Ngẩng đầu lên, Âm Phong lão tổ mơ hồ nhìn thấy bóng lưng một người. Trăng sáng treo cao trên đỉnh đầu, cũng không thấy rõ bóng dáng người kia. Nhưng bên cạnh bóng dáng đó có một người đang quỳ, chỉ liếc nhìn một cái, Âm Phong lão tổ cũng đã nhận ra thân phận đối phương!
Yến Bắc Thần!
Vị truyền nhân Ma Quân, Yến Bắc Thần, lại bất ngờ quỳ ở bên cạnh một người không rõ lai lịch.
Ý niệm trong đầu vừa chuyển nhưng đã dọa cho Âm Phong lão tổ hồn bay lên mây.
Dù chỉ vẻn vẹn là một chút xíu khả năng, cũng đủ để hắn sợ vỡ mật.
Hỏng bét nhất là, ngay lúc đó, giọng của Yến Bắc Thần vang lên:
- Sư tôn, không có Côn Ngô Kiếm, sợ là Vân Mộng Chân không làm gì được đối phương. Xin sư tôn ban thưởng Côn Ngô Kiếm giúp nàng một tay.
Tiếng đàn vẫn chưa ngưng hẳn, nhưng trong lúc nói chuyện, lại chỉ thấy một bóng xanh từ bên cạnh người kia bay thẳng đến chỗ Vân Mộng Chân.
Một tay bắt lấy trường kiếm màu xanh, gần như trong nháy mắt, khí thế trên người Vân Mộng Chân đột nhiên đại biến giống như một thanh bảo kiếm tuyệt thế ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng!
Thực lực của Vân Mộng Chân vốn không kém Âm Phong lão tổ. Bây giờ Côn Ngô Kiếm tới tay càng là kiếm thế tăng vọt. Trong nháy mắt bao phủ Âm Phong lão tổ ở bên trong.
Cầm kiếm Côn Ngô!
So lúc Côn Ngô Kiếm ở trong tay Bạch Nhạc, giờ phút này nó ở trong tay Vân Mộng Chân, kiếm ý khủng bố kia mới chính thức vô cùng nhuần nhuyễn bày ra. Trong một kiếm, Âm Phong lão tổ bị kiếm quang gây thương tích.
Đây vẫn chỉ là Vân Mộng Chân mà thôi. Chân chính làm Âm Phong lão tổ sợ hãi là người đang kia đưa lưng về phía hắn chỉ lo thong thả đánh đàn, thậm chí ngay cả một chút khí tức cũng không tiết ra ngoài kia.
Nhưng hiện tại Âm Phong lão tổ muốn đi thì nào còn dễ dàng như vậy.
Thân hình Vân Mộng Chân thoắt một cái đuổi theo. Kiếm khí khủng bố tung hoành bốn phương, chỉ trong mấy kiếm đã mạnh mẽ ép Âm Phong lão tổ hóa thành một cơn gió đen điên cuồng trốn ra phía ngoài.
Chỉ mấy hơi thở, Âm Phong lão tổ đã chạy trốn ra ngoại điện.
Trước đó những người bị Âm Phong lão tổ đánh thức kia vẫn còn chưa kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Trong một chớp mắt mọi người lại thấy Âm Phong lão tổ bị Vân Mộng Chân một đường truy sát ra. Lần này thật sự dọa đám đông nhảy dựng lên.
Lúc này Âm Phong lão tổ đã sớm bị dọa sợ vỡ mật, nơi nào còn nhớ được người khác. Hắn hóa thành một cơn gió đen, trực tiếp bỏ chạy ra bên ngoài Quảng Hàn Thiên Cung.
Lấy tốc độ của Âm Phong lão tổ, nếu như muốn chuyên tâm chạy trốn, cho dù là Vân Mộng Chân muốn đuổi cũng khó có thể đuổi theo!
Nhưng mà, ngay trong nháy mắt Âm Phong lão tổ nhào về phía biển mây, bên tai lại chợt vang lên một tiếng hừ lạnh!
Trong tích tắc, toàn bộ biển mây sôi trào hóa thành một bàn tay lớn. Bàn tay nhẹ nhàng vỗ, trực tiếp đánh Âm Phong lão tổ trở về.
Ngay lúc đó, Vân Mộng Chân cũng đuổi theo, ánh kiếm màu trắng xanh chém ra, trực tiếp rơi vào trên người Âm Phong lão tổ. Chỉ một kiếm đã làm Âm Phong lão tổ bị thương nặng!
- Nguyệt Lâm Tiên, lão tử * tổ tông ngươi!
Bị một chưởng ở giữa biển mây kia đánh trở về, lại bị Vân Mộng Chân đánh thương nặng, giờ phút này Âm Phong lão tổ không kiềm được sợ hãi trong lòng nữa, lập tức mở miệng mắng to!
Giờ phút này Âm Phong lão tổ mới thật sự hối hận đến xanh cả ruột.
Yến Bắc Thần luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung, luyện hóa cả nhà ngươi!
Nguyệt Lâm Tiên! Tự ngươi muốn tìm chết là việc của mình ngươi, kéo theo chúng ta làm cái gì? Con mẹ nó! Ngồi bên trong Quảng Hàn Thiên Cung căn bản là vị kia Thông Thiên Ma Quân đã chết trong lời đồn kia. Lá gan hắn lớn đến đâu mà dám giật đồ với Thông Thiên Ma Quân?
Nhưng bây giờ nói cái gì cũng đã muộn, Vân Mộng Chân căn bản cũng không có ý tha cho hắn. Nàng giơ tay lên lại chém tới một kiếm. Bằng vào sự khủng bố của Côn Ngô Kiếm, trong một chớp mắt, đã ép Âm Phong lão tổ tế Tinh Hải ra. Toàn bộ bầu trời gió lạnh rít gào, thần uy như biển.
Chỉ tiếc, bây giờ người đuổi theo là Vân Mộng Chân.
Bên trong âm phong đột nhiên mọc lên một vầng trăng sáng, kiếm quang khủng bố xé rách âm phong, hung hăng chém lên trên người Âm Phong lão tổ!
- Phụt!
Âm Phong lão tổ phun ra một ngụm máu, lần nữa muốn trốn. Thân hình hắn vừa động, trong mây đột nhiên lần nữa đưa ra một bàn tay hung hăng đánh hắn trở về.
- Ma Quân tha mạng...
Trong lòng hoảng hốt, Âm Phong lão tổ cao giọng la lên.
Chỉ tiếc đối phương hiển nhiên vẫn không có ý trả lời hắn. Bàn tay trong mây hời hợt phong kín đường chạy trốn của hắn, mạnh mẽ ép hắn quay lại trước mũi kiếm của Vân Mộng Chân!
Ầm ầm!
Cầm Côn Ngô Kiếm trong tay, Vân Mộng Chân hung hãn chém rụng đầu Âm Phong lão tổ. Ngay vào lúc đó, Tinh Hải của hắn vỡ nát, nổ tung giữa biển mây!
Lạnh lùng liếc mắt, Vân Mộng Chân cầm đầu của Âm Phong lão tổ đi thẳng vào nội điện. Toàn bộ quá trình, nàng không nói với bất kỳ ai dù chỉ một chữ.
Mãi đến khi bóng dáng Vân Mộng Chân biến mất, đoàn người mới bùng nổ.
Đây không chỉ có vấn đề Vân Mộng Chân chém Âm Phong lão tổ. Chân chính khiến đám ngươi điên mất là một câu Ma Quân tha mạng trước khi Âm Phong lão tổ chết kia!