Chỉ cần nàng ở đây, dù là không nói một câu nào thì cũng có thể uy hiếp tứ phương như cũ.
Thấy phong thái một mình chọi một tông của Bạch Nhạc, khảo hạch Tông môn sau đấy dường như cũng đã biến thành tẻ nhạt vô vị.
Dù là ai nhìn thấy bóng dáng của Bạch Nhạc, cũng đều không khỏi cười khổ một hồi.
Khảo hạch Tông môn của Huyền cấp tông môn mà thôi, tại sao lại có thể có loại tồn tại hiếm thấy như Bạch Nhạc xuất hiện chứ?!
Đừng nói là đệ tử, cho dù là trưởng lão và tông chủ của Huyền cấp tông môn tự mình ra tay, nhưng bây giờ thì ai dám nói là có thể thắng Bạch Nhạc dễ dàng được đây?
Cũng bởi vì một kẻ như Bạch Nhạc, mà toàn bộ khảo hạch Tông môn đều trở thành giống như diễn hài vậy.
Nhưng bất kể như thế nào, cái tên Bạch Nhạc này một lần nữa được ghi tạc trong đầu mọi người, Linh Tê Kiếm Tông vốn ai nấy đều có thể ức hiếp cũng biến thành tồn tại không thể trêu chọc.
- Bạch Nhạc!
Trần Kiếm Phong thừa dịp thời gian trống giữa các cuộc tỷ thí thì bước tới.
Thành thật mà nói, cho dù là Trần Kiếm Phong, khi ông ta nhìn thấy Bạch Nhạc ở trên đài một mình áp một tông bằng Bắc Đẩu Kiếm Trận, trong lòng ông ta cũng không khỏi có hơi hối hận, ông ta vốn cho là đã ấn giấu phần mấu chốt nhất rồi, cũng sẽ không có ảnh hưởng lớn bao nhiêu.
Nhưng ai mà ngờ rằng, Bạch Nhạc vậy mà thật sự có thể một mình thi triển Bắc Đẩu Kiếm Trận, hơn nữa uy lực còn kinh người như vậy.
Phải biết bây giờ Bạch Nhạc có thể nói là chỉ mới bước vào Tinh Cung, sau này, theo cảnh giới tăng lên, thực lực phải đáng sợ đến mức nào nữa.
Cho dù Trần Kiếm Phong có đủ lòng tin với sự tồn tại của Vệ Phạm Dạ, nhưng ông ta không thừa nhận cũng không được, rằng chỉ sợ là sau này Bạch Nhạc thật sự có thể uy hiếp được Vệ Phạm Dạ.
- Trần trưởng lão!
Bạch Nhạc khẽ khom người, hắn vẫn bày tỏ đầy đủ sự tôn kính đối với Trần Kiếm Phong.
Dù là bởi vì điều gì, khi Trần Kiếm Phong bằng lòng truyền Bắc Đẩu Kiếm Trận cho Bạch Nhạc trong biển máu, trong lòng Bạch Nhạc cũng đã ghi lại món nợ này.
- Không ngờ rằng, ngươi vậy mà thật sự còn có thể sống trở về… Không tầm thường!
Trần Kiếm Phong điều chỉnh tâm trạng một chút, ông ta nhìn Bạch Nhạc, dựng thẳng một ngón tay cái lên, mỉm cười nói.
Dưới loại tình huống này, Bạch Nhạc muốn chạy trốn từ trong tay Bạch Cốt phu nhân, tuyệt đối không phải là chuyện gì đơn giản.
- Chẳng qua là may mắn một chút mà thôi.
Bạch Nhạc lắc đầu, giải thích:
- Bạch Cốt phu nhân bị Lâm Tiên lão tổ gây thương tích, nhất thời không để ý đến ta, chỉ là nhốt ta trong thuyền Bạch Cốt. Ông cũng biết ta cũng có một cái Bạch Cốt Hóa Thân, lúc này mới có thể miễn cưỡng chạy trốn.
Lí do thoái thác này là lời mà Bạch Nhạc đã nghĩ kỹ trước khi trở về, tuy không thể khiến tất cả mọi người đều tin tưởng, nhưng ít ra cũng có lý có chứng cứ, để người ta không tìm ra được chút sơ hở nào.
- Thì ra là thế!
Trần Kiếm Phong nhẹ nhàng gật đầu, cũng không dây dưa vấn đề này nữa, ông ta trầm ngâm một chút, lúc này mới mở miệng nói:
- Bạch Nhạc, ngươi có thể nắm giữ Bắc Đẩu Kiếm Trận trong thời gian ngắn như vậy, đủ để thấy ngươi có duyên với bản tông, đợi sau khi lần khảo hạch Tông môn này chấm dứt, ngươi có suy nghĩ muốn bái nhập tông môn hay không?
Bạch Nhạc cười khổ một tiếng, giải thích:
- Trần trưởng lão, vấn đề này ta đã giải thích rất nhiều lần rồi, không phải là ta không muốn, mà là không thể nào đồng ý.
Trên thực tế, Trần Kiếm Phong chẳng qua cũng chỉ thuận miệng hỏi một câu theo thường lệ mà thôi, căn bản không trông cậy vào chuyện Bạch Nhạc sẽ đồng ý, lông mày ông ta nhíu lại, lúc này bèn đổi đề tài:
- Đã như thế, như vậy thì dựa theo lời trước đó, chúng ta nói đến chuyện bồi thường đi.
Bạch Nhạc hơi khom người, trầm giọng nói.
- Mời Trần trưởng lão nói!
- Thứ nhất, Bắc Đẩu Kiếm Trận chính là bí truyền của Bắc Đẩu Tinh Cung ta, Bạch phủ chủ không được truyền ra bên ngoài.
- Chuyện này là hiển nhiên rồi, Trần trưởng lão có thể yên tâm, ta có thể lập thề để tin.
Bạch Nhạc gật đầu, đồng ý ngay.
- Thứ hai, ngươi đã tu hành pháp môn của Bắc Đẩu Tinh Cung ta, thì coi như là kết nguồn gốc với bản tông, bất cứ lúc nào cũng không được làm kẻ địch với Bắc Đẩu Tinh Cung.
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, lúc này mới đồng ý:
- Trần trưởng lão, ta chỉ có thể đồng ý rằng không chủ động đối địch với Bắc Đẩu Tinh Cung thôi.
Đối mặt với câu trả lời này của Bạch Nhạc, Trần Kiếm Phong chẳng những không có chút phản cảm nào, ngược lại càng thấy xem trọng hắn hơn.
Nếu như dù ông ta đưa điều kiện gì ra, Bạch Nhạc đều đồng ý ngay, không có bất cứ dị nghị nào, sợ rằng những lời này mới là không thể tin dù chỉ một chữ.
- Thứ ba, đối ngoại, bản tông cho ngươi một vị trí khách quý, sau này, nếu bản tông có nguy nan, ngươi cần ra tay tương trợ.
- Được.
Đối với điều này, Bạch Nhạc cũng đồng ý ngay không có chút do dự.
Lúc trước khi Bạch Nhạc xông vào Thất Tinh Tháp, Thất Tinh Tông cũng có một điều kiện tương tự như thế, đây chính là một yêu cầu rất bình thường. Cũng không phải là Bắc Đẩu Tinh Cung không tin vào thực lực của mình, mà là thủ đoạn phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện của đại tông môn.