Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 926 - Chương 926 - Vì Sao? (2)

Chương 926 - Vì sao? (2)
Chương 926 - Vì sao? (2)

Kiếm quang chém lên trên cánh tay phía kia, cánh tay xương trắng trong khoảnh khắc bị ánh kiếm cắt nát. Nhưng ngay vào lúc đó, nắm đấm của Nguyệt Lâm Tiên cũng lần nữa đập vào bên trong hoa băng. Ầm một tiếng, hoa băng bao vây xung quanh Bạch Nhạc hoàn toàn vỡ nát.

Ánh trăng khủng bố phát ra, đánh về phía tất cả mọi người!

Cho dù là Nguyệt Lâm Tiên hay là Vân Mộng Chân, trên thực tế không được Quảng Hàn Tiên Tử tán thành, muốn bước vào chỗ sâu bên trong điện cũng không dễ dàng như vậy. Trước đó là bởi vì ánh trăng bị Cực Hàn Băng Hoa phong bế, nhưng hiện tại hoa băng bên ngoài bị đánh nát, nên lực lượng ánh trăng lại lần nữa được thả ra ngoài.

Dưới ánh sáng mạnh kích thích, dù là Nguyệt Lâm Tiên cũng chỉ có thể nhìn thấy một bóng người mờ nhạt. Hắn không nhìn rõ thứ gì, sương đen trên Bạch Cốt Hóa Thân, dưới ánh trăng sáng rọi cũng bị chôn vùi.

Trên thực tế, ngay trong nháy mắt hoa băng bị đánh nát, Bạch Nhạc cũng đồng thời cảm nhận được rõ ràng nguy cơ bên ngoài!

Thậm chí Bạch Nhạc căn bản không cần quay đầu nhìn thì cũng có thể đoán được. Tất nhiên là Nguyệt Lâm Tiên lấy thủ đoạn đặc thù nào đó, lần nữa giết tới. Loại tình huống này, cho dù là bản thân hắn hay là Vân Mộng Chân thì đều sẽ có nguy hiểm. Cách duy nhất là luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung trước một bước.

Nhưng đến mức này, trên thực tế, Bạch Nhạc cũng đã đến thời khắc mấu chốt nhất.

Vầng trăng sáng kia rơi vào Tinh Cung, đã bị Cực Hàn Băng Hoa phong bế lực lượng, tạm thời ổn định lại. Mà cái thiên cung nhỏ bé kia cũng đã bị Bạch Nhạc nắm vào trong tay!

Cho dù thế nào, loại tình huống này, Bạch Nhạc cũng không phân tâm để ngăn cản Nguyệt Lâm Tiên công kích được.

Trong lòng quyết tâm, Bạch Nhạc chỉ có gửi gắm tất cả hy vọng lên Vân Mộng Chân và Tiểu Bạch Giao. Bản thân hắn đặt toàn bộ tinh lực vào việc luyện hóa tòa thiên cung nhỏ bé trong bàn tay.

- Buông tay cho ta!

Sau giây lát ngắn ngủi, Nguyệt Lâm Tiên cũng thích ứng được ánh trăng. Hắn nhìn rõ Bạch Nhạc đã cầm thiên cung nhỏ bé, đang luyện hóa. Điều này làm cho Nguyệt Lâm Tiên vừa kinh vừa sợ!

Trước đó mặc dù cũng đã đoán được Yến Bắc Thần có thể đã đang luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung. Nhưng lúc chân chính nhìn thấy, hắn lại vẫn vô cùng phẫn nộ.

Hắn lao lực tâm tư bố trí một cái bẫy lớn như vậy, mục chính là luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung. Bây giờ tất cả đều đã dễ như trở bàn tay, sao hắn có thể dễ dàng tha thứ cho Yến Bắc Thần đi trước một bước?

Lực lượng kinh khủng trong nháy mắt điên cuồng bộc phát ra, Nguyệt Lâm Tiên hung hăng đập một quyền về phía đầu của Yến Bắc Thần!

Lần này nếu như Bạch Nhạc còn dám không đón đỡ, chỉ sợ đầu của hắn sẽ trực tiếp bị đánh nát.

Nhưng dù như thế, Bạch Nhạc nhưng cũng vẫn không hề bị lay động.

Không phải hắn không muốn tránh, mà là căn bản không dám tránh!

Bây giờ đã đến thời khắc mấu chốt nhất, nếu như hắn tránh né, tất cả trước đó có thể gọi là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Một khi để cho Quảng Hàn Thiên Cung rơi vào trong tay Nguyệt Lâm Tiên, tất cả mọi người sẽ phải chết.

Loại tình huống này dù là nguy hiểm hơn nữa, cho dù là gặp thoáng qua tử thần, hắn cũng nhất định phải gượng chống đến hơi thở cuối cùng.

Mà thứ duy nhất hắn có thể tín nhiệm, chính là Vân Mộng Chân và Tiểu Bạch Giao!

- Grào!

Một tiếng rồng gầm vang lên, Tiểu Bạch Giao bị Nguyệt Lâm Tiên đánh cho váng đầu rốt cục cũng phục hồi tinh thần lại. Nó gầm lên một tiếng phẫn nộ, toàn bộ thân hình như điện nhào tới, móng sắc hung hăng chụp về phía Nguyệt Lâm Tiên!

- Cút!

Tốc độ Tiểu Bạch Giao thực sự quá nhanh. Nguyệt Lâm Tiên đã mất đi một cánh tay căn bản không có cách nào ứng phó. Hắn căn bản cũng không muốn ứng phó. Bây giờ cho dù là lưỡng bại câu thương, hắn cũng nhất định phải ngăn cản Yến Bắc Thần luyện hóa!

Kết quả xấu nhất cũng là trực tiếp đánh nát cái Tinh Cung thu nhỏ kia, làm cho toàn bộ di tích Quảng Hàn Thiên Cung đổ nát, cho dù ai cũng đừng mong có được.

Móng vuốt Tiểu Bạch Giao hung hăng túm vào bộ xương này của Nguyệt Lâm Tiên, nhưng cũng không thể ngăn cản một quyền được ăn cả ngã về không này của Nguyệt Lâm Tiên.

Một quyền này, Bạch Nhạc đã không thể tránh!

Nhưng mà có thế nào Nguyệt Lâm Tiên cũng không ngờ vào lúc sống chết trước mắt này, Vân Mộng Chân lại chợt tăng tốc, mạnh mẽ lấy thân thể mình ngăn ở trước người Bạch Nhạc.

Đây nghiễm nhiên là tư thế muốn thay Yến Bắc Thần đi tìm chết.

Nguyệt Lâm Tiên rất rõ ràng sự khủng bố của một quyền này, Đây là một quyền hắn liều mạng, không chỉ muốn giết chết Yến Bắc Thần, hơn nữa hắn còn muốn đánh vỡ thiên cung nhỏ bé kia, hoàn toàn hủy diệt Quảng Hàn Thiên Cung.

Dù cho là Vân Mộng Chân cứng rắn chống đỡ một quyền, cũng chắc chắn phải chết.

Đây căn bản là đang dùng mạng của mình đến ngăn cản hắn. Thế nhưng... Vì sao chứ?!!!

Vì sao vị Thánh nữ Đạo Lăng, Vân Mộng Chân này lại không ngọc nát đá tan cũng muốn ngăn cản hắn, đi bảo vệ truyền nhân Ma Quân kia?

Một tiếng rồng gầm vang lên, ngay lúc một quyền này của Nguyệt Lâm Tiên gần nện lên người Vân Mộng Chân, một bóng rồng xanh chợt dựng lên, kêu to một tiếng, trực tiếp há mồm nuốt Nguyệt Lâm Tiên.

Ngọc bội Cửu Long Hoàn!

Bình Luận (0)
Comment