Kiếm Linh Vũ.
Dung nhập tất cả sức mạnh vào trong Kiếm Cung, hóa thành một kích kinh khủng nhất.
Đây mới là mục đích thật sự của Bạch Nhạc.
Một kiếm này bỗng nhiên xé rách đầm nước, ánh kiếm kinh khủng trực tiếp tiến thẳng không lùi về phía cung điện nước.
Ầm!!!
Kiếm Cung ngang nhiên đụng vào cung điện nước một lần nữa, hai sức mạnh đồng thời nổ tung, gần như phá hủy toàn bộ võ đài.
- Phụt...
Lại là một búng máu phun ra, nhưng mà, lần này Thủy Trạch trước mặt cũng bị Kiếm Cung cứng rắn phá nát, ngực của Mâu Kình Thần cũng có thêm một vết thương nhợt nhạt, mặc dù không chí mạng nhưng cũng thương tổn đến hắn ta.
Dù là bằng vào sự mạnh mẽ của Mâu Kình Thần, khi đối mặt với Kiếm Cung công phạt đệ nhất trong cùng cảnh giới cũng không thể nào toàn thân trở ra được.
Một kiếm này mới thật sự khiến Mâu Kình Thần kinh sợ.
Đây cũng là lần đầu tiên Mâu Kình Thần cảm nhận được, đối với trận chiến này, mình vậy mà lại không nắm chắc.
- Sảng khoái!!! Ha ha, Mâu Kình Thần, chúng ta lại tiếp!!!
So với sự rung động của Mâu Kình Thần, giờ phút này Bạch Nhạc lại là càng đánh càng nhanh, mỗi một lần xuất kiếm đều có thể khiến hắn nhận thức rõ ràng hơn thiếu sót của mình.
Đối với Bạch Nhạc, trận chiến này thắng hay thua đều không quan trọng, ngược lại đã trở thành phương thức cảm ngộ tu hành của hắn.
Lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư...
Lần nào Bạch Nhạc cũng đều sẽ bị thương, thương thế nghiêm trọng hơn xa Mâu Kình Thần, nhưng lần nào hắn cũng sẽ xông lên nghĩa chẳng từ nan, ngang nhiên bắt đầu lần công kích tiếp theo.
Thậm chí, bên trong trận đấu điên cuồng này, Kiếm Cung của Bạch Nhạc đã xuất hiện vài vết nứt, có dấu hiệu vỡ nát, nhưng Bạch Nhạc vẫn không thèm quan tâm.
Đồ điên!!!
Từ kinh diễm và chấn động ban đầu, biến thành tim đập nhanh như bây giờ… Đây chính là tiếng lòng của mỗi người ở đây.
- Người của Linh Tê Kiếm Tông đều điên hết cả!!!
Cũng không biết là ai mở đầu nói câu như thế, nó lại lập tức được tất cả mọi người đồng ý.
Bắt đầu từ Tiêu Hành Nhất, mỗi một đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông đều cho họ thấy mặt điên cuồng, ngay cả Bạch Nhạc cũng không ngoại lệ, Linh Tê Kiếm Tông như thế này quả thật nghĩ thôi cũng đã khiến người ta thấy sợ hãi.
- Đủ rồi!
Nguyệt Lâm Tiên chậm rãi đứng dậy, lúc bàn tay giơ lên, một bàn tay khổng lồ bỗng từ đằng xa đập xuống võ đài.
Dù là kiếm của Bạch Nhạc hay là Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao của Mâu Kình Thần, khi đối mặt với bàn tay khổng lồ này thì quả thật đều như đồ chơi vậy, không thể nào tạo ra một chút gợn sóng.
- Cuộc tỷ thí này xem như hòa.
Nguyệt Lâm Tiên hờ hững mở miệng, trực tiếp đưa ra phán xét.
Mặc dù dựa theo suy nghĩ của Nguyệt Lâm Tiên, ông ta muốn để Mâu Kình Thần giết chết Bạch Nhạc, nhưng từ tình huống bây giờ, đã không còn loại khả năng này nữa.
Bạch Nhạc tiến bộ thật sự quá nhanh.
Mỗi một lần tranh đấu, mặc dù Bạch Nhạc đều bị thương, nhưng lần nào cũng có sự tiến bộ, cứ tiếp tục đánh như thế, Mâu Kình Thần sẽ trở thành người bồi luyện của Bạch Nhạc.
Cho dù là kéo dài tới cuối cùng, Mâu Kình Thần vẫn có thể thắng được, nhưng cái giá phải trả ra sẽ vô cùng nặng nề, đây không phải là điều mà Nguyệt Lâm Tiên muốn thấy.
Lấy danh vọng của Mâu Kình Thần, không thể dứt khoát thắng được thì đã xem như là thua rồi.
Trong nháy mắt, tiếng hoan hô trên cả sân vang lên như sấm.
Lời chào sân hoàn mỹ!
Đối với tất cả mọi người, trận chiến này như là một lời chào sân hoàn mỹ vậy!
Thắng thua không quan trọng, quan trọng là tất cả mọi người đã tận mắt thấy được sự mạnh mẽ của Mâu Kình Thần và sự vùng dậy của Bạch Nhạc.
Nếu như trước đó còn có người chất vấn về thực lực của Bạch Nhạc, vậy thì sau trận chiến này đã hoàn toàn sửa lại danh tiếng cho Bạch Nhạc rồi.
Thiên kiêu của toàn bộ Duyễn Châu đã thành thế chân vạc!
Mặc dù thật ra mỗi người đều nhìn ra được, bàn về thực lực, Bạch Nhạc vẫn hơi kém một chút, nhưng sự điên cuồng và ngộ tính kia của Bạch Nhạc lại vẫn có được vô hạn khả năng.
Lần giao tranh tiếp theo, có lẽ sẽ lại là một kết quả khác.
…
- Ta sẽ không thua!
Trong mắt Mâu Kình Thần lộ ra một sự tàn ác, hắn ta nhìn Mai Vĩnh Giang, trầm giọng nói.
Không giống với những người khác, trong lòng Mâu Kình Thần thấy đầy nghẹn khuất.
Đối với hắn ta, giao thủ với Bạch Nhạc ngay trước mặt nhiều người như vậy thật sự có quá nhiều hạn chế.
Mấy năm nay, thực lực mà hắn ta bày ra vẫn chưa tăng lên bao nhiêu, đó là bởi vì hắn ta đã tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh lực bên trên Bạch Cốt Thần Quyết, đã sớm luyện hóa ra được Bạch Cốt Hóa Thân thuộc về mình.
Còn có cả Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao nữa.
So với bất cứ kẻ nào, hắn ta biết rõ rằng sức mạnh mà Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao ẩn chứa kinh khủng bực nào, chỉ là, trong loại tỷ thí này, hắn ta cũng không thể nào vận dụng sức mạnh của Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao để thủ thắng.
Hơn nữa, lúc chiến đấu, hắn ta cũng không hoàn toàn dẫn dắt sức mạnh của nước biển, giả sử nếu hắn ta toàn lực làm thế, dẫn nước biển Đông tới, uy lực của Thủy Trạch Quốc Độ ít nhất có thể tăng lên gấp đôi.