuyên ngụy trang, nhận ra hắn, nhưng giờ xem ra, Mộng Thiên Thu gần gần phát hiện hắn dùng huyễn thuật cải biến dung mạo, chứ chưa thể triệt để nhìn thấu!

Nếu chỉ là vậy, ngược lại có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Trên thực tế, Bạch Nhạc không rõ ràng, ngay khi nhìn thấy hắn, Mộng Thiên Thu đã có chút sinh nghi! Chỉ là lần này trước khi tới Thanh Châu Thành, Bạch Nhạc đã tử tế tham ngộ Thiên Cơ Biến suốt nửa tháng, hiểu rõ cách dùng lực lượng cải biến khí tức thần hồn, như thế, thứ thay đổi không chỉ có mỗi dung mạo mà còn bao gồm khí tức thần hồn.

Chính bởi vậy, Mộng Thiên Thu mới không thể nhận ra hắn.

Bằng không, nếu đổi thành trước kia, chỉ bằng một cái liếc mắt liền đủ để Mộng Thiên Thu nhìn xuyên hư ảo, nhận ra hắn.

Chỉ là, tuy vậy, huyễn thuật chi đạo của Bạch Nhạc rốt cục vẫn mang theo mấy phần vết tích Thiên Cơ Biến, chính điều này mới khiến Mộng Thiên Thu không khỏi sinh nghi.

- Vị này chính là Thiên Thu đại sư? Quả nhiên danh bất hư truyền!

Hơi hơi ôm quyền, Bạch Nhạc nhàn nhạt nói:

- Gia sư từng nói qua, ngày xưa hắn từng có duyên gặp qua Thiên Thu đại sư một lần, luận về huyễn thuật chia đạo, hắn kém xa Thiên Thu đại sư, nếu có cơ hội ta hi vọng có thể bái nhập môn hạ đại sư... Đáng tiếc, giờ Yến mỗ đã nhập ma, ngược lại không có cơ hội đó nữa.

Lời này, Bạch Nhạc nói rất nhẹ nhàng, nhưng tin tức lộ ra trong đó lại cực nhiều.

Đầu tiên, chúng nhân có thể nghe ra được, gia sư mà Yến Bắc Thần đang nói tuyệt đối không phải Thông Thiên Ma Quân, mà là sư phụ của Yến Bắc Thần trước khi hắn trở thành truyền nhân Thông Thiên Ma Quân.

Thứ hai, từ câu nói này liền có thể suy đoán ra, sợ rằng Thông Thiên Ma Quân trước khi bước lên Đạo Lăng Sơn đã nhận Yến Bắc Thần làm đệ tử, bằng không, chỉ trong một đoạn thời gian ngắn ngủi, Yến Bắc Thần quyết không khả năng tán đi một thân linh lực, trọng tu đến cảnh giới bực này.

Hơn nữa, theo như ý trong lời Yến Bắc Thần, cái tên Yến Bắc Thần này khả năng cao vốn là người Thanh Châu, như vậy vị sư tôn kia của hắn mới có thể gặp qua Mộng Thiên Thu!

Trên thực tế, đừng nói người ngoài, dù là Mộng Thiên Thu, khắc này đều không khỏi có chút ngập ngừng.

Ở huyễn thuật chi đạo, danh tiếng hắn quả thực vang vọng khắp Thanh châu, thậm chí đưa mắt toàn thiên hạ cũng tính là huyễn thuật đại sư vô cùng nổi danh.

Đời này tuy hiếm khi rời khỏi Thanh châu, nhưng năm đó quả thực từng cùng một ít đồng đạo tu hành huyễn thuật thảo luận qua về huyễn thuật chi đạo.

Nếu có một vị huyễn thuật đại sư ngày xưa từng trao đổi qua tâm đắc với hắn, như vậy trong huyễn thuật truyền thụ có chứa vài phần vết tích quen thuộc cũng chẳng có gì là lạ.

Rốt cuộc, tu hành huyễn thuật chi đạo, căn nguyên vẫn ở mỗi cá nhân, mỗi người đều có hiểu biết bất đồng đối với huyễn thuật, dù là ra từ cùng một sư phụ thì vẫn có sai khác nhất định!

Quan trọng hơn hết là... Mộng Thiên Thu thật sự cách nào tưởng tượng, có người lại có thể đồng thời tu hành hai loại pháp môn đạo ma!

Trên thực tế, đây cũng chính là điểm đặc thù của Thông Thiên Ma Công, nếu không như vậy, Thông Thiên Ma Quân há lại không yên tâm để cho Bạch Nhạc bái nhập vào trong huyền môn, tu hành pháp môn huyền môn, đối với truyền nhân Bạch Nhạc này mà nói, đây chính là phương án tự vệ tốt nhất.

- Ngươi đã từng thân trong huyền môn, sao lại tự cam đọa lạc, rơi vào ma đạo!

Lắc đầu, Mộng Thiên Thu chậm rãi nói:

- Thông Thiên Ma Quân tuy mạnh, nhưng rốt cục không phải chính đồ, chỉ vì tham luyến được mất nhất thời, lại đi đánh mất căn bản làm người, thật sự là không khôn ngoan!

Lời này, đừng nói Bạch Nhạc, ngay cả đám người xung quanh đều không khỏi ngấm ngầm bĩu môi khinh thường, cũng chỉ có loại người cổ hủ như Mộng Thiên Thu loại mới nói ra được lời như thế.

Chúng nhân tại trường, ai nấy đặt tay lên ngực mà tự hỏi, nếu trước khi bước vào Tinh Cung lại có được cơ hội bái nhập môn hạ Thông Thiên Ma Quân, ai sẽ cự tuyệt?

Cái gọi là chính ma, đứng trước lợi ích tuyệt đối, thực sự chẳng đáng là gì.

- Ma đạo, lại thế nào?

Lắc đầu, Bạch Nhạc nhàn nhạt hỏi ngược lại.

Câu này thật ra đã giấu ở trong lòng Bạch Nhạc lâu rồi, bắt đầu từ lúc nghĩ thông điểm này, hắn vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói đi ra, giờ đây đối mặt với người có ân với mình là Mộng Thiên Thu, Bạch Nhạc liền lần đầu tiên mơ hồ biểu lộ ra suy nghĩ của bản thân.

- Cái gọi là ma đạo, chẳng qua là một loại phương thức tu hành khác mà thôi, cần gì phải phân chính tà?

Nhìn vào Mộng Thiên Thu, Bạch Nhạc ngạo nghễ nói:

- Ta tu ma, không phải vì ma chính danh, mà là vì nói cho thế nhân... Thế nào là ma!

- ...

Nói ra phen lời này, không chỉ mỗi Mộng Thiên Thu, mà trong lòng tất cả mọi người tại trường đều không khỏi vì đó run lên!

Lời này, nếu từ miệng người khác nói, chúng nhân tự nhiên sẽ chỉ cười nhạt, nhưng nói ra từ miệng Yến Bắc Thần lại có ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.

Thân là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, hắn có tư cách để cuồng ngạo như thế.

Bình Luận (0)
Comment