Có luồng Chân Long Chi Hồn này thủ hộ, trừ phi nàng đã bước vào Tinh Hải Cảnh, cầm trong tay Côn Ngô Kiếm, mới có thể cùng đánh một trận, còn bây giờ chắc chắn không phải là đối thủ.
- Hoang đường!
Bạch Long nhìn chằm chằm vào Vân Mộng Chân, khinh thường nói:
- Hậu bối vô tri, làm sao biết bổn tông lợi hại như nào, cho dù thương hải tang điền, thì truyền thừa của bổn tông cũng sẽ không dứt! Càng không phải là một tiểu bối như ngươi có khả năng khinh nhục.
Quảng Hàn Thiên Cung trở thành di tích không phải là giả, nhưng Bạch Long bị vây khốn thủ lại nơi đây, nên không biết đến tột cùng bên ngoài xảy ra cái gì, còn chuyện Quảng Hàn Thiên Cung bị huỷ diệt, vô luận như thế nào nó cũng không tin.
Trên thực tế, người không trải qua thời đại của Quảng Hàn Thiên Cung trước đây, căn bản không thể nào hiểu được Quảng Hàn Thiên Cung mạnh như nào.
Cảm giác này, giống như trước đó Thông Thiên Ma Quân lên Đạo Lăng Sơn đánh một trận, rồi có người nói với đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông rằng Đạo Lăng Thiên Tông đã bị huỷ diệt.
Vân Mộng Chân cầm Côn Ngô Kiếm trong tay, nhìn chằm chằm đối phương, chậm rãi mở miệng nói:
- Sự thực là như vậy, tiền bối có tin hay không là chuyện của tiền bối, không có quan hệ gì với ta.
- Hậu bối vô tri, ngươi tổn thương hậu duệ ta, hôm nay ta sẽ nuốt ngươi, cho nó bồi bổ!
Sát cơ chợt hiện, trong nháy mắt đàm thủy liền bay lên, hóa thành một đạo sóng nước đánh về phía Vân Mộng Chân, cùng lúc đó, long uy khủng bố lan tràn ra, vừa há miệng, chính là một đạo cực hàn long tức bắn tới.
Thiên Thủy Ngưng Băng!
Đột nhiên sóng nước trong không trung hóa thành hàn băng, bao phủ quanh người Vân Mộng Chân, cỗ long tức kia càng lộ ra cực hàn chi lực, giống như có thể bỏ qua tất cả quy tắc.
Dưới nguy cơ sinh tử, Vân Mộng Chân thậm chí không kịp nghĩ nhiều, giơ tay lên chém ra một kiếm, kiếm quang khủng bố chợt đánh về phía long tức.
Nhưng mà, gần như trong nháy mắt kiếm quang va chạm vào long tức, kiếm khí màu xanh liền bị đông cứng, hóa thành một khối băng từ không trung rơi xuống.
Sau khi Bạch Nhạc từ đằng xa chạy tới, liền chứng kiến một màn như vậy!
May là Bạch Nhạc đã có chút chuẩn bị tâm lý, nhưng khi thấy kiếm quang bị đông lại thành băng, cũng vẫn bị hù dọa cho cả người phát lạnh.
Cái này cũng không khỏi quá kinh khủng đi?
Đây là Bạch Giao trước đó sao? Quả thực là một cấp độ lực lượng khác.
Giờ khắc này, thậm chí Bạch Nhạc còn hoài nghi, ngay cả mình thi triển Thôn Thiên Quyết, cũng chưa chắc có thể thôn phệ được loại lực lượng này.
Loại cảm giác sợ hãi bản năng kia, khiến cho hắn hận không thể lập tức quay đầu chạy!
Nhưng lý trí lại nói cho hắn biết, nếu hiện tại hắn trốn, sợ rằng Vân Mộng Chân sẽ thật sự lành ít dữ nhiều.
Trong lúc suy nghĩ, ngụm long tức kia đã nghiền nát công kích của Vân Mộng Chân, trực tiếp rơi về phía thân thể Vân Mộng Chân.
- Huyền Nguyệt Biến!
Da đầu Vân Mộng Chân tê dại một hồi, giờ khắc này nàng cũng không dám có chút khinh thường nào nữa, trong nháy mắt thi triển ra thần thông mạnh nhất.
Thoáng cái, khí tức trên người Vân Mộng Chân chợt tăng vọt, Tinh Cung nổi lên phía sau, bên trong Tinh Cung lộ ra một đạo hào quang huyễn lệ, bao bọc cả người Vân Mộng Chân đắm chìm trong hào quang này, lộ ra một cái khí tức thần thánh.
Hào quang đại đạo!
Long tức vốn đã bắn về Vân Mộng Chân nhất thời bị hào quang đại đạo ngăn lại, bất kể long tức lộ ra hàn ý kinh khủng bực nào, cũng không thể xâm nhập thêm nửa phần.
Từ xa nhìn lại, dường như Vân Mộng Chân đã hóa thành một vầng minh nguyệt, cứ như vậy lơ lửng giữa không trung!
- Hàn Nguyệt Tinh Biến?
Nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Vân Mộng Chân, Bạch Long cũng không khỏi biến sắc, có chút khó tin nhìn Vân Mộng Chân.
Không phải là thực lực lúc này của Vân Mộng Chân khiến nó sợ hãi, mà là bản thân cái thần thông này!
Thần thông này vốn của Quảng Hàn Thiên Cung!
Trên thực tế, ngay cả Vân Mộng Chân cũng không biết, thần thông Huyền Nguyệt Biến, lại không phải của Đạo Lăng Thiên Tông, mà được truyền thừa từ Quảng Hàn Thiên Cung.
Thời đại thượng cổ, Quảng Hàn Thiên Cung bị huỷ diệt, trước đó có không ít cao thủ Quảng Hàn Thiên Cung bỏ mạng ở bên ngoài, nên đưa tới một bộ phận truyền thừa bị truyền ra bên ngoài.
Thời gian trôi qua, thậm chí bây giờ đã không có người nhớ kỹ lai lịch nguyên bản của những thần thông này.
Hiển nhiên Huyền Nguyệt Biến chính là một thứ trong đó.
Ý niệm hơi chuyển, Vân Mộng Chân lập tức hiểu ra.
Bản thân thần thông Huyền Nguyệt Biến là thần thông truyền thừa đỉnh tiêm đã thất truyền của Đạo Lăng Thiên Tông, hơn nữa lai lịch không rõ.
Thời điểm tìm hiểu, Vân Mộng Chân đã cảm thụ được bên trong có rất nhiều thiếu sót, biến hóa trong đó khiến nàng không cảm ngộ được tường tận.
Bây giờ nhìn thấy phản ứng của Bạch Long, làm sao nàng còn không rõ.
- Hóa ra cái thần thông này, tên là Hàn Nguyệt Tinh Biến sao? Đa tạ tiền bối chỉ điểm! Thế nhưng, giống như trước đó ta đã nói qua, Quảng Hàn Thiên Cung đã sớm bị huỷ diệt, tiền bối cần gì phải đến nay vẫn tuân thủ nghiêm ngặt quy củ của Quảng Hàn Thiên Cung?
Vân Mộng Chân bình tĩnh nhìn Bạch Long, mở miệng nói lần nữa.