So với người khác, Bạch Thanh Nhã càng quen thuộc Chu Mộng Dương hơn, trước đây Bạch gia gặp nạn, Chu Mộng Dương một mực canh giữ ở Bạch gia, mặc dù trên thực tế, cái gọi là Yến Bắc Thần chính là Bạch Nhạc, không có nguy hiểm gì, nhưng Bạch Thanh Nhã một mực nhớ kỹ phần tình cảm này trong lòng.
Bây giờ nghe nói Bạch Nhạc dẫn theo Chu Mộng Dương trở về, cũng có chút hài lòng, một bên dặn dò hạ nhân chuẩn bị, một bên đi về phía Thính Hương Thủy Tạ.
Dường như trên đường nghĩ tới cái gì, Bạch Thanh Nhã chuyển hướng sang Tiểu Bạch Giao một mực đi theo nàng nói:
- Tiểu Bạch, không phải Tiểu Nhạc đã nói, không thể để ngươi tùy tiện xuất hiện ở trước mặt người khác sao?
Mặc dù Bạch Nhạc không có giải thích qua lai lịch của Tiểu Bạch Giao, nhưng đã dặn dò, nếu có người ngoài đến, cố gắng đừng cho Tiểu Bạch xuất hiện.
Nghe Bạch Thanh Nhã nói vậy, Tiểu Bạch Giao lập tức trợn mắt, thân thể lắc một cái, trực tiếp bay về nơi khác.
Bạch Nhạc đã nói qua, nó không thể đến chỗ Bạch Nhạc, càng không thể tùy tiện hiện ra chân thân, bằng không bị người phát hiện sẽ có nguy hiểm.
Tự nhiên Tiểu Bạch Giao nhớ kỹ, Bạch Thanh Nhã vừa nói như vậy, nó nhất thời không đi theo nữa, dù sao bây giờ nó cũng hết sức quen thuộc Bạch phủ, có chỗ cho nó chơi.
Huống chi, Bạch phủ cũng không lớn lắm, nếu thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lấy thực lực của nó, trong nháy mắt có thể chạy tới, cũng không lo lắng Bạch Thanh Nhã sẽ có nguy hiểm gì.
Đuổi Tiểu Bạch Giao đi xong, lúc này Bạch Thanh Nhã mới đi đến Thính Hương Thủy Tạ.
- Tiểu Nhạc, tại sao ngươi không nói Chu trưởng lão muốn tới sớm một tiếng, để ta chuẩn bị tốt, bây giờ gấp gáp như thế, khó tránh khỏi nói chuyện không chu đáo.
Vừa bước vào Thính Hương Thủy Tạ, Bạch Thanh Nhã đã trách mắng.
- Bạch cô nương, không cần khách khí như vậy!
Chu Mộng Dương đứng dậy, lắc đầu cười nói.
- Thanh Nhã tỷ nói đúng!
Bạch Nhạc gật đầu, lúc này cười xòa nói:
- Có điều, Chu trưởng lão cũng không phải người ngoài, không sao đâu.
Bạch Nhạc mời Bạch Thanh Nhã ngồi xuống bên cạnh, sau đó chờ người dâng trà lên, lúc này mới phất tay phái toàn bộ hạ nhân xuống dưới.
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, lúc này mới nhìn về phía Bạch Thanh Nhã mở miệng nói:
- Thanh Nhã tỷ, chỉ sợ hiện tại ta đã gặp phải phiền phức, lần này mời Chu trưởng lão trở về, cũng là muốn nhờ Chu trưởng lão nghĩ biện pháp giúp ta.
Bạch Thanh Nhã nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của Bạch Nhạc, cũng không khỏi có chút lo lắng:
- Tiểu Nhạc xảy ra chuyện gì vậy, ngươi nói rõ ràng.
Bạch Nhạc lắc đầu, lúc này mới nhẹ giọng giải thích:
- Thanh Nhã tỷ, lần này ta đi Duyện Châu, gây ra không ít phiền phức! Bây giờ người Bắc Đẩu Tinh Cung đã phát hiện một ít mánh khóe, đuổi tới Thanh Châu, bọn hắn nhằm vào ta mà tới.
Mặc dù Bạch Thanh Nhã không biết ở Duyện Châu đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng nghe đối phương nói một đường đuổi từ Duyện Châu tới, tự nhiên cũng khẩn trương lên:
- Bọn hắn là ai, tìm ngươi làm cái gì?
Bạch Nhạc lắc đầu, lúc này mới nhẹ giọng giải thích:
- Bắc Đẩu Tinh Cung là đệ nhất tông môn Duyện Châu, lần này Vệ Phạn Dạ đuổi tới càng là được xưng đệ nhất thiên kiêu Duyện Châu... Nếu bọn họ muốn xuất thủ với ta, sợ là một mình ta không ứng phó được, lúc này mới mời Chu trưởng lão đến giúp đỡ.
- Đang yên đang lành, vì sao bọn hắn lại xuất thủ với ngươi, không phải ngươi là phủ chủ Thanh Châu sao? Bọn hắn dám đơn giản động thủ với ngươi?
Bạch Thanh Nhã có chút khó tin hỏi.
- Không có đơn giản như vậy!
Bạch Nhạc cười khổ một tiếng, giải thích:
- Nếu là ngày xưa, tự nhiên bọn hắn không dám động thủ với ta, nhưng... Sợ là thân phận ta đã bại lộ!
- Thân phận gì?
Bạch Thanh Nhã hơi kinh ngạc, trầm giọng hỏi.
Bạch Nhạc xua xua tay, lập tức nói:
- Thanh Nhã tỷ, Chu trưởng lão không phải người ngoài, ta đã giải thích qua sự tình trước đây cho hắn!
Không đợi Bạch Thanh Nhã tiếp tục đặt câu hỏi, Bạch Nhạc đã trả lời:
- Thanh Nhã tỷ, ngươi quên rồi sao, lúc ban đầu ở Thanh Châu, khắp nơi có người đuổi giết ta, ta không dám lộ diện, phải mượn tên tuổi Yến Bắc Thần trở về...
Bạch Thanh Nhã nghe nói như thế, trong lòng lập tức lộp bộp một tiếng.
Đương nhiên nàng biết chuyện lúc trước Bạch Nhạc hóa thân thành Yến Bắc Thần, cuối cùng nàng còn phải phối hợp với Tô Nhan, diễn một màn, làm bộ Bạch Nhạc và Yến Bắc Thần tranh đấu tình cảnh, lúc này mới thoát thân, hóa giải tình thế nguy hiểm trước đây.
Mặc dù Bạch Thanh Nhã biết rất ít về chuyện này, nhưng cũng biết sự lợi hại bên trong.
Đột nhiên hiện tại Bạch Nhạc nói lên vấn đề này, làm sao có thể không khiến nàng khẩn trương.
Bạch Thanh Nhã vô ý thức muốn trả lời, chỉ là trong nháy mắt lời sắp thốt ra khỏi miệng, nội tâm Bạch Thanh Nhã không khỏi máy động, trong tích tắc, rất nhiều chuyện lóe lên trong đầu nàng với tốc độ ánh sáng.
Lời vốn sắp ra khỏi miệng, lại bị Bạch Thanh Nhã mạnh mẽ nuốt trở về.
- Cái gì mà Yến Bắc Thần? Tiểu Nhạc ngươi đang nói cái gì đó?
- Thanh Nhã tỷ, ngươi đừng lo lắng! Tô Nhan đâu, chuyện này Tô Nhan cũng biết... Chu trưởng lão là người một nhà, lần này ta có thể chuyển nguy thành an hay không, liền hoàn toàn dựa vào Chu trưởng lão!