Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 90 - Chương 90 - Nghênh Chiến Đậu Nghị (2)

Chương 90 - Nghênh chiến Đậu Nghị (2)
Chương 90 - Nghênh chiến Đậu Nghị (2)

Ở trong tông môn, kỳ thật đệ tử nội môn xưa nay luôn xem thường những đệ tử ngoại môn này, ở trong mắt bọn họ, có lẽ đệ tử ngoại môn cũng chẳng khác gì tạp dịch.

Nhưng thiên tài Bạch Nhạc xuất thân thấp hèn, từ tạp dịch từng bước quật khởi này, chẳng những có thiên phú và thực lực vượt xa bọn họ, hơn nữa, còn thủy chung đối đãi ngang hàng với bọn họ, không hề kỳ thị, tất nhiên chỉ chớp mắt đã được coi là đồng bạn giúp bọn họ giáo huấn đệ tử nội môn.

Trong một vào một ra này, khác biệt tất nhiên lộ rõ.

Trong nhất thời, trong sân đầy tiếng cười vang, chỉ thiếu mỗi nước chỉ vào mũi Đậu Nghị mà mắng.

Xua tay, chờ sau khi mọi người bình tình lại, lúc này Bạch Nhạc mới tiếp tục nói,

- Bạch Nhạc chỉ là Dẫn Linh cảnh, chiếm đoạt vị trí chân truyền, trong lòng cũng có chút bất an! Đậu sư đệ không phục, ta tất nhiên có thể lý giải, nếu nói khiêu chiến, đợi ngày ta bước vào Linh Phủ, tất nhiên ai đến cũng không cự tuyệt. Nếu khi đó vẫn không bằng Đậu sư đệ, tất nhiên không cần Đậu sư đệ nói, tự ta sẽ xin tông môn hủy bỏ vị trí chân truyền này.

Một phen nói năng này, nghe thì dường như đang khách khí khiêm tốn, nhưng trên thực tế, từ bên trong lại lộ ra ý tứ cực kỳ kiêu ngạo.

Hiện giờ thời gian tu hành của ta ngắn ngủi, chỉ có Dẫn Linh cảnh, tất nhiên không phải đối thủ của ngươi, nhưng chỉ cần để ta bước vào Linh Phủ, khi mọi người cùng cảnh giới, đệ tử nội môn Đậu Nghị gì đó, ở trong mắt ta là không đáng nhắc tới!

Nghe ra ý tứ trong lời nói của Bạch Nhạc, Đậu Nghị vừa muốn phản bác, lại bị Bạch Nhạc trực tiếp cắt ngang.

- Đậu sư đệ yên tâm, hôm nay đã dựng đài luận kiếm, ta sẽ không lùi bước!

Nhìn thẳng vào mắt Đậu Nghị, Bạch Nhạc tự tin mở miệng nói,

- Trên thực lực, ta tạm thời vẫn không bằng Đậu sư đệ, nhưng chỉ nói về kiếm đạo, nghĩ chắc vẫn đủ để chỉ điểm Đậu sư đệ rồi.

Một câu này vừa được nói ra, trong sân lại là một mảng xôn xao.

Tuy Bạch Nhạc lúc trước trong giao thủ với đệ tử ngoại môn, đã biểu hiện ra thực lực kiếm đạo đủ cường đại, nhưng một khi đối mặt với loại cao thủ Linh Phủ cảnh như Đậu Nghị, vậy chính là chuyện khác.

Lúc trước Bạch Nhạc nói nhiều như vậy, không ít người đều theo bản năng cho rằng, Bạch Nhạc là để dự phòng thất bại, biện giải cho mình trước.

Tuy nói năng có lý, nhưng lại không tránh khỏi có chút hiềm nghi mưu lợi, tự làm yếu đi khí thế.

Nhưng mà, không ai ngờ rằng, Bạch Nhạc lại nói ra những lời vả thẳng vào mặt như vậy, quả thực là muốn đánh cho Đậu Nghị sưng vù mặt, còn đè xuống đất mà giẫm hai cái.

- Bạch sư huynh, làm người vẫn phải khiêm tốn một chút, cẩn thận không lại gió to cắt mất đầu lưỡi đó.

Cười lạnh một tiếng, Đậu Nghị không giận mà cười, lạnh lùng lên tiếng.

Cười khẩy một cái, Bạch Nhạc lại dứt khoát không cãi lại, lật cổ tay, trường kiếm đột nhiên vào tay, vẫn là thức mở đầu của Linh Tê Nghênh Khách.

- Sinh miệng lưỡi vô ích, Đậu sư đệ, mời!

Nhìn Bạch Nhạc xuất kiếm dứt khoát như vậy, Đậu Nghị lại thiếu chút nữa tức tới hộc máu.

Loại người gười gì thế!

Lúc trước ngươi nói một hồi, còn thiếu mỗi nước chỉ vào mũi ta mà mắng, lúc này ta mới đốp lại một câu, lại thành sính miệng lưỡi, ngươi còn trực tiếp rút kiếm, bày ra bộ dạng khinh thường không thèm tranh cãi với ta, có kiểu chơi như ngươi không?

Quan trọng nhất là, biết rõ Bạch Nhạc là cố ý, nhưng hắn lại không có bất kỳ biện pháp nào.

Người ta đã rút kiếm rồi, chẳng lẽ ngươi vẫn tiếp tục mở miệng trào phúng, vậy không phải thực sự sẽ thành sính miệng lưỡi à?

Cho dù có tức giận tới mấy, Đậu Nghị cũng biết, hiện giờ muốn vãn hồi thể diện, cũng chỉ có dùng thế lôi đình, triệt để đánh tan Bạch Nhạc, dùng một hồi thắng lợi gọn gàng lưu loát để chính danh cho mình! Đến lúc đó, sẽ chụp lại cái mũ thích sính miệng lưỡi này lên trên đầu Bạch Nhạc, khiến Bạch Nhạc triệt để mất hết danh dự.

Keng một tiếng, trường kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, mặt âm trầm, Đậu Nghị đã đánh ra một kiếm đầu tiên, nhắm thẳng tới cổ họng của Bạch Nhạc.

Từ rút kiếm đến đâm ra một kiếm này tới trước mắt Bạch Nhạc, toàn bộ quá trình thậm chí không đến thời gian một hơi thở, kiếm quang như điện!

Hơn nữa bất luận nhân phẩm của Đậu Nghị thế nào, chỉ từ trên thực lực mà nói, đích xác là vô cùng đáng sợ.

Cho dù giới hạn trong quy tắc luận kiếm, không thể sử dụng lực lượng của Linh Phủ, nhưng một kiếm này, cũng hơn xa đệ tử ngoại môn có khả năng sánh được.

Nói một cách không hề khoa trương thì một kiếm này, đổi lại là bất kỳ đệ tử ngoại môn nào, tuyệt đối đều không thể đỡ được.

Chênh lệch một cảnh giới lớn, tuyệt đối không đơn giản chỉ là linh lực mạnh hơn một chút.

Đồng tử đột nhiên co rút lại, chỉ dựa vào một kiếm này, Bạch Nhạc biết rằng, trận chiến này thế tất cực kỳ gian nan!

Đừng nhìn hắn lúc trước nói năng thoải mái, nhưng muốn thắng được cường giả Linh Phủ cảnh như Đậu Nghị là có bao nhiêu khó khăn, Bạch Nhạc biết rõ hơn bất kỳ ai khác, phải biết rằng, hắn đã chân chính kiến thức loại cao thủ Linh Phủ cảnh như Âm Dương Quỷ Đồng và Ba Sơn Lục Ma xuất thủ.

- Keng!

Bình Luận (0)
Comment