Thái Tử Phi Từ Trên Trời Rơi Xuống

Chương 38

Sau khi về phủ, vừa thu dọn ổn thỏa ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, Liễu Oanh Oanh lại đến.

Ban đầu ta cứ tưởng nàng ta đến làm bộ làm tịch xin lỗi, không ngờ cô nương này lại mặt dày mày dạn đến một cách đường hoàng. Ta cứ tưởng nàng ta cũng là người có nỗi khổ tâm riêng, những chuyện làm ra chưa chắc đã là bản tính, cho nên dù nàng ta đã làm nhiều chuyện hãm hại ta như vậy, ta cũng chưa từng thực sự hận nàng ta, ta hận chính mình quá hèn mọn chỉ có thể mặc người ta chà đạp.

Nhưng giờ đây nàng ta lại bày ra bộ dạng chẳng liên quan gì đến mình, thật sự khiến ta tức giận, sắc mặt cũng có chút khó coi.

"Tỷ tỷ thân thể thế nào?"

Nàng ta thản nhiên ngồi xuống, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía bụng ta, bản năng của một người mẹ làm ta cảm nhận được một luồng khí lạnh và sự đe dọa tiềm ẩn.

"Ta chỉ có một muội muội là Yên Nhi."

Ta thuận tay lấy một cái gối ôm vào lòng, che bụng khỏi tầm mắt của nàng ta. Không biết tại sao, ta luôn cảm thấy hôm nay nàng ta đến đây cả người toát ra một luồng tử khí. Theo lý mà nói, tuy gia tộc gặp biến cố nhưng nàng ta phận là nữ nhi lại gả cho Thái tử, kỳ thực cũng không chịu ảnh hưởng quá nhiều.

Nghe xong, khóe miệng nàng ta nở một nụ cười gượng gạo, sau đó lại cúi đầu thở dài.

"Không biết phải có phúc phận lớn đến nhường nào mới có thể may mắn làm người nhà của tỷ tỷ, đứa trẻ này sau khi sinh ra dù là nam hay nữ, chắc hẳn cũng sẽ sống rất hạnh phúc, không giống như tỷ muội Liễu gia chúng ta."

Vốn cũng là người xinh đẹp như hoa, mấy ngày trôi qua gặp lại chỉ còn thấy vẻ tiều tụy, không còn thấy khí thế kiêu ngạo ngang ngược của tiểu thư khuê các ngày nào. Có lẽ là nỗi buồn trong mắt nàng ta quá sâu đậm, nhìn nàng ta ta không khỏi lại có chút mềm lòng.

"Liễu gia gia lớn nghiệp lớn, tuy trải qua chút sóng gió nhưng vẫn có đường lui. Muội và Tiêm Tiêm gả vào đây rồi, Thái tử cũng sẽ bảo vệ các muội chu toàn, sẽ không có việc gì đâu."

Nghe vậy, nàng ta không nói gì, chỉ mỉm cười lắc đầu.

"Nghe nói Linh Yên được đại ca để mắt đến?"

Ta lập tức nhìn chằm chằm vào nàng ta, chẳng lẽ đây là do các người sắp đặt sao?

"Tỷ tỷ đừng căng thẳng như vậy, nhà chúng ta không ai có thể sắp đặt được đại ca, nếu không cũng sẽ không để hắn đến tuổi này còn chưa cưới vợ. Linh Yên gặp hắn cũng nằm ngoài dự liệu của chúng ta, đại phu nhân vốn là không đồng ý nhưng lại không ngăn cản được hắn. Cuối cùng cũng phải nhượng bộ, cho nàng ấy một danh phận thiếp thất. Hai người ồn ào rất dữ dội, đại phu nhân mấy lần lấy cái c.h.ế.t ra uy hiếp, cuối cùng cũng chỉ có thể chiều theo hắn. Giờ đây gia uy đại thế đã mất, nếu đại ca muốn cưới nàng làm vợ, chắc cũng sẽ không bị cản trở nữa. Chỉ là không biết An cô nương có còn bằng lòng hay không."

Giọng điệu nàng ta thản nhiên, thần sắc tự nhiên, chắc hẳn là nói thật.

"Chuyện hôn sự của Yên Nhi do nàng tự mình làm chủ, các người muốn đạt được điều gì, có yêu cầu gì cứ nhắm vào ta mà đến, nếu dám động đến nàng, ta tuyệt đối sẽ không tha cho các người."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-phi-tu-tren-troi-roi-xuong/chuong-38.html.]

"Tỷ tỷ yên tâm, đại ca tuy phóng đãng mấy năm nhưng cũng là người si tình, nếu hắn thực lòng muốn cầu hôn Linh Yên, tuyệt đối sẽ không để nàng chịu ủy khuất. Mấy năm trước hắn cũng từng có người con gái yêu sâu đậm, bất chấp tất cả, chống đối cả nhà để cưới nàng ta vào cửa. Nhưng người con gái đó cuối cùng lại trèo cao, phụ bạc hắn. Ta chưa từng thấy đại ca sa sút tinh thần như vậy, từ đó về sau hắn mới tỏ ra bộ dạng phong lưu bất cần đời."

"Ta không quan tâm hắn có quá khứ gì, tính cách ra sao, ta chỉ cần biết người cưới Linh Yên, nhất định phải yêu nàng ấy hơn ta, nếu nàng ấy sống không tốt ta sẽ đón nàng ấy về nhà, ta làm tỷ tỷ không có bản lĩnh gì khác, nuôi sống nàng ấy thì vẫn đủ."

Nangf ta nhìn ta, ánh mắt dịu dàng như nước, như có muôn vàn lời muốn nói. Nhưng chỉ trong nháy mắt lại khôi phục vẻ bình tĩnh như nước.

"An cô nương có thể làm muội muội của tỷ tỷ thật sự là rất may mắn, chắc hẳn An phủ cũng là một nơi đầm ấm hòa thuận."

"Ừ, cha ta chỉ cưới một mình mẹ ta, cả đời cũng chỉ yêu mình bà ấy, ba chị em chúng ta chưa từng có chuyện tranh giành đấu đá, cũng không có chuyện vợ lẽ tranh sủng."

"Thật tốt."

"Muội đến còn có chuyện gì khác sao?"

Ta nghĩ nàng ta nhất định có chuyện gì đó muốn đến nói với ta, vậy thì không cần phải vòng vo tam quốc nữa, cứ nói thẳng ra đi.

"Ta không có chuyện gì, chỉ là đến thăm tỷ tỷ một chút, nói chuyện với tỷ tỷ vài câu. Tỷ tỷ, gia tộc sẽ không bỏ qua cho tỷ đâu, tỷ tốt nhất nên sớm tính toán, ta chỉ nói đến đây thôi."

Nói xong, nàng ta dứt khoát rời đi, để lại ta đầy đầu nghi hoặc, không hiểu nàng ta làm vậy là có ý gì. Một người phụ nữ đã tuyên chiến với ta từ sớm, hôm nay lại bảo ta sớm tính toán?

Ngày hôm đó Thái tử lại không về. Còn ba ngày nữa, là ngày Liễu Tiêm Tiêm vào cửa.

Sáng sớm ta đã thấy trong lòng bất an nhưng lại không nghĩ ra rốt cuộc là có chuyện gì. Cứ cho là sau khi mang thai thì phụ nữ hay suy nghĩ lung tung, nên cũng không để tâm.

Mấy ngày nay khẩu vị không được tốt, hôm nay đột nhiên rất muốn ăn mơ. Nhưng nhà bếp lại báo là đã hết, đành phải sai người ra ngoài mua thêm, xem ra phải đợi một lúc lâu rồi.

Vừa sai người ra ngoài thì Liễu Oanh Oanh lại nghe tin mà đến.

Nàng ta vốn rất thích ăn mơ nên chỗ nàng ta chắc chắn thường ngày sẽ tích trữ một ít.

Tiểu Hạ phòng bị nhìn nàng ta, lại nhìn ta, không biết có nên nhận lấy hay không.

“Ta sẽ không ngu ngốc đến mức tự mình mang đồ có độc đến cho Thái tử phi ăn đâu. Nếu Thái tử phi ăn xong có mệnh hệ gì, ta làm sao thoát khỏi hiềm nghi? Huống hồ tỷ tỷ hiện giờ đang mang thai, Thái tử sao có thể tha cho cái mạng nhỏ này của ta chứ.”

Bình Luận (0)
Comment