Cũng không đúng, Mâu Kình Thần dám nói cái gì mà hận không thể tự mình nhìn thấy phong thái của Ma Quân, cũng rất cuồng.
Chuyện này căn bản là hai cuồng nhân va chạm với nhau!
Dưới sự so sánh, trước đó Yến Bắc Thần không khách khí với hắn, quả thực chính là con nít rồi.
- Vù vù!
Trong nháy mắt, cổ tay hơi lật, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao chợt tới tay, lóe lên một vệt ánh sáng lạnh lẽo khiếp người, Mâu Kình Thần bước ra một bước, lành lạnh mở miệng nói:
- Hay cho một cái không xứng, ta ngược lại muốn nhìn một chút, xem truyền nhân Ma Quân như ngươi có tư cách gì ngông cuồng như thế!
Sát ý sôi trào, đối mặt với truyền nhân của vị Ma Quân Yến Bắc Thần này, cũng không có kiêng kị gì, nếu như có thể đánh chết đối phương, chẳng những có thể danh động thiên hạ, hơn nữa còn lập xuống đại công cho tông môn!
- Ngu ngốc!
Bạch Nhạc chậm rãi phun ra hai chữ này, khinh thường giễu cợt nói:
- Mới có vài phần danh tiếng ở Duyện Châu, lại thật sự cho rằng mình là một nhân vật sao? Quý trọng thời gian ngươi còn có thể sống đi, lần sau gặp nhau, tự nhiên Yến mỗ sẽ lấy ngươi đầu trên cổ ngươi.
Bạch Nhạc quẳng xuống câu nói này, sau đó đạp chân, hóa thành một đạo huyết ảnh, bay vào trong bầu trời đêm.
Không phải hắn sợ Mâu Kình Thần, mà là ở dưới tình huống này, tay chân Bạch Nhạc căn bản bị gò bó, không thể bại lộ thân phận, càng không thể vận dụng Côn Ngô Kiếm, huống chi, vừa rồi hắn đã chiến đấu với Chu Đông Dương một trận, bản thân Bạch Nhạc đã sớm không ở trạng thái đỉnh phong, còn muốn ở dưới loại tình huống này, phân thắng bại với Mâu Kình Thần, vậy nhất định chính là đầu óc bị ngập nước rồi.
- Chạy đi đâu!
Bạch Nhạc vừa mới lên đường, trong mắt Mâu Kình Thần bắn ra một luồng hàn mang, trực tiếp chém Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay ra, nỗ lực ngăn Bạch Nhạc lại.
Chỉ là, trong nháy mắt Mâu Kình Thần xuất thủ, đột nhiên dưới chân Bạch Nhạc lại lộ ra một vệt huyết sắc, trong nháy mắt, tốc độ chợt đề thăng mấy lần, may là thực lực Mâu Kình Thần không đủ, một đao này cũng chỉ chém trúng tàn ảnh Bạch Nhạc lưu lại!
Huyết Ảnh Ngoa!
Huyết Ảnh Ngoa chính là lễ vật mà Huyết Ảnh Ma Quân đưa cho đệ tử bước vào Tinh Cung Cảnh, cũng chỉ có đến Tinh Cung Cảnh, mới có thể chân chính sử dụng hết uy lực của Huyết Ảnh Ngoa.
Thực lực bản thân Bạch Nhạc vốn không yếu hơn so với Mâu Kình Thần, lại có Huyết Ảnh Ngoa tại chân, không đi nổi mới là kỳ quặc.
Chỉ mấy hơi thở, Bạch Nhạc đã hoàn toàn biến mất ở trong màn đêm, cho dù là Mâu Kình Thần cũng không thể không buông tha ý niệm truy kích ở trong đầu, hắn bước ra một bước, lực lượng kinh khủng chợt bùng nổ, khiến cho phủ thành chủ vốn đã là một mảnh hỗn độn, càng biến thành một mảnh đất nứt nẻ giống như mạng nhện.
Nhìn thảm trạng hiện tại của phủ thành chủ, ánh mắt mọi người nhìn về phía Chu Đông Dương, cũng không khỏi thêm mấy phần phức tạp.
Nếu nói về thực lực, Chu Đông Dương tuyệt đối không tính là yếu, chẳng những là cường giả Tinh Cung Cảnh, hơn nữa còn ẩn giấu thực lực, có được lực lượng Tinh Cung trung kỳ, nếu không gặp phải loại biến thái như Mâu Kình Thần và Yến Bắc Thần, căn bản sẽ không ăn thiệt thòi gì.
Nhưng hết lần này tới lần khác, không muốn chết vẫn phải chết, vậy mà chọc phải vị Truyền nhân Ma Quân này, bị đánh cho mất hết thể diện!
Chuyện này thật sự là không có chỗ để nói.
Nhìn thấy dáng vẻ chật vật hiện tại của Chu Đông Dương, coi như là Nam Cung Thiên cũng buông tha ý niệm nói chuyện cùng vị phủ chủ đại nhân này ở trong đầu, hơi hơi ôm quyền, rồi xoay người rời đi.
Thời gian ngắn ngủi không đến một chén trà, tất cả mọi người xem náo nhiệt xung quanh, đều tản ra sạch sẽ.
Cho tới lúc này, Tiểu Đoạn mới cười khổ xuất hiện ở bên người Chu Đông Dương:
- Đại nhân, ta đi sắp xếp người xử lý sự tình phía sau, ngài đi nghỉ ngơi trước đi.
Chu Đông Dương xua tay, không ngờ lại không quan tâm những thứ này, mà chỉ lạnh lùng hỏi:
- Lục gia có phản ứng gì không?
Nhắc tới Lục gia, lúc này Tiểu Đoạn mới ý thức được, buổi tối gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng từ đầu đến cuối vị Bạch phủ chủ kia đều không ra mặt.
Phải biết, lấy thực lực bây giờ của Bạch Nhạc, không thể nào không phát hiện được dị thường bên này.
Ngay cả đám người Nam Cung Thiên đều đuổi qua đây, nhưng hết lần này tới lần khác, Bạch Nhạc lại không phản ứng chút nào, chuyện này quá không bình thường.
- ... Ta nhận ra chuyện dị thường bên này, liền lập tức trở về, không biết tình huống Lục phủ.
Tiểu Đoạn nhất thời quỳ xuống:
- Thuộc hạ thất trách, xin đại nhân trách phạt!
- Haiz!
Chu Đông Dương liếc nhìn về phía Lục phủ thật sâu, thở dài nói:
- Chuyện này cũng không thể trách ngươi, ta nên sớm nghĩ đến... Vị truyền nhân Ma Quân này và Bạch Nhạc có liên hệ, nếu như đoán không lầm, thừa dịp Yến Bắc Thần đại náo phủ thành chủ của ta, sợ là Bạch Nhạc đã sớm âm thầm rời khỏi Duyện Châu Thành rồi.
Thậm chí giờ phút này, Chu Đông Dương còn hoài nghi, Yến Bắc Thần lựa chọn lúc này đến phủ thành chủ gây sự, chính là muốn dời đi lực chú ý của tất cả mọi người, cho Bạch Nhạc có thể lặng yên không một tiếng động rời khỏi Duyện Châu Thành.