Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 700 - Chương 700 - Hồi Tông

Chương 700 - Hồi Tông
Chương 700 - Hồi Tông

- Sư đệ không cần đa lễ! Lần này ta xuất quan, nghe nói truyền nhân Ma Quân từng hiện thân tại Thanh Châu, vài ngày trước đó ngươi lại theo Tử Dương Chân Nhân đi Thanh Châu, nên cố ý tìm ngươi tới hỏi một chút.

Vân Mộng Chân chỉ vào ghế đá trước mặt, nhẹ giọng nói:

- Ngồi đi.

- Vâng!

Văn Trạch theo lời ngồi xuống bên cạnh, nhẹ giọng nói:

- Truyền nhân Ma Quân tên là Yến Bắc Thần, không chỉ tu thành Thông Thiên Ma Công, hơn nữa... Tu thành Thôn Thiên Quyết! Thời điểm ở Thanh Châu, mặc dù chỉ là Linh Phủ Cảnh, nhưng lại lực đánh bại Tinh Cung...

Đối mặt Vân Mộng Chân, tự nhiên Văn Trạch không có gì giấu giếm, nói liên tục.

Đối với chuyện này Vân Mộng Chân vẫn từ chối cho ý kiến như cũ, trong lúc đó mặt cũng không thay đổi chút nào, giống như cho dù vị truyền nhân Ma Quân này, cũng không thể để cho tâm trạng nàng sinh ra chút ba động nào.

- Đúng rồi, ta cũng có một việc, muốn hỏi thánh nữ.

Văn Trạch hơi trầm ngâm một chút, đột nhiên mở miệng nói.

- Ồ?

Tay trắng khẽ giơ, Vân Mộng Chân tự rót cho mình một ly trà, hiển nhiên không có dự định rót cho Văn Trạch một ly, thờ ơ hỏi.

- Lần này, ở Thanh Châu, trừ Yến Bắc Thần ra, còn có một người khác, cực kỳ xuất sắc... Có thể nói là đệ nhất thiên kiêu Thanh Châu! Hơn nữa, thánh nữ cũng biết người này.

Văn Trạch nhìn Vân Mộng Chân, nhẹ giọng nói:

- Hắn gọi là Bạch Nhạc.

Trong nháy mắt, bàn tay cầm ấm trà của Vân Mộng Chân không khỏi hơi chậm lại, có một chút nước trà tràn ra, mặc dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng phản ứng như vậy, vẫn khiến cho trong lòng Văn Trạch khẽ thở dài.

Vị Đạo Lăng thánh nữ này, bất kể là đối mặt với bất cứ kẻ nào, cũng cao cao tại thượng, giống như tiên tử không dính khói lửa trần gian.

Thậm chí đối với những đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, thái độ của Vân Mộng Chân nhìn như thân thiện, nhưng bên trong lại lộ ra một loại cảm giác xa cách vô hình, chỉ khi nhắc tới cái tên Bạch Nhạc, mới có thể khiến cho Vân Mộng Chân có một tia chập chờn.

Chuyện này thật sự khiến cho người ta... Ước ao!

- Ngươi vừa mới nói có việc muốn hỏi ta, có quan hệ tới Bạch Nhạc?

Vân Mộng Chân bưng chén trà, khôi phục lại dáng vẻ hờ hững kia, thờ ơ hỏi.

- Vâng!

Văn Trạch gật đầu nhẹ giọng nói:

- Ta muốn biết, có phải thánh nữ từng qua Bạch Nhạc một cái kiếm phù hay không?

- Có ý gì?

Vân Mộng Chân hơi nhíu mày, không những từ chối cho ý kiến mà còn hỏi ngược lại.

- Là như thế này.

Văn Trạch chỉnh sửa lại tâm tư một chút, lúc này mới kể lại tình huống trong Thất Tinh Tháp cho Vân Mộng Chân một lần, nói trước đây Bạch Nhạc bị cao thủ Huyết Ảnh Ma Tông vây công, tình thế vốn chắc chắn phải chết, nhưng lại bị Bạch Nhạc hóa giải, chém giết hết những đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia, đồng thời nói là dựa vào, một quả kiếm phù Vân Mộng Chân đưa cho hắn.

Nghe thế, Vân Mộng Chân cũng không khỏi trầm mặc xuống.

Tự nhiên nàng rất rõ, mình chưa bao giờ đưa cho Bạch Nhạc cái kiếm phù gì!

Thánh nữ đời trước vốn không lưu lại quá nhiều kiếm phù, thời điểm truy sát Thông Thiên Ma Quân, nàng đã dùng hết, làm gì còn dư thừa kiếm phù đưa cho Bạch Nhạc.

- Thánh nữ?

Thấy Vân Mộng Chân trầm mặc xuống, trong lòng Văn Trạch không khỏi nhảy lên, nhẹ giọng mở miệng nói.

Vân Mộng Chân ngẩng đầu lên, uống một ngụm trà, lúc này mới hời hợt mở miệng:

- Không sai, là ta cho hắn, đó cũng là cái kiếm phù cuối cùng sư tôn lưu lại.

- Thánh nữ đối với hắn thật tốt... Chỉ đáng tiếc cái kiếm phù này, để giết những tiểu nhân vật như thế thực sự là quá lãng phí.

Văn Trạch cười khổ một tiếng, lắc đầu nói.

- Nếu đã cứu hắn một mạng, vậy không tính là lãng phí.

Vân Mộng Chân đặt chén trà xuống, bình tĩnh mở miệng nói:

- Ở Linh Tê Kiếm Tông, hắn đã từng cứu ta một mạng, kiếm phù cũng cứu hắn một mạng, xem như là thanh toán xong... như vậy cũng tốt.

- Ta nhớ, hình như gần đây Thanh Châu xảy ra không ít chuyện? Còn có chuyện quan trọng, cùng nói một chút đi.

Vân Mộng Chân dừng một cái, tiếp tục hỏi.

Văn Trạch cười khổ một chút, nhưng vẫn hiểu ý tứ của Vân Mộng Chân, mặc dù là hỏi chuyện Thanh Châu, nhưng trên thực tế, thứ mà vị thánh nữ này chân chính quan tâm, chỉ sợ là tin tức liên quan đến Bạch Nhạc.

Có điều mấy ngày nay, sợ là tất cả chuyện lớn xảy ra ở Thanh Châu, đều không thoát khỏi liên quan đến Bạch Nhạc.

Văn Trạch thoáng suy nghĩ một chút, cẩn thận giải thích tất cả sự tình Thanh Châu cho Vân Mộng Chân một lần.

Ngay cả chuyện Triệu Thụy và Bạch Nhạc xảy ra một ít xung đột trong lăng tẩm Thanh Vương, cũng không giấu giếm.

Vân Mộng Chân lẳng lặng nghe xong những chuyện này, cũng không tỏ thái độ gì, mà chỉ xua tay, ý bảo Văn Trạch có thể rời đi.

Vân Mộng Chân đứng dưới cây hoa lê, ánh mắt chậm rãi nhìn về Thanh Châu, sắc mặt không khỏi có thêm mấy phần phức tạp.

Nàng vẫn còn nhớ rõ những lời Bạch Nhạc nói trước khi nàng rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông, chỉ là chính bản thân nàng cũng không tin, sẽ có loại khả năng này, thậm chí có thể nói, sau lần từ biệt này sẽ không thể gặp lại nữa.

Bình Luận (0)
Comment