Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 95 - Chương 95 - Linh Tê Nhất Kiếm (2)

Chương 95 - Linh Tê Nhất Kiếm (2)
Chương 95 - Linh Tê Nhất Kiếm (2)

Những đệ tử này có lẽ không thể thấy rõ rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì, nhưng sự thật lại bày ra trước mắt, Bạch Nhạc chỉ có Dẫn Linh cảnh, không ngờ thật sự ở trong luận kiếm, chuyển bại thành thắng, đánh bại vị đệ tử nội môn Đậu Nghị này.

Dùng Dẫn Linh chiến thắng Linh Phủ, cho dù là dưới tình huống có quy tắc hạn chế, thắng lợi như vậy, cũng đủ để khiến người ta máu nóng sôi trào rồi.

Vô số người điên cuồng hét lên tên của Bạch Nhạc!

Tuy không ai tuyên bố luận kiếm kết thúc, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, theo người chiến thắng xuất hiện, lần luận kiếm này đã kết thúc rồi.

Bởi vì, dưới tình huống bị quy tắc hạn chế không thể thực sự thi triển toàn lực, đã không có đệ tử nội môn nào có thể tùy tiện khiêu chiến kiếm đạo của Bạch Nhạc, hơn nữa cho dù là có người có thể thắng, cũng đã không thể làm lay động địa vị và thanh danh của vị đệ tử chân truyền Bạch Nhạc này.

Trận luận kiếm hôm nay đã đủ để chính danh cho Bạch Nhạc.

Hoàn toàn ngược lại với sự hoan hô của người khác, lúc này trong tiếng hoan hô, Đậu Nghị lộ ra vẻ vô cùng cô đơn, thậm chí cho tới lúc này, hắn vẫn không thể tin được, mình không ngờ lại thua, ở dưới tình huống dẫn động lực lượng của Hàn Nguyệt Kiếm, không ngờ vẫn thua.

Khoảnh khắc cuối cùng đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hắn thậm chí cho tới bây giờ nhớ lại cũng vẫn thấy có chút hoảng hốt.

- Đậu sư đệ, thắng bại chỉ là chuyện thường! Ta đã nói rồi, kẻ địch của ngươi không phải ta.

Nhặt Hàn Nguyệt Kiếm từ dưới đất lên, Bạch Nhạc rất bình tĩnh cắm lại kiếm vào trong vỏ dắt bên hông Đậu Nghị, ôn tồn nói.

- Ngươi là đang thương hại ta à?

Ánh mắt rơi xuống trên người Bạch Nhạc, sắc mặt Đậu Nghị trắng bệch, lạnh lùng nói.

- Thua thì nên được thương hại à?

Lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói,

- Ta không biết vì sao ngươi lại có địch ý lớn như vậy đối với ta, nhưng đúng như ta nói, dẫu sao chúng ta cũng không phải, kẻ địch mà là đồng môn.

- Luận kiếm, vốn không phải để phân ra thắng bại, mà là đề thăng bản thân mình trong giao phong! Nói những cái này không phải là thuyết giáo, mà là thành tâm cảm tạ Đậu sư đệ, nếu không có trận chiến này, ta cũng không thể ngộ ra một kiếm này nhanh như vậy!

- Ngươi không phải bại bởi ta, mà là bại bởi Linh Tê Kiếm Quyết.

Nói xong những lời này, Bạch Nhạc lập tức xoay người nhảy xuống đài luận kiếm.

Nhìn bóng lưng của Bạch Nhạc, lúc này trong lòng Đậu Nghị đột nhiên cảm thấy vô cùng phức tạp.

Trước khi Tỷ thí, bởi vì hắn khiêu khích, Bạch Nhạc có thể ra sức trào phúng, ở trước mặt nhiều đệ tử như vậy đánh vào mặt hắn, nhưng khi thực sự chiến thắng, khiến hắn mất hết mặt mũi, Bạch Nhạc lại không bỏ đá xuống giếng, ngược lại còn lên tiếng an ủi.

Cái này dường như cũng không thể đơn giản chỉ dùng một câu lấy ơn báo oán để hình dung.

Hắn có thể cảm giác được, những lời này của Bạch Nhạc không phải cố làm ra vẻ, cũng không phải giả bộ, đây đích xác không phải thương hại, mà là một loại kiêu ngạo và tự tin của trình độ cao hơn.

Nhìn bóng lưng của Bạch Nhạc, Đậu Nghị đột nhiên phát hiện, hắn dường như đã không hận được nữa.

Bạch Nhạc dường như khác với tất cả đệ tử mà hắn biết lúc trước, có một loại khí chất riêng biệt, khiến người ta bất giác tin phục.

Thậm chí, Đậu Nghị đột nhiên có một loại ảo giác, cho dù là ở trên người hai vị đệ tử chân truyền Lý Tử Vân và Khổng Từ, dường như cũng không có mị lực như vậy.

...

- Linh Tê Nhất Kiếm!

Nghe thấy miêu tả của Từ Phong và mấy vị trưởng lão khác, trong mắt Hà Dao lập tức lộ ra mấy phần hưng phấn,

- Đúng rồi, tất nhiên là Linh Tê Nhất Kiếm! Không ngờ hắn thật sự có thể trong thời gian ngắn như vậy đã tu thành Linh Tê Kiếm Quyết!

- Bạch Nhạc vẫn chưa bắt đầu trùng kích Linh Phủ phải không?

Hà Dao lại hỏi.

Lắc đầu, Từ Phong giải thích,

- Ta đã hỏi qua rồi, Bạch Nhạc nói, về Linh Tê Kiếm Quyết, hắn còn có một số chỗ vẫn chưa thể hiểu rõ,vẫn cần một đoạn thời gian chuẩn bị mới có thể thử mở Linh Phủ.

- Không kiêu ngạo không nóng nảy, tốt! Rất tốt!

Gật đầu, Hà Dao trầm ngâm một chút, mới mở miệng nói,

- Từ trưởng lão, chuẩn bị một chút, bố trí Tụ Linh Trận trên Thiên Tâm Phong, đừng tiếc linh thạch, toàn lực giúp Bạch Nhạc đột phá! Nói không chừng, kẻ này thật sự có khả năng thành tựu Tử Phủ!

- Đến khoe khoang là ngươi chuẩn bị mở Linh Phủ à?

Cho dù Vân Mộng Chân xưa nay không quan tâm tới chuyện của Linh Tê Kiếm Tông, càng không đi xem luận kiếm chi chiến của Bạch Nhạc, nhưng chuyện liên quan đến Bạch Nhạc, chung quy vẫn bất giác lưu tâm mấy phần, sau khi luận kiếm kết thúc không lâu, tin tức liền truyền tới trong tai Vân Mộng Chân.

Hơn nữa, khiến Vân Mộng Chân càng đau đầu hơn là, rất nhanh Bạch Nhạc lại tới.

Nàng ta là thật sự không quá muốn đối mặt với Bạch Nhạc, nhưng nếu nói cự tuyệt gặp mặt, cũng không tránh khỏi quá yếu khí thế.

Thế là khi Bạch Nhạc vừa tiến vào, Vân Mộng Chân đã mở miệng trào phúng.

Trợn mắt, Bạch Nhạc tức giận trả lời,

- Ta chỉ là tới nhắc nhở ngươi, đánh cược lúc trước của chúng ta, chắc đã xem như là ta thắng rồi chứ?

Bình Luận (0)
Comment