Vệ Phạn Dạ!
Lúc này không cần ai giới thiệu, mọi người cũng có thể đoán ra thân phận đối phương, trừ Vệ Phạn Dạ trong truyền thuyết ra, sợ là toàn bộ Duyện Châu, cũng không có ai có phần phong thái này.
Ngay cả Bạch Nhạc cũng phải thừa nhận, bản thân mình đã hơn người rồi, nhưng nếu nói có năng lực trấn áp danh tiếng Vệ Phạn Dạ, sợ là cũng chỉ có Vân Mộng Chân.
- Tiểu bạch kiểm!
Bạch Nhạc bĩu môi, phun ra ba chữ này, sau đó rất nhanh thì thu hồi lại ánh mắt.
Cho dù đẹp như thế nào cũng là một nam nhân, không phải mỹ nữ, có cái gì đáng để xem chứ?
Đương nhiên, không phải ai cũng có được phần những hờ này như Bạch Nhạc, Vệ Phạn Dạ xuất hiện vẫn gây nên hỗn loạn.
Hơn nữa, theo thuyền của Bắc Đẩu Tinh Cung chạy tới, đội thuyền xung quanh hắn cũng lục tục đi tới, tụ tập lại trên vùng biển này.
Nguyệt Lâm Tiên đứng trong bầu trời đêm, từ trên cao nhìn xuống tất cả, khóe miệng nhất thời nổi lên một tia lãnh ý.
- Trốn sao? Ngươi có thể trốn được đi đâu?
Hắn tự lầm bẩm một mình, sau đó bàn tay hơi nắm lại, trong nháy mắt, hư ảnh Quảng Hàn Thiên Cung chợt bắn ra một luồng nguyệt quang huyễn lệ, trực tiếp rơi vào trên cơ thể một người trong sân!
Gần như trong nháy mắt, Bạch Nhạc phát hiện, một đạo nguyệt quang bất ngờ xuyên thấu chiếc nhẫn trữ vật của mình, trực tiếp bao phủ trên người hắn!
Trong lòng Bạch Nhạc lộp bộp một tiếng, nhưng rất nhanh đã phản ứng kịp.
Khoảng cách quá gần, hơn nữa, trên chiếc nhẫn trữ vật của mình, căn bản không có hạ cấm chế gì lợi hại, dưới loại tình huống này, tự nhiên không thể ngăn cản Quảng Hàn Thiên Cung cảm ứng, ánh trăng vừa rơi xuống liền trực tiếp bại lộ vị trí của mình.
Tâm niệm thay đổi rất nhanh, nhưng phản ứng của Bạch Nhạc lại không chậm chút nào, ý niệm trong đầu hơi động một chút, lệnh bài liền xuất hiện trong tay Bạch Nhạc, cùng lúc đó, cả người Bạch Nhạc chợt phóng lên cao, bay thẳng đến vị trí Quảng Hàn Thiên Cung.
Tất nhiên bại lộ bất ngờ như thế là nguy hiểm, nhưng cũng chứng minh chuyện liên quan đến Quảng Hàn Thiên Cung cũng không phải là vô căn cứ, càng không phải là Nguyệt Lâm Tiên hư cấu ra, từ đó Bạch Nhạc cầm lệnh bài trong tay, rất có thể sẽ vào Quảng Hàn Thiên Cung trước một bước.
Nếu quả thật chuyện giống như lời đồn, chỉ có người dưới Tinh Hải Cảnh mới có thể đi vào Quảng Hàn Thiên Cung, như vậy trốn vào trước, sẽ khiến cho Bạch Nhạc có thêm chút an toàn.
Chí ít cho dù là bị người khác vây công, cũng tốt hơn việc trực tiếp đối mặt lão tổ Tinh Hải Cảnh.
Những thứ này nói rất dài dòng, nhưng trên thực tế, chỉ là sự tình lóe lên trong đầu Bạch Nhạc mà thôi.
Thậm chí rất nhiều người còn chưa phản ứng kịp, Bạch Nhạc đã bay về phía Quảng Hàn Thiên Cung trước một bước.
- Yến Bắc Thần!
Chỉ trong nháy mắt, đã có người phản ứng lại, thân hình thoắt một cái, đơn giản xuất thủ về phía Bạch Nhạc.
- Giết hắn!
Có người dẫn đầu, cả đám người liền nhất thời sôi trào.
Trước đó lệnh bài ở trong tay Yến Bắc Thần chỉ là một lời đồn đãi, nhưng bây giờ, tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị này, cho dù thực tế, chưa có ai biết tấm lệnh bài kia, đến tột cùng có thể đưa đến tác dụng gì, thì cướp được loại bảo vật này vào trong tay mình vẫn tương đối yên tâm hơn.
Cộng thêm Yến Bắc Thần có thân phận truyền nhân Ma Quân, càng làm cho tất cả mọi người đều có lý do giết hắn.
Có thể nói, từ giây phút thân phận Yến Bắc Thần bại lộ, hắn đã là kẻ địch của cả thế gian, người người kêu đánh.
- Cút!
Bạch Nhạc đấm ra một quyền, người ra tay đầu tiên vừa mới xuất hiện trước mặt hắn, đã bị một quyền trực tiếp đánh bay ra ngoài, cho dù hắn đã là Tinh Cung sơ kỳ, nhưng ngay cả tư cách ngăn cản một quyền này cũng không có, sức mạnh kinh khủng này càng kích thích những người khác.
Chỉ là, đối với bây giờ Bạch Nhạc mà nói, chuyện này còn thiếu rất nhiều!
Đánh bay một người, trong nháy mắt sẽ có nhiều người hơn đuổi theo ngăn cản, cứ như vậy chỉ là một khoảng cách ngắn ngủi, nhưng đối với Bạch Nhạc bây giờ mà nói, lại tựa như một cái lạch trời!
Trong đám người, Ẩn Tâm và Chung Diễm gần như chỉ liếc mắt đã nhận ra Bạch Nhạc, nhưng trừ vẻ phức tạp trong đôi mắt ra, còn lại họ cũng không làm gì, thậm chí sau khi trầm mặc mấy hơi thở, mới gia nhập hàng ngũ vây công!
Cả thế gian đều là kẻ địch!
Thông Thiên Ma Công toàn lực bạo phát, giờ khắc này Bạch Nhạc giống như ép ra toàn bộ tiềm lực.
Dường như loại cảm giác cả thế gian đều là kẻ địch này, khiến cho nhiệt huyết toàn thân Bạch Nhạc đều triệt để dấy lên.
Chiến! Chiến! Chiến!
Mỗi khi hắn đấm ra một quyền, đều mang theo một cỗ lực lượng bài sơn đảo hải, giống như có thể phá hủy tất cả trở ngại ở trước mặt.
Dường như lúc này mỗi một phần ma khí, mỗi một phần lực lượng huyết nhục, đều được thả ra ngoài một cách hoàn mỹ, lực khống chế vi diệu, cũng khiến cho Bạch Nhạc có thể khống chế được tất cả lực lượng.
Tất nhiên Bạch Nhạc không có khả năng ngăn cản hết được cả một bầu trời công kích, nhưng Thông Thiên Ma Thể đủ để giúp hắn trung hoà một phần lực lượng khổng lồ, chỉ cần không phải công kích trí mạng chân chính, thậm chí Bạch Nhạc cũng không cần tránh.