- Yến huynh muốn giết Vệ Phạn Dạ, đó là sự tình của ngươi, nhưng nó đối với bổn tông có ích lợi gì chứ?
Dương Hàn phục hồi lại tinh thần, nhanh chóng khôi phục sự bình tĩnh, cũng không có hỏi quan hệ giữa Yến Bắc Thần và Bạch Nhạc nữa, mà chỉ lấy góc độ quyền lợi, hỏi ngược lại.
- Đạo ma bất lưỡng lập, giết thiên kiêu chính đạo, cần lý do sao?
Bạch Nhạc không chút phật lòng, nhàn nhạt mở miệng nói.
- Yến huynh, ta nghĩ ngươi đêm khuya đến thăm, nên mang theo thành ý đến, nếu như còn nói lời khách sáo này, sẽ không khỏi để người ta hoài nghi dụng tâm của ngươi.
Dương Hàn hơi nheo mắt lại, cười lạnh nói.
- Thật sao? Vậy ngươi cho rằng ta có dụng tâm gì?
Khóe miệng Bạch Nhạc khẽ nhếch lên, hỏi ngược lại.
- Nghe nói Yến huynh khuấy động phong vân ở Duyện Châu, nghĩ là ngươi quá tự tin rồi! Nơi đây không phải Duyện Châu, Huyết Ảnh Ma Tông ta cũng không phải là nơi ai muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Trong mắt Dương Hàn lóe lên một đạo hàn mang, trong nháy mắt, trên người lộ ra một đạo sát khí khủng bố.
Cùng lúc đó, đao của Dương Đào, cũng nằm ngang trên đầu gối.
Ám tử sắc trường đao, lộ ra một đạo lực lượng khiến người ta sợ hãi.
Bản thân Dương Hàn là cao thủ Tinh Cung Cảnh, lại cộng thêm một Yêu Đao Dương Đào, xác thực lực lượng này đã không tầm thường, quan trọng hơn là, nơi này là Huyết Ảnh Ma Tông, một khi động thủ, chẳng mấy chốc sẽ có cao thủ Huyết Ảnh Ma Tông hắn chạy tới.
Bất kể Yến Bắc Thần mạnh như nào, cũng không có khả năng một mình khiêu chiến Huyết Ảnh Ma Tông!
Huống chi, trừ những lực lượng trên mặt này ra, bên trong Huyết Ảnh Ma Tông, còn có một vị Huyết Ảnh Ma Quân.
Đối mặt với uy hiếp của Dương Hàn, Bạch Nhạc vẫn không hề bị lay động, thậm chí trong mắt còn lộ ra một tia đùa cợt:
- Dương huynh không ngại thì cứ động thủ thử xem, ta có thể tới lui tự nhiên hay không không dám nói, nhưng chỉ cần động thủ, ta cam đoan ngươi không nhìn thấy mặt trời ngày mai.
Đối chọi gay gắt!
Bạch Nhạc đã sớm có kinh nghiệm đối mặt với mấy người trong ma đạo này.
Thực lực mới là tiêu chuẩn so sánh duy nhất của mấy người trong ma đạo, nếu không có đủ thực lực, cho dù ngươi khúm núm, cũng không thể đạt được đối phương tôn trọng. Ngược lại, chỉ cần ngươi sở hữu thực lực cường đại, cho dù kiêu ngạo làm càn như thế nào, cũng không quan hệ gì.
- Nghe tiếng truyền nhân Ma Quân đã lâu, không biết có thể thỉnh giáo một chút hay không!
Dương Đào chợt đứng dậy, trên người lộ ra sát ý, lạnh lùng mở miệng nói.
Hiện tại Dương Đào đã là thiên kiêu xuất sắc nhất ở Huyết Ảnh Ma Tông, thậm chí phóng mắt toàn bộ Thanh Châu, Dương Đào cũng không thấy có ai có tư cách tranh phong cùng mình.
Huống chi, trước đây hắn đã giao thủ cùng Bạch Nhạc, bây giờ tìm một cơ hội động thủ với Yến Bắc Thần, cũng có thể thăm dò một chút, lúc đối phương xuất thủ, có dấu vết của Bạch Nhạc hay không, nếu có thể thăm dò được đến cùng đối phương có phải là Yến Bắc Thần hay không, cũng tuyệt đối đáng giá.
- Cũng tốt, lúc trước Thanh Châu, không có cơ hội giao thủ cùng ngươi! Ta cũng rất tò mò, Yêu Đao Dương Đào danh chấn Thanh Châu, so với Mâu Kình Thần sẽ như thế nào!
Bạch Nhạc ung dung đứng dậy, bước một bước, liền ra khỏi phòng khách.
Bạch Nhạc đứng chắp tay dưới bóng đêm, vẻ mặt hờ hững, cho dù không có chút khí tức nào tiết ra ngoài, nhưng vẫn hiển hiện ra khí độ của một tông sư.
Lấy Tinh Cung Chi Cảnh, nói là tông sư khó tránh khỏi có chút khoa trương, nhưng nếu lấy thân phận truyền nhân Ma Quân, cùng với danh tiếng trước đó Bạch Nhạc đánh ra ở Duyện Châu, thì tuyệt đối không ai dám khinh thường.
Ban đầu những người khác trong Huyết Ảnh Ma Tông cũng rất tò mò vì sao đêm khuya Yến Bắc Thần lại đến thăm, bây giờ nhìn thấy Bạch Nhạc giằng co cùng với Dương Đào, liền lập tức phấn chấn.
Ban đầu Yến Bắc Thần ở Thanh Châu, chỉ là Linh Phủ Cảnh, đã khuấy động phong vân.
Bây giờ lấy thực lực Tinh Cung Cảnh trở về, sẽ có năng lực cỡ nào?
Về phần Dương Đào, bọn hắn đã sớm quen thuộc với vị Yêu Đao khủng bố này, hai người giao phong, trong nháy mắt liền khiến cho mọi người đều trở nên hưng phấn.
- Yến Bắc Thần, nghe đồn ngươi có Côn Ngô Kiếm nơi tay, hôm nay vừa lúc lĩnh giáo Côn Ngô Thần Kiếm một chút!
Dương Đào ôm đao trước ngực, lạnh nhạt nói.
- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh ép ta phải xuất kiếm hay không.
Bạch Nhạc không thèm quan tâm phản ứng của đối phương, hời hợt mở miệng nói.
Lúc trước Bạch Nhạc đã từng giao phong với Dương Đào, chỉ là khi đó hắn chỉ có thực lực Linh Phủ Cảnh, tự nhiên không địch lại, nhưng hôm nay so sánh với trước đây, đâu chỉ là cách biệt một trời một vực.
Huống chi, lần này hắn lấy thân phận Yến Bắc Thần xuất hiện, chỉ là một tên Dương Đào, Bạch Nhạc thật sự không để trong lòng.
- Coong!
Trong mắt Dương Đào lộ ra một tia buồn bực, đao trong tay lóe lên, thuận thế chém xuống, đao chưa đến, đã có một đạo đao mang ám tử sắc chém tới!
Yêu Đao Dương Đào!
Đao của Dương Đào lấy một chữ "Yêu" này làm tinh túy, tràn ngập sự quỷ mị, một đao này vừa ra, đao mang và đao hình thành hai đạo quỹ tích hoàn toàn khác biệt, giống như là chém ra hai đao khác biệt vậy.