- Có thể ngươi không biết, Bạch Cốt Thần Quyết ngươi nhìn thấy, thật ra vẫn chỉ là một bộ phận trụ cột nhất, lực lượng của tôn Bạch Cốt Hóa Thân này, vượt xa tưởng tượng của ngươi, tu hành đến sau này, thậm chí ngươi có thể mượn Bạch Cốt Hóa Thân tránh né đạo kiếp, bước vào Thần Đạo!
Lần này giọng nói của Lãnh Ngục tràn ngập sức dụ dỗ, giống như có thể trong nháy mắt, khiến người ta rơi vào một loại cảm giác vô cùng chờ mong đối với tương lai.
- Thần đạo?
Hai chữ này lại khiến cho Bạch Nhạc ngửi được một loại mùi vị không tầm thường.
Cho tới nay, thứ Bạch Nhạc biết rõ nhất, cũng chỉ là vẻn vẹn mấy câu nói chính ma bất lưỡng lập, còn những câu nói về thần, dường như cho tới bây giờ cũng chưa nghe nói qua.
- Đừng dùng tư duy người phàm của ngươi tới so tính Thần Đạo!
Lãnh Ngục nhìn Bạch Nhạc, vẻ mặt kiêu căng:
- Thời đại thuộc về Lăng Thiên Tông đã đến hồi kết rồi, tiếp theo mới là Thần Đạo chân chính!
- Bạch Nhạc, ngươi phải hiểu được, ta dẫn vào ngươi bản giáo, không phải vì bản giáo muốn ngươi làm cái gì, mà là bản giáo, là thần ban ân cho ngươi!
- Ban ơn sao? Ít nhất ta cũng nên được biết, thần mà ngươi gọi là cái chứ?
Con mắt Bạch Nhạc hơi nheo lại, nhẹ giọng hỏi.
- Lập xuống Thần Hồn Thệ, dâng ra sự trung thành của ngươi, tự nhiên ngươi sẽ biết cái gì là thần!
Trong mắt Lãnh Ngục lộ ra một vệt tinh mang khiếp người, trầm giọng nói.
Bạch Nhạc nghe thế liền biết, mình căn bản không hỏi ra được cái gì.
Nhưng trong vô hình trung, mức độ nguy hiểm của Bạch Cốt Thần Giáo trong lòng Bạch Nhạc, lại tăng lên một tầng.
Nghĩ đến cái gọi là Thần Đạo, trong đầu Bạch Nhạc hiện lên cảnh tượng, huyết tế lúc trước ở Thanh Châu, bản thân mình ở trong biển máu nhìn thấy bàn tay màu đỏ ngòm kia, dựa theo lời nói của Huyết Ảnh Ma Tông, thì đó là Huyết Chi Tu La!
Đương nhiên, đến nay Bạch Nhạc cũng không biết, cái gọi là Huyết Chi Tu La kia rốt cuộc là nhân vật gì, nhưng bản năng lại nói cho Bạch Nhạc biết, chỉ sợ cái này cũng có liên hệ nhất định với cái gọi là Thần Đạo của Bạch Cốt Thần Giáo.
Trong đầu chuyển qua những ý niệm này, nhưng hiển nhiên Lãnh Ngục không tính cho Bạch Nhạc có cơ hội tiếp tục kéo dài.
Đan thủ thành trảo, đột nhiên bạch cốt trên mặt đất chợt bay lên, hóa thành một mảnh cốt mâu âm trầm, giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống, sát khí vô thanh lan tràn.
- Bạch Nhạc, ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng! Bái nhập bản giáo hay là chết, tự ngươi lựa chọn!
Bạch Nhạc ngẩng đầu nhìn một mảnh cốt mâu treo ở đỉnh đầu, rồi đột nhiên cười rộ lên, cười vô cùng hài lòng.
- Lãnh Ngục, Lãnh đại trưởng lão, ta thừa nhận ngươi nói đều có lý, chỉ là...
Trong lúc nói chuyện, bàn tay Bạch Nhạc cũng yên lặng đè vào trên chuôi kiếm, trong nháy mắt, kiếm ý khủng bố chợt phóng lên cao, gần như cùng lúc đó, nửa câu sau Bạch Nhạc chưa nói hết, cũng vang lên theo.
- ... Ngươi dựa vào cái gì cho rằng có thể giết chết ta?
Gần như trong nháy mắt, thái độ của Bạch Nhạc chợt cường ngạnh lên.
Ngươi nói đều rất đúng, nhưng ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ ngươi nhất định thắng?
Áo trắng như tuyết, một tay cầm kiếm!
Giờ khắc này, cỗ phong mang lợi hại trên người Bạch Nhạc mới chính thức triển lộ ra, cả người như là một thanh bảo kiếm sắc bén, có thể xé rách tất cả trở ngại ngăn ở trước mặt.
- Ngu xuẩn mất khôn!
Hiển nhiên thái độ này của Bạch Nhạc đã hoàn toàn làm Lãnh Ngục tức giận, trong chớp mắt, mảnh cốt mâu khủng bố trong không trung kia liền rơi xuống, giống như muốn trực tiếp phân thây Bạch Nhạc.
- Vù vù!
Trong nháy mắt, Thu Hoằng Kiếm chợt ra khỏi vỏ, màn kiếm quang lạnh lùng kia, giống như thanh tuyền, rửa sạch ô uế thế gian, mặc cho những cốt mâu kia khủng bố như thế nào, cũng không thể nào phá vỡ mảnh kiếm quang này.
Linh Tê Nghênh Khách!
Giờ khắc này, một chiêu mở đầu Linh Tê Kiếm Quyết vô cùng đơn giản, ở trong tay Bạch Nhạc thi triển ra, lại lộ ra một vệt thần vận khác.
Thật ra sự tinh diệu cũng không phải ở bản thân kiếm chiêu, mà là ẩn chứa ở trong kiếm ý!
Kỹ gần với đạo!
Đối với Bạch Nhạc lúc này mà nói, cái này đã sớm không phải là kiếm kỹ đơn giản, mà là kiếm đạo chân chính.
Sau lần giao thủ với trưởng lão Bạch Cốt Thần Giáo trước đây, khiến cho Bạch Nhạc ý thức được sự huyền diệu bên trong Kiếm Linh Vũ, thật ra Bạch Nhạc vẫn đang một mực nghĩ tới một vấn đề, những kiếm chiêu nhìn như tầm thường kia, có thể dùng một loại phương thức khác thi triển ra hay không.
Bản thân Linh Tê Kiếm Quyết là truyền thừa do vị Linh Tê Kiếm Tổ kia lưu lại, mặc dù chỉ là công pháp Dẫn Linh Cảnh, mục đích trợ giúp đệ tử tới cảm ngộ kiếm đạo, chân chính hiểu được kiếm đạo, nhưng đến khi tu vi cao thâm, Linh Tê Kiếm Quyết sẽ thật vô dụng sao?
Nếu là người bình thường, căn bản sẽ không xem xét vấn đề như vậy, thứ bọn hắn truy cầu, mãi mãi là lực lượng cường đại hơn, thần thông cao siêu hơn!
Nhưng Bạch Nhạc lại khác!
Xuất thân thấp hèn, hơn nữa cũng không có bối cảnh gì, chỉ có một vị sư tôn tiện nghi duy nhất là Thông Thiên Ma Quân cũng đã sớm chết, chuyện này khiến cho Bạch Nhạc không dễ dàng thu được Thần Thông Pháp Môn lợi hại hơn.