Thái Tử Phi Từ Trên Trời Rơi Xuống

Chương 49

Ta từng nghĩ nàng ấy ngây thơ đáng yêu như vậy là bởi vì nàng ấy không hiểu chuyện đời, không am hiểu nhân tình thế thái, không lo không nghĩ nên mới cả ngày vui vẻ. Nhưng khi ta thấy nàng ấy nghe được lời đồn thí nghiệm bêu xấu mình, cúi đầu uống rượu, ngẩng mặt cười nói cảm ơn bọn họ đã khẳng định nhan sắc của nàng ấy, ta mới biết nàng ấy kỳ thực cái gì cũng hiểu. Nàng ấy không khóc không cười không có nghĩa là nàng ấy không quan tâm, nàng ấy chỉ là không muốn tỏ ra yếu đuối, nàng ấy cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình.

Bởi vì chuyện Tiêm Tiêm ngã xuống đất, ta về muộn. Đêm đó nàng ấy khóc lóc thảm thiết, lần đầu tiên ta thấy không đành lòng. Ta mới nhận ra bấy lâu nay ta chỉ quan tâm đến cảm nhận của Tiêm Tiêm về việc ta thành thân, lại quên mất người gả cho ta cũng bởi vì ta mà thêm buồn phiền. Cái gọi là "tương kính như tân" mà ta tự cho là, chẳng qua chỉ là tự mình lừa mình dối người, cuối cùng ta vẫn làm tổn thương người con gái bị liên lụy vô cớ này.

Nàng ấy khóc đến nỗi hai mắt đỏ hoe, mệt mỏi thiếp đi, ta không dám động đậy, nhìn nàng ấy  trong giấc ngủ vẫn thỉnh thoảng nức nở, hàng mi khẽ run, trên mặt đầy nước mắt. Ta không đành lòng, lương tâm cắn rứt.

Từ đó về sau, ta bắt đầu chú ý đến vui buồn của nàng ấy nhiều hơn. Thấy nàng ấy đối xử với nha hoàn như tỷ muội, đối với hạ nhân khoan dung nhân từ, thường xuyên chiều chuộng đến mức bọn họ không biết phép tắc. Thấy nàng ham ăn ham ngủ, thấy nàng ấy khóc sướt mướt rồi sau khi tỉnh dậy lại vui vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nàng ấy không sợ ta chút nào, nói năng lanh lợi, không chịu thua kém nửa phần. Thấy nàng ấy trang điểm, mặt mày đắc ý, thường xuyên tự tin thái quá về nhan sắc của mình.

Khi đó trong lòng ta, nàng ấy vẫn không bằng Tiêm Tiêm. Chỉ là một cô nương khiến người ta nhìn thấy trong lòng vui vẻ, tươi sáng và yếu đuối mà thôi.

Liễu Oanh Oanh gả vào, vốn dĩ ta không muốn, bởi vì ta không muốn liên lụy đến người khác nữa, huống chi là muội muội của Tiêm Tiêm. Nhưng Liễu gia gây sức ép, nhất định phải để nàng gả vào, nói là có thể xem Thái tử có còn thật lòng với Tiêm Tiêm hay không, tránh cho Thái tử đối với Thái tử phi ngày lâu sinh tình mà quên mất tâm ý ban đầu của mình. Đây vốn là chuyện vô lý, Tiêm Tiêm càng không muốn. Nhưng Liễu gia cấu kết với mẫu hậu cùng gây sức ép, ta nói nếu nàng vào cửa, ta tuyệt đối sẽ không động vào nàng. Dù vậy, Liễu gia và mẫu hậu vẫn vui vẻ nhét nàng vào cửa. Ta biết rõ trong lòng Liễu gia có ý định leo cao, sợ đêm dài lắm mộng sinh biến, trước tiên đặt một quân cờ vào để chiếm tiên cơ. Mẫu hậu là muốn kết thân với bọn họ, để bọn họ giúp ta một tay. Ta vốn lấy cớ Tiêm Tiêm không muốn, hết sức từ chối, không ngờ Tiêm Tiêm lại đồng ý.

Ta không tiện nhúng tay quá nhiều vào suy nghĩ của nàng, không ngờ Liễu gia lại dám sai nàng hạ dược. Liễu gia dám ra tay ngay trước mắt ta, thật sự quá kiêu ngạo. Tuy ta yêu Tiêm Tiêm nhưng không thể dung túng cho Liễu gia càn rỡ như vậy. Lập tức thương nghị với phụ hoàng, ý đồ leo cao của Liễu gia. Phụ hoàng quả nhiên muốn trừ bỏ Liễu gia từ lâu, chỉ là ngại Liễu Tể phụ còn sống, lúc này nếu động đến Liễu gia, e rằng sẽ làm tổn thương lòng các lão thần, khiến triều đình bất mãn. Vì vậy tạm thời không đánh rắn động cỏ, âm thầm mưu tính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-phi-tu-tren-troi-roi-xuong/ngoai-truyen-thai-tu-3.html.]

Cho nên chỉ đánh Liễu Oanh Oanh một trận đòn, không tỏ ra quá tức giận, chỉ báo cho Liễu gia biết đã phạt rồi, chuyện cũ bỏ qua, không tái phạm. Chỉ là không ngờ sự nhẫn nhịn tạm thời này, lại gây ra họa lớn hơn.

Tuy là do dược tính nhưng ta vẫn phải chịu trách nhiệm với Linh Lung. Nếu không, chỉ một mực nhấn mạnh chung tình với một nữ nhân mà vì vậy chà đạp người khác không màng đến, chính là lấy danh nghĩa si tình mà làm chuyện bạc tình.

Từ đó về sau, ta hoàn toàn thừa nhận Linh Lung là Thái tử phi trong lòng. Bảo vệ nàng ấy, che chở nàng ấy, để nàng ấy cả đời vui vẻ không lo nghĩ mới là điều nên làm.

Có lẽ ta làm Thái tử quá lâu, cứ nghĩ thiên hạ đều sẽ như ý mình. Ta chưa từng nghĩ đến, nàng ấy có nguyện ý hay không.

Linh Lung đáng yêu, xinh đẹp, rực rỡ như hoa, cười lên như mưa tạnh trời quang.

Nhưng ta vẫn luôn cho rằng, ta chỉ là chú ý đến nàng ấy, chỉ là có trách nhiệm với nàng ấy, người ta yêu nhất trong lòng vẫn là Tiêm Tiêm.

Nhưng có một đêm, nàng ấy ngủ bên cạnh ta, ta nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nàng lúc ngủ. Không trang điểm, hai má ửng hồng, tay nhét dưới mặt, làm khuôn mặt tròn xoe. Ta cứ nhìn nàng ấy như vậy, trong lòng ngứa ngáy, hận không thể véo nàng ấy dậy rồi hung hăng xoa mặt nàng, nghe nàng ấy lầm bầm mắng ta. Có lẽ ta đã nhìn nàng ấy rất lâu, lâu đến mức cánh tay chống lên giường hơi tê, ta chợt nhận ra mình đang làm gì, có chút khó tin, càng khó đối mặt hơn.

Bình Luận (0)
Comment