- Cho dù Lý Tử Vân bại, thậm chí bị phế, phía sau hắn vẫn sẽ có đệ tử đứng ra, chỉ cần cỗ thái độ này không mất, ta tin tưởng, cuối cùng bọn hắn sẽ thành công.
Bạch Nhạc dừng một chút, tiếp tục nói:
- Huống chi, lấy tính cách Lý Tử Vân mà nói, ta cũng tin tưởng, hắn sẽ không dễ dàng ngã xuống như vậy.
- Công tử, ngươi có điểm lạc quan quá không?
Tô Nhan khẽ cười một chút, liếc mắt nhìn Trần Duyên, tiếp tục nói:
- Gia hỏa Lục Hợp Môn này, thật không đơn giản, chỉ dựa vào thực lực biểu hiện ra đến xem, chỉ sợ phần thua của Lý Tử Vân vẫn lớn hơn nhiều.
Lấy thực lực bây giờ của Tô Nhan, nhận xét những đệ tử Linh Phủ Cảnh mạnh hay yếu, tự nhiên không tính là vấn đề gì.
Phải biết, vô luận là Linh Tê Kiếm Tông hay là Lục Hợp Môn, cũng đều xem như là môn phái nhỏ, căn bản không có khả năng có thần thông gì truyền thừa, thực lực bề ngoài, cũng đã đủ để quyết định thắng bại.
- Dưới tình huống thực lực không kém nhiều, nó không đủ để quyết định thắng bại.
Bạch Nhạc lắc đầu, nhẹ giọng đáp.
- Công tử, nếu không chúng ta cũng đánh cược đi?
Tô Nhan nhìn Bạch Nhạc cười hì hì, nhẹ giọng nói.
- Ngươi muốn đánh cược cái gì?
Bạch Nhạc có chút buồn cười nhìn Tô Nhan hỏi.
Tô Nhan cắn môi, ghé vào bên tai Bạch Nhạc, nhẹ giọng nói:
- Nếu ta thua, buổi tối phải đi hầu công tử ngủ, được không?
- Hồ đồ!
Nghe Tô Nhan nói vậy, Bạch Nhạc nhất thời có chút dở khóc dở cười, hung hăng đập cái đầu Tô Nhan một cái.
- Nếu công tử cảm thấy chịu thiệt, vậy không bằng làm ngược lại đi.
Tô Nhan không chút phật lòng, cầm cánh tay Bạch Nhạc cười một cách tự nhiên nói.
Bản thân Tô Nhan đã là mỹ nữ, trên người càng lộ ra một loại quyến rũ khác, bị Tô Nhan trần trụi dụ dỗ như thế, cho dù là Bạch Nhạc, cũng không khỏi có chút miệng đắng lưỡi khô, tự tay điểm Tô Nhan một cái nói:
- Không cho phép hồ đồ!
- Hì hì!
Nhìn thấy vẻ lúng túng của Bạch Nhạc, Tô Nhan nhất thời không nhịn được che miệng cười rộ lên.
- Công tử, ta nghe nói, thời điểm ngươi ở Duyện Châu Thành, ngươi và vị Lục cô nương kia đã thật sự ở cùng một phòng! Ta mặc kệ, ngươi không thể nặng bên này nhẹ bên kia, nếu như ngươi thua rồi, ta cũng muốn ngươi bồi tiếp ta.
- Nói bậy! Ta và Lục cô nương trong sạch, không xảy ra bất cứ chuyện gì, chỉ ngồi ở bên cạnh nàng trò chuyện.
Bạch Nhạc có chút đau đầu giải thích.
- Ta cũng không có nói muốn phát sinh chuyện gì với công tử mà!
Tô Nhan che miệng, khẽ cười nói:
- Đương nhiên, nếu công tử muốn, ta sẽ không phản kháng! Hì hì!
“...”
Đối mặt với Tô Nhan, Bạch Nhạc nhất thời thua trận, song phương hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc, quả thực khiến cho hắn không có lực chống đỡ, chỉ có thể sầm mặt lại, không để ý tới nàng.
Nhưng cũng chỉ đổi lại được một trận cười giễu cợt của Tô Nhan mà thôi.
- Vù vù!
Một tiếng kiếm minh vang lên, thời điểm Tô Nhan cố ý quấy rối Bạch Nhạc, Lý Tử Vân đã xuất kiếm giết về phía đối phương.
Trong mấy hơi thở, song phương đã chém giết cùng một chỗ.
Bạch Nhạc không chịu nổi Tô Nhan trêu chọc, không thể làm gì khác hơn là dồn lực chú ý tới tràng tỷ đấu bên này, giả vờ bày ra vẻ mặt hết sức chăm chú, không để ý tới phản ứng của Tô Nhan.
Chỉ là, sau khi thực sự dời lực chú ý tới trận tỷ thí, Bạch Nhạc lại bất ngờ nhìn ra vài phần vị đạo.
Nếu luận thực lực, bất kể Lý Tử Vân hay là tên Trần Duyên kia, đối với Bạch Nhạc, đều không đáng giá nhắc tới, nhưng cuộc tỷ thí này cũng không phải là không có chỗ kỳ diệu.
Môn đao, đao thế cực kỳ tinh diệu, một vòng tiếp một vòng, giống như bao trùm tất cả, một khi rơi vào trong đao thế của đối phương, sẽ như rơi vào một cái vũng bùn thật lớn, không ngừng chìm xuống phía dưới, nếu muốn rút ra, khả năng sẽ là muôn vàn khó khăn.
Đương nhiên, thực lực bản thân Trần Duyên, không tính là gì, nhưng Bạch Nhạc lại có thể cảm thụ được, giả sử đao pháp này do cường giả Tinh Cung Cảnh thi triển ra, khả năng uy lực sẽ hoàn toàn khác biệt.
Dưới sự so sánh, mặc dù thực lực Lý Tử Vân không kém Trần Duyên quá nhiều, nhưng lý giải của bản thân đối với kiếm đạo lại thiếu rất nhiều, so với trước đó, Lý Tử Vân tiến bộ cũng không rõ ràng, mặc dù kiếm trong tay vững vàng hơn rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn không thoát ra được khuôn sáo cũ.
Lúc xuất kiếm, khí tượng quá nặng, từng chiêu từng thức đều có vẻ hơi cứng nhắc.
Trước đó, Bạch Nhạc từng nói Lý Tử Vân không hiểu kiếm, tuy lời này có vài phần ý tứ đánh mặt, nhưng trên thực tế, cũng không phải là nói bậy.
Kiếm không có linh tính, gặp phải người có thực lực yếu, tự nhiên có thể đánh tan đối phương, nhưng nếu gặp phải cao thủ lợi hại một số, liền sẽ có vẻ không biết làm thế nào.
Chỉ dựa vào thế cục hiện tại, thì Lý Tử Vân đã bại.
Quan trọng hơn là, Bạch Nhạc có thể nhìn ra được, chuyện này cũng không phải là Lý Tử Vân sai, bởi vì trong Linh Tê Kiếm Tông, trừ môn Linh Tê Kiếm Quyết không trọn vẹn kia, căn bản không có bất cứ công pháp gì mang ra truyền thừa được.