Hơn nữa, nếu thực thi chuyện này, tự nhiên sau này Dương Bằng sẽ biết, dưới loại tình huống đó, Bạch Nhạc giấu giếm cũng không có ý nghĩa gì nữa, chỉ có thể tìm một cái cớ cho qua cho có lệ.
- Càn Khôn thương hội, hắc hắc, khí phách thật lớn!
Ánh mắt Dương Bằng hơi ngưng lại, lúc này mới nói:
- Dựa theo ba nghìn Thanh Vân Kỵ để tính, sợ là con số thấp nhất, cũng gần nghìn vạn linh thạch, lấy tình huống hiện tại của Thanh Châu, coi như lúc trước ngươi lấy được một ít từ bên trong bí tàng của Ngô Tuyết Tùng, thì có thể lấy ra được bao nhiêu? Một phần mười, hay là một phần năm?
- Đúng vậy, đây cũng là chỗ ta chưa tính đến.
Bạch Nhạc giang tay ra, nhẹ giọng nói:
- Chỉ là ta không nghĩ tới, hắn lại cất giấu một màn như thế, trực tiếp lấy thủ thư ra đấu giá, đây là buộc ta phải mua lại.
- Mua chứ, vì sao không mua?
Dương Bằng cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Có lợi không chiếm chính là thằng ngốc! Huống chi, Thanh Vân Kỵ có thể được trang bị những khôi giáp và binh khí này hay không, ý nghĩa rất lớn! Hôm nay thế cục thiên hạ sẽ càng ngày càng loạn, đến lúc đó, trên tay người nào sở hữu lực lượng đủ mạnh, mới có thể khiến lời nói có trọng lượng! Cơ hội như này đặt trước mắt, không có đạo lý bỏ qua.
Bạch Nhạc nghe được những lời này của Dương Bằng, trong lòng nhất thời ấm áp!
Nếu như nhìn từ góc độ Thất Tinh Tông, tự nhiên họ không hy vọng một vị phủ chủ Thanh Châu như mình trở nên quá cường thế, nhưng là bằng hữu, Dương Bằng vẫn đưa ra ý kiến hợp lý nhất, có lợi nhất đối với mình, đây cũng là chuyện khiến Bạch Nhạc không thể không cảm động.
- Dương huynh nói có lý!
Bạch Nhạc gật đầu, lập tức nói:
- Về phần linh thạch, mặc dù bây giờ còn chưa đủ, nhưng trước mắt Thanh Châu vẫn còn một con dê béo, nếu có thể nghĩ biện pháp làm thịt con dê béo này một đao... Ta thấy cũng có thể gom gần đủ.
Dương Bằng nghe thế, ánh mắt lập tức sáng ngời, thốt ra:
- Cái tên bựa kia? !
- Lời này không sai, nhưng ngươi dự định làm sao thịt hắn một đao?
Hà Tương Tư hơi nhíu mày, nhẹ giọng hỏi.
Với thân phận của Vệ Phạn Dạ, nếu có thể làm thịt hắn một đao, tự nhiên sẽ nhận được đền bù phong phú, nhưng vấn đề ở chỗ, thực lực Vệ Phạn Dạ vốn rất mạnh, bên người còn có trưởng lão Bắc Đẩu Tinh Cung Trần Kiếm Phong đi theo, dựa vào thực lực của Bạch Nhạc, sợ rằng đánh không lại người ta.
Trước không nói lấy thân phận Dương Bằng, căn bản không thích hợp xuất thủ với Vệ Phạn Dạ, cho dù cộng thêm bọn hắn, chỉ sợ đối mặt với Vệ Phạn Dạ cũng không đáng chú ý.
- Đúng rồi, mặc dù tên bựa kia rất đáng ghét, nhưng thực lực không phải đùa, chỉ sợ ngươi không đối phó được.
Dương Bằng cũng gật đầu, nói theo.
- Chỉ dựa vào ta, tự nhiên không được... Nhưng nơi này là Thanh Châu, ta có thể nghĩ biện pháp.
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một đạo tinh mang, chậm rãi nói.
Nếu như chỉ nói về thực lực, dưới tình huống không bại lộ thân phận, tự nhiên Bạch Nhạc biết mình không phải là đối thủ, nhưng nơi này là Thanh Châu, là địa bàn thuộc về vị phủ chủ Thanh Châu như hắn.
Chỉ cần nguyện ý đánh đổi một số thứ, vẫn sẽ mượn được đao.
…
- Mượn đao?
Tô Nhan ngơ ngác nhìn Bạch Nhạc, hầu như khó có thể tin tưởng lỗ tai mình.
- Không sai!
Bạch Nhạc gật đầu, bình tĩnh hồi đáp :
- Muốn đối phó với Vệ Phạn Dạ, thì không thể trông cậy vào Thất Tinh Tông và tông môn chính đạo được, lực lượng duy nhất có thể lợi dụng, chỉ có Huyết Ảnh Ma Tông! Ta không thể bại lộ thân phận, muốn đối phó hắn, tự nhiên cũng chỉ có thể mượn đao giết người.
- Nhưng... Làm sao người Huyết Ảnh Ma Tông có thể bằng lòng?
Tô Nhan không tưởng tượng nổi nhìn Bạch Nhạc, vẫn không cách nào tin tưởng phán đoán của hắn.
- Bọn hắn sẽ bằng lòng!
Bạch Nhạc hơi nheo mắt lại, nhẹ giọng nói:
- Đầu Mộ Dung Thiên Kiếm cũng đã đưa tới, bây giờ, ai dám khẳng định, ta không có quan hệ với Yến Bắc Thần?
- Có thể một vị phủ chủ Thanh Châu như ta không có tư cách động thủ với Vệ Phạn Dạ, thế nhưng truyền nhân Ma Quân lại có.
Trên thực tế những lời này đã xuất hiện trong đầu Bạch Nhạc hồi lâu, bắt đầu từ đêm tiến vào Huyết Ảnh Ma Tông, hắn đã chuẩn bị vì lần mượn đao này, bây giờ nói ra, tự nhiên xem như là nắm chắc.
Trong thời gian ngắn không thể giải thích rõ với Tô Nhan đạo lý trong này, hơn nữa cũng không cần giải thích rõ.
…
- Đồng ý với hắn!
Huyết Ảnh Ma Quân bình tĩnh nghe Dương Hàn thuật lại xong, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Chuyện này, ngươi tự xử lý, không cần báo lại cho ta biết.
Nếu như không có trận chiến đêm hôm đó, Huyết Ảnh Ma Quân sẽ không đáp ứng loại yêu cầu này, nhưng bây giờ không giống.
Hắn không dám khẳng định, Bạch Nhạc có phải Yến Bắc Thần hay không, thế nhưng giữa Bạch Nhạc và Yến Bắc Thần chắc chắn tồn tại liên hệ cực kỳ thân mật, điểm này tuyệt đối không sai.
Chỉ sợ Bạch Nhạc cũng không nghĩ ra được việc tìm Huyết Ảnh Ma Quân mượn đao, chỉ có Yến Bắc Thần mới dám chắc chắn như vậy.
Nói cách khác, bản thân chuyện này là ý tứ của Yến Bắc Thần.