- Không phải ngươi rất muốn giết Vân Mộng Chân sao? Bây giờ, chỉ cần ngươi liên thủ với ta, không, thậm chí ngươi chỉ cần khoanh tay đứng nhìn, ta sẽ giúp ngươi chém giết Vân Mộng Chân!
Loại kiêu hùng như Nguyệt Lâm Tiên, quyết đoán hơn so với bất luận kẻ nào.
Mặc dù tính sai sự tình Yến Bắc Thần, nhưng chuyện trước tiên hắn nghĩ đến, lại tuyệt đối không phải ảo não, mà là thuận thế làm theo, giải quyết toàn bộ sự tình.
Hắn muốn giết Yến Bắc Thần đoạt Côn Ngô Kiếm không sai, nhưng cũng có thể lựa chọn bỏ qua một bộ phận quyền lợi, hợp tác với Yến Bắc Thần, tiến tới đạt được mục đích của hắn.
Trên đời này không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn!
- Ngươi sớm bước vào Quảng Hàn Thiên Cung đã chiếm trước một chút tiên cơ, chỉ cần ngươi lợi dụng khoảng thời gian này tìm hiểu kiếm ảnh trước một bước, là có thể lấy được chỗ tốt ngươi muốn ở Quảng Hàn Thiên Cung, sau đó mọi chuyện không liên can tới ngươi nữa!
Nguyệt Lâm Tiên nhìn Bạch Nhạc, lần nữa mở miệng nói.
Không thể không nói, những lời này, xác thực rất có sức dụ dỗ!
Nếu như Bạch Nhạc thực sự là Yến Bắc Thần, hợp tác với Nguyệt Lâm Tiên, sẽ là một trong những lựa chọn tốt nhất.
Bất kể là sự sống chết của Vân Mộng Chân, hay là thời cuộc Duyện Châu, đều không có bất cứ quan hệ gì với Yến Bắc Thần.
Nhưng hết lần này tới lần khác... Nguyệt Lâm Tiên lại tính sai quan hệ giữa Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân.
Ngươi không biết Bạch Nhạc chính là Yến Bắc Thần, càng không biết, quan hệ giữa Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân, bởi vậy đưa ra kết luận, nghĩ ra biện pháp giải quyết, đều sai.
Một bước sai, từng bước sai!
Rất nhiều lúc, đều là như vậy.
- Nguyệt Lâm Tiên, ngươi cho là ta ngốc sao?
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, không nhúc nhích chút nào:
- So với vị Đạo Lăng Thánh Nữ này, uy hiếp của ngươi lớn hơn! Hợp tác với ngươi, có khác gì bảo hổ lột da! Chờ ngươi rảnh tay, sợ là sẽ đến phiên ngươi giết ta đúng không?
Sắc mặt Nguyệt Lâm Tiên dần dần lạnh xuống, điềm nhiên nói:
- Nói như vậy, ngươi thà liên thủ với Đạo Lăng Thánh Nữ, cũng muốn ngăn trở ta?
- Ngăn trở ngươi? Coi như là giết ngươi thì như thế nào?
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Nguyệt Lâm Tiên, ngươi quá tự cho là đúng, chẳng lẽ an phận ở một góc Đông Hải, đã khiến ngươi cho rằng, ngươi thật sự là cường giả đứng đầu sao? Chỉ dựa vào một luồng thần hồn, ngươi có tư cách gì uy hiếp ta?
Bàn tay hơi nắm, Côn Ngô Kiếm chợt tới tay, lộ ra một đạo kiếm ý khủng bố!
Nắm giữ Côn Ngô Kiếm!
Cho dù ở dưới trạng thái thần hồn, Bạch Nhạc cũng có thể dẫn Côn Ngô Kiếm vào trong đầu, đây cũng là lý do hắn dám gọi nhịp cùng Nguyệt Lâm Tiên.
Bằng không, chỉ dựa cái thần hồn miễn cưỡng xuất khiếu kia, cho dù tiến vào thức hải, tác dụng cũng không lớn lắm, căn bản chưa nói tới có uy hiếp gì.
Cảm nhận được thái độ cứng rắn của Bạch Nhạc, rốt cục Nguyệt Lâm Tiên cũng cắt đứt ý nghĩ phân hóa, trong mắt bốc lên sát cơ, điềm nhiên nói:
- Yến Bắc Thần, người tự cho là đúng là ngươi! Chỉ may mắn nhận được truyền thừa của Ma Quân mà thôi, ngươi cho rằng mình thực sự là Thông Thiên Ma Quân hay sao?
- Nếu ngươi đã muốn tìm chết, ta sẽ giúp đỡ ngươi! Tiễn hai người các ngươi chết chung!
Sát khí ngập trời, đột nhiên trên thần hồn Nguyệt Lâm Tiên lộ ra một luồng hào quang óng ánh, ngưng tụ thành một thanh Hải Thần Kích, hung hãn đánh về phía Bạch Nhạc.
Đây là một trận thần hồn chi chiến chân chính!
Bất kể là Bạch Nhạc, hay là Vân Mộng Chân, hoặc là Nguyệt Lâm Tiên, ai cũng không có đường lui, chứ chưa nói tới an toàn.
Đặc biệt là Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân!
Bọn hắn căn bản không có chút cơ hội sai lầm nào, một khi thần hồn bị hủy, chính là thân tử đạo tiêu, không có một tia cơ hội xoay người.
Thế nhưng, dưới áp lực của Nguyệt Lâm Tiên, Bạch Nhạc lại lần đầu tiên chân chính liên thủ cùng Vân Mộng Chân đối địch.
Ánh mắt Vân Mộng Chân lấp lóe, nghe Bạch Nhạc nói, nàng một mực không có cắm chắc, dĩ nhiên lại càng xác định thêm vài phần suy đoán của mình.
Kể từ đó, lúc Vân Mộng Chân xuất thủ, liền thiếu vài phần phòng bị với Bạch Nhạc, thậm chí đặt toàn bộ tâm tư ở trên việc đối phó Nguyệt Lâm Tiên.
Nhưng cho dù như thế, Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân cũng vẫn đánh giá thấp sự đáng sợ của Nguyệt Lâm Tiên!
Cho dù chỉ là một luồng thần hồn phân hoá ra, cũng cực kỳ kinh khủng, mặc cho hai người liên thủ, thì trận thần hồn chi chiến này, cũng vẫn bị Nguyệt Lâm Tiên gắt gao ép ở thế hạ phong.
Đây là Bạch Nhạc còn có Côn Ngô Kiếm nơi tay, Nguyệt Lâm Tiên không thể không tránh mũi nhọn, bằng không, chỉ sợ đã bại nhanh hơn.
- Yến Bắc Thần, ta nói rồi, người tự cho là đúng là ngươi! Không vào Tinh Hải, ngươi căn bản không biết Tinh Hải cường đại như nào, cho dù ngươi có Côn Ngô Kiếm nơi tay, thì có thể như thế nào? Ngươi không thắng được ta, ta vẫn muốn nói câu kia, bây giờ ngươi rút lui, ta có thể bỏ qua chuyện cũ, bằng không... ngươi hối hận thì đã muộn!
Nguyệt Lâm Tiên gắt gao áp chế Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân, mở miệng nói lần nữa.
Mặc dù bây giờ hắn vững vàng chiếm cứ thượng phong, nhưng trên thực tế, chỉ có hắn biết, hắn đã không còn bao nhiêu thời gian!