Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 58 - Chương 58 - Kiếm Đạo Chân Ý (2)

Chương 58 - Kiếm đạo chân ý (2)
Chương 58 - Kiếm đạo chân ý (2)

- Cút!

Ánh mắt hắn chớp qua một tia dữ tợn, linh lực trong cơ thể triệt để bạo phát ra, hóa thành một cỗ lực lượng khủng bố, thuận theo mũi kiếm nghiền ép về phía Bạch Nhạc, cường hành chấn văng kiếm của Bạch Nhạc.

Đến bước này, luận kiếm, tự nhiên là Phong Thần thua, nhưng chênh lệch về linh lực vẫn đủ sức trợ giúp hắn tấn tốc xoay về thế yếu.

Hắn không biết làm sao Bạch Nhạc lại phát sinh biến hóa lớn đến vậy, song vẫn tự tin bằng vào thực lực tuyệt đối có thể đánh bại được Bạch Nhạc.

Chỉ là, bất giác trong lòng Phong Thần sinh ra một tia sợ hãi!

Hắn thậm chí không dám tưởng tượng, nếu lần này để cho Bạch Nhạc sống sót, lần sau giao thủ không biết sẽ còn tuyệt vọng đến cỡ nào.

Đáng tiếc, Phong Thần vẫn quá coi thường biến hóa trên người Bạch Nhạc.

Đó không phải chỉ là một loại minh ngộ, hoặc là đột phá thực lực, mà là một loại vượt qua về mặt cảnh giới.

Bạch Nhạc minh ngộ, không hề chỉ là một hai thức kiếm chiêu, mà là thực sự khuynh phá thế giới kiếm đạo.

Từ thời khắc này, đối với Bạch Nhạc mà nói, kiếm đã không còn chỉ là kỹ xảo cứng nhắc, mà là kiếm đạo.

Đương sơ Từ Phong từng nói qua với Vân Mộng Chân, rằng Linh Tê Kiếm Quyết khuyết thiếu kiếm ý, chỉ có thể tính là một môn công pháp tàn khuyết! Không minh ngộ được kiếm ý, liền không cách nào vung ra uy lực chân chính của Linh Tê Kiếm Quyết, vậy nên, mấy năm gần đây, dù biết rõ Linh Tê Kiếm Quyết uy lực kinh người, lại chỉ có thể gác xó, mặc cho minh châu phủ bụi.

Nhưng trên thực tế, nói như thế có đúng hay không?!

Đúng, là bởi vì, Linh Tê Kiếm Quyết đích thật đã từng có kiếm ý khẩu quyết, chỉ bởi vì Linh Tê Kiếm Tổ ngoài ý vẫn lạc nên mới thất truyền mà thôi.

Nhưng thực ra, từ căn bản mà nói, cái gọi là kiếm ý khẩu quyết, trên thực tế chẳng qua chỉ là một loại phương thức trợ giúp đệ tử cảm ngộ kiếm đạo.

Điểm đáng sợ thực sự của Linh Tê Kiếm Quyết là nó có thể trực chỉ kiếm đạo, khiến người phá mở hư ảo, nhìn thấy được thế giới kiếm đạo chân chính!

Nếu là ở trong thiên tông đỉnh cấp thiên tài như Vân Mông Châu lứa nào cũng có như Đạo Lăng Thiên Tông, tự nhiên sớm đã có người minh ngộ được huyền cơ trong đó, khăng khăng Linh Tê Kiếm Tông chỉ là một tông môn cấp Huyền, những năm gần đây căn bản không đản sinh thiên tài kiếm đạo chân chính.

Đặt hi vọng lên thân đám dung tài mấy năm, thậm chí hơn mười năm mà ngay cả Linh Phủ Cảnh đều chưa hẳn có thể bước vào, chẳng phải chuyện cười.

Thẳng đến hiện tại, Linh Tê Kiếm Quyết rơi vào tay Bạch Nhạc, lại đặt dưới áp lực sinh tử áp như bây giờ mới bức bách Bạch Nhạc làm ra đột phá, từ đó chính thức khiến Linh Tê Kiếm Quyết lại thấy ánh mặt trời!

Mặc dù, trên thực tế, lúc này Bạch Nhạc mới chỉ vẻn vẹn cảm ngộ được một bộ phận cực nhỏ, lại cũng đủ để đối phó nhân vật cỡ như Phong Thần.

Mũi kiếm bị Phong Thần lấy man lực đánh văng, Bạch Nhạc lại không chút hoảng loạn, trong lòng tự nhiên sinh ra một tia minh ngộ, rất tự nhiên trở tay chuyển về một kiếm.

Linh Tê Vọng Nguyệt!

Thức thứ ba trong Linh Tê Kiếm Quyết, trước đó đối với Bạch Nhạc mà nói, đây là kiếm chiêu khó mà minh ngộ, giờ hiểu được, lại phảng phất đơn giản tựa như ăn cơm uống nước, thực lực đến, tự nhiên mà vậy liền có thể thi triển ra.

Linh Tê Vọng Nguyệt, kiếm quay đầu!

Từ Linh Tê Nghênh Khách thủ thế, đến Cô Vân Xuất Tụ chuyển thủ thành công, lại đến Linh Tê Vọng Nguyệt xoay tay hồi kiếm, đây vốn là một bộ kiếm chiêu nối liền, gần như hoàn mỹ không chút tì vết.

Nếu đối mặt cao thủ chân chính có lẽ chưa hẳn đã có hiệu quả, nhưng đối với Phong Thần mà nói, lại đã ngăn đều không thể ngăn.

Một kiếm đứt cổ!

Vượt cấp mà chiến, đối với đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, đây là điều tựa hồ chỉ tồn tại trong lý thuyết.

Dù chỉ là chênh lệch ở cấp độ nhỏ như Dẫn Linh Cảnh, trên thực tế, linh lực sai lệch vẫn rất khó để bù đắp.

Thậm chí thẳng đến khi trước chết, trong mắt Phong Thần còn tràn đầy kinh hãi, đến chết hắn đều không thể nào hiểu được, tên tạp dịch mới nhập môn chưa đến một tháng như Bạch Nhạc, tại sao lại có thể giành được đột phá lớn đến vậy, thậm chí đủ sức giết chết hắn trong giao chiến trực diện.

Máu tươi thuận theo mũi kiếm nhỏ xuống, mỗi giọt lại phảng phất nện ở trong lòng chúng nhân tại trường.

Sắc mặt hơi có chút trắng bệch, hình thành so đối rõ ràng với máu tươi trên thân kiếm.

Đây là lần thứ hai Bạch Nhạc giết người, lại khác hẳn với lúc trước giết Bàn Tử, tuy đáy lòng cũng có cảm giác mệt mỏi rã rời, nhưng giết chóc thế này, đối với Bạch Nhạc mà nói, mang tới không còn là sợ hãi, mà là một loại khoái ý.

Cảm ngộ đối với kiếm đạo lần này càng là như đẩy ra phiến cửa thông tới một thế giới khác.

Bạch Nhạc lần đầu tiên phát hiện, hóa ra tu kiếm không phải chỉ mỗi khô khan thống khổ, mà còn có khoái ý thế này.

Có lẽ... Đây chính là ý nghĩa của tu hành?

- Bạch sư đệ!

Sau thoáng thất thần ngắn ngủi, Liễu Như Tân và Dương Nghiên rốt cục cũng hồi thần, trên mặt hiện đầy kích động.

Vốn là bọn hắn đều đã chuẩn bị sẵn sàng bỏ mình, lại không ngờ, chớp mắt hết thảy bỗng chợt chuyển ngược.

Bình Luận (0)
Comment