Từ lúc còn chưa bước vào Tinh Hải Cảnh, Nguyệt Lâm Tiên tranh đấu với người khác đã có lúc nào từng bị thua thiệt?
Hắn gần như có thể khẳng định, Nguyệt Lâm Tiên tự tay sáng lập cục diện này, chắc chắn có mưu đồ cực lớn, tuyệt không chỉ là dụ Yến Bắc Thần tới báo thù cho Mâu Kình Thần đơn giản như vậy.
Nếu như là sự tình khác, hắn sẽ không để đệ tử Bắc Đẩu Tinh Cung tham dự, càng không để cho Vệ Phạn Dạ cuốn vào bên trong.
Nhưng hết lần này tới lần khác, cái cục diện này quá lớn, thậm chí liên lụy đến Đạo Lăng Thánh Nữ!
Dưới loại tình huống này, hắn không thể không nhúng tay vào, nếu không, sẽ càng không có ai có thể kềm chế được Nguyệt Lâm Tiên.
Trong yên lặng, ánh mắt Bắc Đẩu lão tổ giống như xuyên qua không gian, đối mặt với Nguyệt Lâm Tiên, nhưng chỉ trong nháy mắt, hai người liền phân biệt thu hồi ánh mắt, cho dù ai cũng không có nói nhiều.
Ván cờ này vừa mới bắt đầu, còn xa mới tới thời điểm vạch trần, dĩ nhiên càng không phải là thời điểm hai người phát sinh xung đột.
Ma khí trong cơ thể hao hết, rốt cục Bạch Nhạc vẫn bị ép rơi vào trên hoang nguyên.
Trên thực tế, lúc này hắn cũng đã đến gần biên giới hoang nguyên, nếu như Bạch Nhạc tiếp tục dẫn động linh lực bên trong Tinh Cung, là có nắm chắc bay thẳng ra hoang nguyên, nhưng dưới tình huống này, bất kể như thế nào Bạch Nhạc cũng phải giữ lại một lá bài tẩy, không dám để mình rơi vào trạng thái hoàn toàn lực kiệt.
Bạch Nhạc rơi vào trên hoang nguyên, nhất thời cảm thấy thân thể nặng hơn rất nhiều, giống như so với bình thường mỗi bước một bước đều gian nan hơn.
Gống như mặt đất dưới chân có một cỗ hấp lực rất mạnh, khiến cho người ta khó có thể di động.
Bạch Nhạc hoạt động thân thể một chút, không nhịn được cười khổ lên, rơi xuống dễ dàng, nhưng nếu bay lên khả năng sẽ khó khăn, quả thực cái Quảng Hàn Thiên Cung này, khắp nơi đều lộ ra khí tức quỷ dị.
Ban đầu Bạch Nhạc muốn khôi phục một chút ma khí, nhưng đột nhiên lại phát hiện, xung quanh căn bản không có chút linh lực nào có thể hấp thu.
Phải biết rằng, bản thân chuyên này đã rất không bình thường rồi, muốn duy trì vận chuyển một cái Quảng Hàn Thiên Cung lớn như vậy, tất nhiên cần linh lực cực kỳ khổng lồ, đáng lẽ ra nơi đây phải dồi dào linh khí mới đúng.
Bạch Nhạc thử phóng ra một tia linh lực, nhưng lập tức phát hiện, linh lực vừa thả ra, liền trực tiếp bị hoang mạc thôn phệ, thậm chí không có cách hoàn thành tuần hoàn ở trong người.
Cấm Linh Chi Địa!
Trong nháy mắt, Bạch Nhạc phản ứng kịp.
Có lẽ mảnh hoang nguyên này chính là Cấm Linh Chi Địa trong lời đồn, ở chỗ này căn bản không có chút linh lực nào, tu hành giả và người thường cũng không có khác biệt quá lớn!
Đối với tu hành giả mà nói, loại địa phương này chính là một cơn ác mộng!
Đương nhiên, đối với cường giả Tinh Hải Cảnh mà nói, chưa chắc đã phải chịu ảnh hưởng, nhưng ít ra từ Tinh Hải Cảnh trở xuống, sợ là không thoát khỏi loại cầm cố này.
Phát hiện này, nhất thời khiến cho tinh thần Bạch Nhạc rung động một cái!
Trước đó, hắn chỉ muốn thoát khỏi sự vây công của người khác, nhưng hôm nay ở trong mảnh hoang mạc cấm linh này, lại cho Bạch Nhạc một lựa chọn khác là phản kích!
Phải biết rằng, Bạch Nhạc ở chỗ này có một ưu thế mà người khác không cách nào có thể so sánh, đó là Thông Thiên Ma Thể!
Trong mảnh Cấm Linh Chi Địa này, lực lượng thân thể cường hãn, chính là vốn liếng lớn nhất để hoành hành vô kỵ.
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc không khỏi nhớ đến lúc mưa gió ở trên biển, Chung Diễm nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đánh cướp khắp nơi.
Quả thực loại chuyện như vậy, nghĩ như thế nào cũng thấy thoải mái!
Đối với Bạch Nhạc mà nói, mảnh hoang nguyên cấm linh này, càng thoải mái hơn so với cơn mưa gió giữa đêm kia.
Nghĩ vậy, khóe miệng Bạch Nhạc lập tức hiện lên một nụ cười rực rỡ, chẳng những không tiếp tục đi về phía trước, mà còn quay đầu lại, chạy như bay về phía sau.
...
- Đây là... Cấm Linh Chi Địa!
Vân Mộng Chân rơi xuống biên giới hoang mạc, không khỏi nhíu chặt mày lại.
Ban đầu nàng cho rằng dựa vào thực lực của nàng, dù thế nào cũng có thể bay thẳng ra mảnh hoang nguyên này, nhưng theo thời gian đưa đẩy, nàng mới phát hiện, linh lực trong cơ thể tiêu hao càng lúc càng nhanh, cuối cùng ép nàng phải rơi xuống biên giới hoang nguyên.
Nàng chưa kịp thở phào một hơi, đi tìm Yến Bắc Thần gây chuyện, đã phát hiện Cấm Linh Chi Địa trước.
Phát hiện này thật sự khiến cho nàng hơi kinh hãi.
Bước vào Quảng Hàn Thiên Cung, thứ lớn nhất nàng ỷ vào chính là tu vi tiếp cận Tinh Hải Cảnh, dựa vào phần thực lực này, lại ở dưới trường hợp lão tổ Tinh Hải Cảnh không thể tiến nhập Quảng Hàn Thiên Cung, quả thực nàng có thể nói là vô địch.
Nhưng hết lần này tới lần khác, vừa mới tiến đến hiện thực đã cảnh cáo nàng!
Quả thực giờ khắc nàyVân Mộng Chân đang hoài nghi, có phải Nguyệt Lâm Tiên đã sớm biết tình hình bên trong Quảng Hàn Thiên Cung hay không, cho nên mới yên tâm để cho mình tiến đến như vậy.
Vân Mộng Chân hít sâu một hơi, lúc này mới tìm hiểu phương hướng một chút, tiếp tục đi ra ngoài hoang nguyên, bất kể như thế nào, chỉ có rời khỏi mảnh Cấm Linh Chi Địa này trước, mới khiến cho nàng có cảm giác an toàn!