- Vân Mộng Chân, bây giờ ngươi ngăn cản ta, không ai chiếm được chỗ tốt, ngược lại sẽ để cho Yến Bắc Thần được hời! Tiềm lực vị truyền nhân Ma Quân này ngươi cũng đã thấy. Một khi để cho hắn đột phá, sau này ắt thành đại họa cho Đạo Lăng Thiên Tông!
Nguyệt Lâm Tiên nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân lạnh giọng nói.
- Ta không có bất kỳ địch ý gì với Đạo Lăng Thiên Tông. Hơn nữa, rốt cuộc ta hay là người trong Huyền Môn!
Một câu cuối cùng này, Nguyệt Lâm Tiên gằn giọng dường như đang nhắc nhở Vân Mộng Chân đây mới là điều quan trọng nhất.
Giữa tông môn chính đạo mặc dù cũng sẽ có xung đột, có mâu thuẫn nhưng về tổng thể mà nói, thủy chung đều là cùng chia sẻ quyền lợi. Vào lúc đối phó ma đạo vẫn sẽ đứng ở trên một chiến tuyến.
- Huyền Môn?
Vân Mộng Chân cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Tu hành tà công Bạch Cốt Thần Giáo, lạm sát kẻ vô tội. Thậm chí ngay cả đệ tử của mình cũng không tha. Nguyệt Lâm Tiên! Ngươi còn mặt mũi nào nói ngươi là người trong Huyền Môn?
- Chẳng qua chỉ là một Bạch Cốt Hóa Thân mà thôi. Nếu không phải vì Quảng Hàn Thiên Cung, tà công bực này, ngươi cho là ta nhìn trúng chắc?
Nguyệt Lâm Tiên hừ nhẹ một tiếng, trầm giọng nói:
- Cho dù là hi sinh một số người vì đạt được mục đích. Chỉ cần có thể đạt được di tích thượng cổ như Quảng Hàn Thiên Cung vào trong tay chính đạo tông môn, cũng đáng!
- Vân Mộng Chân! Ngươi có thể nói ta thủ đoạn tàn nhẫn nhưng ta hay là người trong chính đạo, điểm này ngươi không thể không thừa nhận!
Thật lòng mà nói, những lời này Vân Mộng Chân nhất định phải thừa nhận.
Cho dù thủ đoạn của Nguyệt Lâm Tiên có tàn nhẫn thế nào nhưng cuối cùng hắn vẫn chưa nhập ma. Tất cả những thứ này cũng chỉ là vì tranh đoạt quyền lợi.
Dù cho có vài chỗ không thỏa đáng nhưng cuối cùng hắn hay là người trong chính đạo.
Để cho Quảng Hàn Thiên Cung rơi vào trong tay Nguyệt Lâm Tiên cũng gần như tốt hơn rơi vào trong tay truyền nhân Ma Quân, Yến Bắc Thần này.
Nếu dưới tình huống bình thường, Vân Mộng Chân có thể cũng sẽ nhượng bộ. Cho dù sau đó mới tranh chấp với Nguyệt Lâm Tiên hoặc là để cho Nguyệt Lâm Tiên hứa hẹn đánh đổi một số thứ, cũng có thể.
Nhưng hết lần này tới lần khác... Yến Bắc Thần lại là Bạch Nhạc.
Chỉ bằng điểm này, Vân Mộng Chân căn bản không có khả năng nhượng bộ.
Đương nhiên, điều này, Vân Mộng Chân cũng sẽ không ngốc đến nói ra.
Vân Mộng Chân hơi híp mắt, cười lạnh nói:
- Nguyệt Lâm Tiên! Không cần phí miệng lưỡi, thực lực Yến Bắc Thần chẳng qua chỉ là Tinh Cung sơ kỳ. Hắn căn bản cũng không có khả năng luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung! So ra, ngược lại là ngươi nguy hiểm hơn!
- ...
Những lời này cũng thật sự làm Nguyệt Lâm Tiên tức giận.
Nhưng trên thực tế, trong lòng hắn cũng hiểu rõ lời Vân Mộng Chân nói không phải không có lý. Nếu quả thật để cho hắn luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung, hơn nửa hắn sẽ không bỏ qua cho Vân Mộng Chân!
- Ngây thơ!
Nguyệt Lâm Tiên hận đến ngứa răng, có chút tức giận nói:
- Vân Mộng Chân! Ta nói chúng ta không phải địch. Vì bày tỏ thành ý, trước tiên chúng ta có thể cùng liên thủ chém con giao long này. Giết nó cũng đủ cho ngươi bước vào Tinh Hải!
Trước đó Nguyệt Lâm Tiên và Vân Mộng Chân nói chuyện, Tiểu Bạch Giao nghe không quá hiểu nhưng một câu này nó lại nghe rõ ràng.
Trong nháy mắt, Tiểu Bạch Giao lập tức bùng nổ. Nó cảnh giác co thân thể, chăm chú nhìn Vân Mộng Chân.
Mặc dù nhìn từ thái độ của Bạch Nhạc, dường như quen hệ của hắn và Vân Mộng Chân rất không bình thường. Nhưng trong lòng Tiểu Bạch Giao, Vân Mộng Chân hay là nữ nhân hung dữ kia, nhất định phải đề cao cảnh giác mới được.
Thấy phản ứng này của Tiểu Bạch Giao, Vân Mộng Chân cũng không khỏi cười khổ trong lòng.
Trước đó, tuy nàng thực sự có tâm tư chém giết Tiểu Bạch Giao nhưng hiện tại đã biết Bạch Nhạc thu phục Tiểu Bạch Giao, sao nàng có thể có sát tâm với nó. Nguyệt Lâm Tiên dùng cái này tới mê hoặc nàng là đã dùng sai tâm tư rồi.
- Tiểu Bạch Long! Đừng sợ! Chúng ta liên thủ giết hắn trước rồi lại nói!
Vân Mộng Chân không giải thích nhiều, kiếm trong tay nhoáng lên, nhưng lại đâm thẳng về phía Nguyệt Lâm Tiên.
Có mấy lời, nàng không thể nói quá rõ, cho nên loại phương thức trực tiếp nhất này mới là lời giải thích tốt nhất.
Quả nhiên, nhìn thấy phản ứng của Vân Mộng Chân, trong mắt Tiểu Bạch Giao lập tức sáng ngời. Nó cũng nhào về phía Nguyệt Lâm Tiên.
Vừa rồi Nguyệt Lâm Tiên đánh nó bị thương, lấy tính khí mang thù của Tiểu Bạch Giao, tất nhiên là muốn xử lý bộ xương khô đáng ghét này trước. Huống chi, Bạch Nhạc đang luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung ở bên trong Cực Hàn Băng Hoa. Nó tất nhiên phải gánh vác chức trách thủ hộ, đối với loại người lòng mang ác ý này, tất nhiên nó không cần có bất kỳ khách khí gì.
- Ngu xuẩn mất khôn!
Mắt thấy Vân Mộng Chân vậy mà lần nữa từ chối đề nghị của hắn, một tia nhẫn nại cuối cùng của Nguyệt Lâm Tiên cũng hao hết.
Trước đó hắn không ngừng khuyên bảo Vân Mộng Chân là vì không muốn được ăn cả ngã về không.
Nhưng hôm nay xem ranếu như không liều mạng thì chỉ sợ hắn cũng thật sự phải ngã xuống ở đây.