Nhưng vấn đề ở chỗ, lần này Tử Dương Chân Nhân căn bản không mang theo đệ tử Tinh Cung Cảnh, tự nhiên không muốn người khác phá hoại cân bằng.
Huống hồ, lấy chính bọn hắn mà luận, bất kể là Huyết Ảnh Ma Tông hay Thất Tinh Tông, thật ra đều không quá quan tâm đệ tử Linh Phủ Cảnh chết sống, nhưng nếu là một vị cường giả Tinh Cung Cảnh, vậy lại khác! Một khi xảy ra bất trắc, bỏ mạng trong lăng tẩm Thanh Vương, như vậy rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thế cục cân bằng tại Thanh Châu
Rủi ro này, vô luận Huyết Ảnh Ma Tông hay Thất Tinh Tông đều không muốn đi chọc.
Huống hồ, kỳ thật trong lòng bọn hắn đều biết thân phận của vị phủ chủ Thanh Châu trước mắt.
Nếu thật có Thanh Vương bí tàng, một khi để cho Ngô Tuyết Tùng nhân cơ hội bước vào trong đó, thu được bí tàng, tự nhiên liền sẽ vượt lên người khác!
Trước đó Ngô Tuyết Tùng không chịu bước vào trong, mà trăm phương ngàn kế lôi kéo Bạch Nhạc thay hắn đi vào, chứng tỏ chí ít đến trước mắt, Ngô Tuyết Tùng còn không vào được, nếu bọn họ phá mở sát trận, thế chẳng phải vô duyên vô cớ làm chuyện tốt giúp đối phương? Hiển nhiên đây là kết quả mà cả ba phương đều không muốn nhìn thấy.
Như thế, tự nhiên rất dễ đạt thành ăn ý.
Nghe lời này của đám Tinh Hà lão tổ, sắc mặt Ngô Tuyết Tùng lập tức xanh đen.
Ba vị lão tổ này rất nhanh liền đạt thành ăn ý, nhưng từ đầu đến cuối, lại có ai hỏi qua hắn một câu?
Phải biết, hắn mới là phủ chủ Thanh Châu, là Thập Tam hoàng tử Đại Càn Vương Triều! Hắn mới là người thực sự có tư cách nhất để kế thừa Thanh Vương truyền thừa, thu lấy Thanh Vương bí tàng.
Nhưng mà... Có ai hỏi qua hắn không?
Song, dù vậy, hắn cũng chỉ có nước nhẫn nhịn, đừng nói cự tuyệt, thậm chí ngay cả một câu bất mãn đều không dám nói.
Không phải bởi vì không chiếm lý, mà là bởi, ở trước mặt đối phương, hắn căn bản không có tư cách lên tiếng.
Vô luận là đệ tử chân truyền Tiên Du Kiếm Cung hay là Thập Tam hoàng tử Đại Càn Vương Triều, đều không có tư cách lên tiếng trước mặt lão tổ Tinh Hải Cảnh!
Chỉ khi được đến Thanh Vương truyền thừa, trở thành tân Thanh Vương, vậy mới có thể đứng ngang hàng nói chuyện với đối phương, thậm chí ngày sau... vượt lên đối phương.
Trong đầu chớp qua những ý niệm này, lại càng khiến hắn kiên định quyết tâm cướp lấy Thanh Vương Kiếm!
Vô luận bởi thế phải trả ra đại giá lớn cỡ nào!
- Người đâu, truyền lệnh cho Thanh Vân Kỵ tuyển ra mười người xuất sắc nhất, cùng theo đệ tử Thất Tinh Tông và Huyết Ảnh Ma Tông bước vào lăng tẩm Thanh Vương!
Xoay người lại, Ngô Tuyết Tùng lạnh lùng phân phó nói.
Nếu đã muốn diễn trò, vậy liền diễn cho trọn bộ!
Mặc dù hắn không dám cãi lại ba vị lão tổ, nhưng gián tiếp biểu đạt chút bất mãn, khiến đối phương cảm thấy hắn đang phát tiết tình tự, có khi lại là chuyện tốt.
Trong lòng cười lạnh, Ngô Tuyết Tùng hướng về phía bọn Tinh Hà lão tổ khom lưng cúi đầu, cứ thế xoay người rời đi.
- Ba vị tiền bối làm chủ là được, vãn bối xin cáo lui!
….
- Đây là... Có người xúc phát cấm chế lăng tẩm Thanh Vương?
Thân ở trong Thanh Vương Điện, đối mặt với chấn rung kịch liệt này, Bạch Nhạc cũng bị ném cho thất điên bát đảo, nhưng ngay sau khi khôi phục, trong đầu Bạch Nhạc lại lập tức hiện lên ý niệm này.
Lúc tiến vào Địa Cung, Bạch Nhạc rõ ràng nhớ được thần tình ngưng trọng của Ngô Tuyết Tùng khi ấy, hiển nhiên Thanh Vương bí tàng này vô cùng quan trọng đối với Ngô Tuyết Tùng, bình thường căn bản sẽ không xúc động!
Nhưng kịch biến giống như địa chấn trước đó hiển nhiên lại là phản ứng diễn ra sau khi sát trận lăng thẩm Thanh Vương bị kích phát.
Bạch Nhạc không rõ ràng rốt cục vì đâu mà lại xảy ra biến cố như vậy, song hắn rất rõ ràng, náo ra động tĩnh lớn như vậy, vô luận Ngô Tuyết Tùng làm thế nào cũng không khả năng giấu đi chuyện lăng tẩm Thanh Vương, có lẽ không bao lâu nữa, bọn Tinh Hà lão tổ liền sẽ ra tay phá đi sát trận, mở ra Địa Cung.
Đã vậy, hắn liền không cần mạo hiểm nhỏ hồn huyết Ngô Tuyết Tùng lên Thanh Vương Kiếm, đi cược Ngô Tuyết Tùng nhân từ cứu mình ra.
Cười lạnh một tiếng, Bạch Nhạc liếc nhìn Thanh Vương Kiếm, sau đó lập tức xoay người đi ra Thanh Vương Điện.
Giả như thật có người đi vào, thấy được tình hình trong lăng tẩm Thanh Vương, Bạch Nhạc liền khó mà giải thích hắn làm sao hắn vào được Thanh Vương Điện, cách tốt nhất bây giờ tự nhiên là thu liễm ma công, biến về bộ dạng Bạch Nhạc, sau đó yên lặng theo dõi biến chuyển.
Huống hồ, bây giờ Tô Nhan còn đang ở bên ngoài, xảy ra biến cố lớn như vậy, Bạch Nhạc thực sự không yên tâm khi để Tô Nhan ở lại một mình ngoài kia.
Nhưng mà, ngay khi Bạch Nhạc xoay người chuẩn bị đẩy ra cửa điện, biến cố chợt sinh!
Dưới chân chợt nứt ra, lực hút khủng bố tuôn trào, căn bản không cho Bạch Nhạc nửa điểm thời gian để phản ứng, trực tiếp kéo hắn đi xuống.
Quỷ dị hơn là, gần như cùng thời điểm Bạch Nhạc bị kéo xuống, mặt đất vừa mới nứt ra chợt khép lại, hệt như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
...
- Công tử!
Kịch biến trong lăng tẩm Thanh Vương cũng ảnh hưởng tới Tô Nhan, nàng không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ tưởng rằng Bạch Nhạc bước vào Thanh Vương Điện, sau đó xúc phát cấm chế nào đó, bởi thế mới dẫn phát kịch biến.