Thái Tử Phi Từ Trên Trời Rơi Xuống

Chương 21

Trong bữa cơm, Oanh Oanh đặc biệt sôi nổi, lúc thì gắp thức ăn cho ta, lúc thì kính rượu Thái tử, sau vài lần, ta bắt đầu say.

Oanh Oanh còn thưởng cho hạ nhân xung quanh khá nhiều thức ăn, nha đầu Tiểu Hạ ban đầu còn giả vờ kiêu kỳ, sau thấy mọi người ăn uống vui vẻ, cũng tham gia ăn uống.

Ta thấy trời đã muộn, nghĩ bữa tiệc sinh nhật này cũng nên tan rồi, liền muốn về phòng ngủ trước, nếu nàng ta chưa tận hứng thì kêu Thái tử ở lại bồi.

"Oanh Oanh, ta say rồi cũng hơi mệt, ta về phòng nghỉ ngơi trước, hai người cứ tiếp tục." Ta nói xong liền vỗ vỗ mặt, tìm con nha đầu Tiểu Hạ kia đang đi ăn ở đâu mất rồi.

"An tỷ tỷ đừng vội, chờ ta với, ta còn chuẩn bị một món đặc biệt để tạo bất ngờ cho hai người, ta đi lấy ngay đây." Con bé này hình như chưa say, vẫn rất tỉnh táo, nói xong liền vội vàng chạy ra ngoài.

Cơ thể ta bắt đầu càng lúc càng mệt mỏi, thậm chí không hiểu sao còn hơi sốt. Sau kinh nghiệm say rượu lần trước, ta cứ nghĩ là uống nhiều rượu quá, có lẽ là ăn no quá chăng?

Miễn cưỡng chống đỡ thân mình dậy, ta đưa mắt nhìn quanh bốn phía. Căn phòng rộng lớn này không biết từ lúc nào đã không còn một bóng người hầu hạ. Oanh Oanh đi ra ngoài, chỉ còn lại ta và Thái tử.

Ta nhìn Thái tử, thấy hắn mặt đỏ bừng, hai mắt khép hờ, trong lòng thầm nghĩ: Tửu lượng của một thằng đàn ông to xác thế này cũng chẳng ra gì. Ta còn nhủ thầm trào phúng hắn một hồi.

Nghĩ mãi mà vẫn không thấy Oanh Oanh quay lại, ta định đứng dậy gọi người đi xem sao nhưng quay đầu lại mới phát hiện cửa phòng đã bị đóng?

Cửa lúc nãy đã đóng chưa nhỉ?

Ta bỗng cảm thấy có gì đó không ổn, liền đẩy Thái tử. Hắn có vẻ đang buồn ngủ, dụi dụi mắt.

"Oanh Oanh sao vẫn chưa về? Hay là đi xem thử?"

Hắn như vừa tỉnh mộng, bừng dậy, đi đến bên cửa, thử đẩy một cái, vậy mà không đẩy ra được.

Lúc này ta mới bắt đầu hoảng sợ, trúng kế rồi.

Ta vất vả đứng dậy đẩy cửa phòng, vừa đẩy vừa gõ.

"Có ai không! Có ai không!"

Nhưng thân thể lại càng lúc càng mềm nhũn, một luồng khí nóng bốc lên từ bụng dưới, khí huyết cuồn cuộn không ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-phi-tu-tren-troi-roi-xuong/chuong-21.html.]

Ta nghĩ với công lực của Thái tử, đá văng một cánh cửa chắc chẳng là vấn đề gì, bèn muốn gọi hắn nghĩ cách.

Quay đầu lại nhìn, ta thấy hắn đang nhìn mình, vẻ mặt ngây dại. Vừa dùng sức vỗ đầu, vẻ mặt lúc thì nghi hoặc, lúc thì hoảng loạn.

Thấy hắn như vậy, ta càng thêm hoảng sợ, chắc là cả hai chúng ta đều trúng thuốc rồi.

Nghĩ rồi lại tiếp tục đập cửa gọi người, hy vọng Tiểu Hạ nghe thấy tiếng kêu cứu sẽ thả chúng ta ra, nếu không ra ngoài thì e là sẽ xảy ra chuyện.

"An tỷ tỷ, tỷ đừng gõ nữa. Muội đã bỏ thuốc mê vào thức ăn rồi, không nhiều, đủ cho đám nha hoàn người hầu ngủ một đêm."

"Muội muốn làm gì!"

Cơ thể ta càng lúc càng nóng, thậm chí còn nảy sinh một loại ham muốn kỳ lạ. Ta kéo cổ áo, hy vọng có thể giảm bớt chút nóng bức, trong lòng càng lúc càng hoảng loạn. Tình hình của Thái tử cũng ngày càng kỳ lạ, hắn cứ nhìn chằm chằm vào ta, không biết đang nghĩ gì.

"An tỷ tỷ, xin lỗi tỷ. Tình hình của tỷ tỷ muội mấy hôm nay lại trở nặng. Muội vốn định g.i.ế.c tỷ luôn nhưng sợ bị phát hiện sơ hở, liên lụy đến tỷ tỷ, lại thành ra phản tác dụng, chậm trúng thời cơ. Tỷ tỷ muội không thể chờ đợi thêm để đón một người khác vào cửa nữa. Chỉ có thể để tỷ nhanh chóng sinh con nhưng tỷ và Thái tử lại cứ trì hoãn việc động phòng. Thái tử tâm địa mềm yếu, không nỡ làm tổn thương tỷ nhưng tính mạng tỷ tỷ muội đang ngàn cân treo sợi tóc."

Thì ra mấy hôm nay Thái tử có vẻ mặt đau khổ là vì đang suy nghĩ chuyện này. Tuy ta đã chuẩn bị tâm lý từ trước, bước này e là không tránh khỏi nhưng trong lòng vẫn luôn hy vọng Thanh Thu có thể điều chế ra được đan dược giả c.h.ế.t trước khi chuyện này xảy ra, không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.

"An tỷ tỷ, tỷ cũng đừng nghĩ đến chuyện tự sát, nếu tỷ tự sát trước khi sinh con, làm lỡ bệnh tình của tỷ tỷ muội, huynh trưởng nhất định sẽ khiến cả nhà tỷ sống không bằng chết. Nghe nói tỷ có một muội muội, phụ thân cũng đang ở dưới trướng huynh trưởng, tỷ tốt nhất nên nghĩ cho bọn họ nhiều hơn."

Nàng ngừng một chút, khẽ thở dài.

"Đời người nào có được như ý muốn đâu, không chỉ mình tỷ, muội và tỷ tỷ đi đến bước đường này cũng không còn do mình quyết định nữa. Chuyện của tỷ tỷ muội đã ồn ào cả kinh thành, nếu tỷ ấy không gả, nửa đời sau nếu không phải c.h.ế.t vì u uất thì cũng là mất hết mặt mũi, phụ mẫu cũng không còn mặt mũi nào nhìn người đời nữa. An tỷ tỷ, nếu tỷ chịu nghe lời, huynh trưởng sẽ đảm bảo cho phụ mẫu và các đệ muội của tỷ được bình an phú quý, muội cũng sẽ xin tha cho tỷ, sau khi việc thành sẽ tha cho tỷ một con đường sống. Tỷ hãy suy nghĩ kỹ đi."

"Muội nói trắng trợn như vậy, không sợ Thái tử nghe thấy sao? Hắn đâu phải con rối mặc muội điều khiển, muội không sợ hắn nổi giận sao?"

"Muội đã cho Thái tử uống Hoạn Vân tán, bây giờ hắn e là đang chìm trong ảo giác, tai bịt mắt mờ, chỉ coi tỷ là tỷ tỷ muội thôi."

"Muội thật hèn hạ."

"Muội còn cho hắn uống Xuân Mộng tán, trong phòng ngủ cũng đốt An hồn đan vào hương, hắn võ công cao cường, muội sợ chỉ dùng một loại thuốc không khống chế được hắn."

"Muội không sợ ngày mai hắn trách tội muội sao?"

"Giết muội cũng không sao, tỷ tỷ muội không còn nhiều thời gian nữa, không thể cứ kéo dài mãi, mang thai sinh con vốn đã cần thời gian, nếu không nhanh lên, tỷ ấy hương tan ngọc nát, mọi thứ sẽ không kịp nữa. Xin lỗi tỷ, An tỷ tỷ. Sau khi việc thành, nếu huynh trưởng muốn lấy mạng tỷ, nếu tỷ không cam lòng, muội sẽ lấy mạng này ra bồi tỷ, cùng tỷ lên đường, làm bạn với tỷ. Hôm nay dù thế nào, muội cũng sẽ không mở cửa, mong tỷ cũng nghĩ cho người nhà."

Bình Luận (0)
Comment