Dưới tình huống như vậy, vương triều Đại Càn tạm thời không thể hiện bất kỳ thái độ gì mà cam chịu thân phận phủ chủ Thanh Châu của Bạch Nhạc cũng không có gì kỳ quái.
Dù sao ở trong mắt những người khác, Thanh Châu vốn là của Thanh Vương, dù bây giờ Bạch Nhạc làm ầm ĩ như thế nào, chờ đến khi Thanh Vương Bất Tử xuất thế, cuối cùng hắn vẫn phải dứt ra, hơn nữa nếu không cẩn thận còn có thể sẽ bị Thanh Vương Bất Tử bắt đến tế kiếm lập uy, vậy cần gì để ý?
Đương nhiên đối với bản thân Bạch Nhạc mà nói, hắn cũng không để bụng mấy chuyện này.
Bản thân hắn không có ý đầu quân vào Đại Càn vương triều, chỉ cần có thể lấy được chỗ tốt, một tờ giấy bổ nhiệm kia có hay không cũng không quan trọng.
Kể cả có là Thanh Vương Bất Tử, người khác sợ, nhưng Bạch Nhạc lại thật sự không quá để ý.
Quan hệ giữa hắn và Thanh Vương Bất Tử có hơi kỳ lạ, mặc dù Thanh Vương Bất Tử thật sự đã trở lại, Bạch Nhạc cũng chắc chắn đối phương sẽ không ra tay với mình.
Do đó, Bạch Nhạc đương nhiên cũng sẽ không khách khí mà lấy thân phận phủ chủ Thanh Châu, tiếp đón đệ tử các tông phái, thản nhiên nhận lấy lễ vật.
Vì để kéo gần quan hệ với Bạch Nhạc, lúc này đệ tử mà các tông môn phái đến kỳ thật không ít đều là người quen của Bạch Nhạc.
Ví như người Thất Tinh tông phái tới chính là Dương Bằng, Hàn Sơn tông phái tới chính là Bạch Mộc, Tiếu Vượng và Đàm Y Viên, những đệ tử mà các tông môn Thanh Châu phái tới cũng đều là những người đã từng cùng Bạch Nhạc vượt qua Thất Tinh tháp.
Thú vị nhất chính là, người mà Huyết Ảnh Ma Tông phái tới lại là Mộ Dung Thiên Kiếm.
Tuy rằng lúc trước Bạch Nhạc đã chém rớt một bên tai của Mộ Dung Thiên Kiếm, nhưng đặc điểm lớn nhất của Mộ Dung Thiên Kiếm này chính là không biết xấu hổ, thâm thù đại hận gì đó đều là mây bay, chỉ cần có lợi cho bản thân, hắn không ngại a dua cúi đầu trước bất kỳ ai.
Hơn nữa cũng bởi một thân bản lĩnh này mà cho dù Mạc Vô Tình đã chết, Mộ Dung Thiên Kiếm vẫn ở Huyết Ảnh Ma Tông hô mưa gọi gió như cũ.
Bạch Nhạc luôn không đối phó với Huyết Ảnh Ma Tông, vì vậy đối phương phái ai tới cũng không khác biệt lắm, chi bằng dứt khoát dùng loại người như Mộ Dung Thiên Kiếm đổi lấy mối quan hệ hoà hoãn.
Nếu chỉ nhìn đến nét mặt nhiệt tình dạt dào của Mộ Dung Thiên Kiếm khi gặp Bạch Nhạc, chỉ sợ cho dù là ai cũng sẽ không tin tưởng, bởi chỉ trong vòng một năm, Bạch Nhạc đã tự tay chém rớt tai của Mộ Dung Thiên Kiếm.
Nhìn thấy Mộ Dung Thiên Kiếm, Bạch Nhạc không khỏi lại nhớ đến Mộ Dung Tử Yên.
Lúc trước khi Bạch Nhạc lấy thân phận Yến Bắc Thần xuất hiện đã từng hứa sẽ giúp Mộ Dung Tử Yên giết chết Mộ Dung Thiên Kiếm, chỉ là vẫn luôn chưa tìm được thời cơ thích hợp mà thôi.
Chỉ là, hiện tại Bạch Nhạc không còn muốn đối phó với hắn nữa.
Đối với Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Nhạc thật sự không có chút hứng thú nào, bèn để Tô Nhan đi xử lý.
Ở bên trong hậu viện phủ Thành chủ, Bạch Nhạc sắp xếp một bữa tiệc riêng chiêu đãi những người bằng hữu như Dương Bằng và Tiếu Vượng.
Sau hơn một năm mới gặp lại Bạch Nhạc một lần nữa, mọi người cũng không khỏi ngậm ngùi.
Ai có thể nghĩ đến, thiếu niên lúc trước không thân phận không bối cảnh, lại trong thời gian ngắn ngủi hơn một năm đã có thể lắc mình biến hoá, trở thành phủ chủ Thanh Châu!
Cho dù là thực lực hay thân phận, hắn cũng đã vượt xa bọn họ rồi.
- Đúng rồi, sao Tư tỷ lại không tới?
Lần này trong những người Thất Tinh tông tới lại không có Hà Tương Tư, Bạch Nhạc không khỏi hơi ngạc nhiên.
- Hà sư muội bế quan rồi, đoán chừng không bao lâu nữa cũng có thể đột phá Tinh Cung cảnh.
Nhắc tới Hà Tương Tư, Dương Bằng khẽ giải thích.
- Sẽ không có nguy hiểm gì chứ?
Bạch Nhạc có chút quan tâm, hỏi.
- Yên tâm đi, chúng ta là đệ tử Huyền môn, không giống với ma tu, uy lực của lịch kiếm cũng nhẹ hơn nhiều. Hà sư tỷ lại là đệ tử chân truyền, trong lúc đột phá tất nhiên sẽ có trưởng lão tông môn canh chừng, sẽ không có nguy hiểm đâu.
Dương Bằng lắc đầu, giải thích.
Chỉ là khi nghĩ đến Hà Tương Tư cũng muốn đột phá Tinh Cung cảnh, hắn khó tránh khỏi có chút cảm khái.
- Gọi Hà sư muội nhiều năm như vậy, chỉ sợ không bao lâu sẽ phải đổi thành Hà sư tỷ rồi. Việc này cũng thật xấu hổ mà.
- Ai bảo ngươi không chịu tu luyện cho tốt, có Tinh Hà lão tổ chỉ điểm, thế, nhưng đến bây giờ vẫn chỉ là Linh Phủ trung kỳ, ngươi mới là người phải xấu hổ đó.
Vượng Tiếu bĩu môi, tức giận nói.
Một câu này, lập tức khiến mọi người cười vang lên.
Quá ba tuần rượu, Dương Bằng lúc này mới quay sang nói với Bạch Nhạc:
- Bạch Nhạc, lần này ta tới còn có một chuyện quan trọng muốn hỏi ngươi.
Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Dương Bằng, Bạch Nhạc cũng nghiêm túc hơn vài phần:
- Dương huynh, mời nói!
Dương Bằng cũng không vòng vo, trầm giọng hỏi:
- Không đến nửa năm nữa chính là kỳ thi khảo hạch của Duyệt Châu tông môn, lần này ngươi trở về… thật sự còn định tiếp tục ở lại Linh Tê kiếm tông sao?
Câu này vừa hỏi, không chỉ Dương Bằng mà ngay cả đám người Tiếu Vượng cũng quan tâm nhìn Bạch Nhạc, chờ Bạch Nhạc trả lời.