Tham Gia Gameshow Cùng Anh Trai Nổi Tiếng

Chương 51

Tô Chi động động cánh tay, lẳng lặng nhìn anh hai mình: “Em chuẩn bị xong rồi, đến đây.”

Tô Quân Bạch: “...”

Anh không muốn so, anh sợ gãy tay, anh có thể thu hồi câu nói vừa rồi lại được hay không?

“Chi Chi, đầu anh có hơi choáng váng, nếu không hay là để cho bọn họ trang điểm trước đi, chuyện này chúng ta đợi sau rồi lại nói.”

Chờ sau rồi nói chính là không có sau đó đâu, anh tình nguyện tự cho mình bậc thang.

Sức lực của em gái lớn như vậy, nếu như không thắng được cô trước mặt nhiều người như vậy, vậy thì anh sẽ rất mất mặt.

Ấn tượng sau này của họ về anh sẽ là một người yếu đuối, hình tượng sẽ là một người đàn ông bất lực.

Anh không làm đâu.

Tô Chi nhìn kĩ anh một hồi rồi gật gật đầu: “Được, nghe anh vậy.”

Tự mình tìm bậc thang cho mình, cô cũng phục anh hai luôn, cô vẫn nên chấp nhận thì hơn.

Dù sao anh hai cũng đã thỏa hiệp với cô rồi.

Chuyện thay đổi hình tượng nhân vật cuối cùng cũng đã kết thúc, việc trang điểm, thay trang phục và hóa trang vẫn diễn ra như bình thường, vẫn dựa theo thiết lập hình tượng như trước đó.

Mặc dù anh hai cô có hơi bất mãn cũng có hơi ghét bỏ nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng yêu cầu thay đổi hình tượng nhân vật, ấm ấm ức ức cầm quần áo đi thay.

Bộ quần áo thứ nhất của Tô Chi là tây trang đen khoác thêm sơ mi trắng, trào lưu của giới trẻ, quần dài chín tất màu đen, giày là loại cao gót năm centimet.

Khi quần áo được cầm tới, Tô Chi thấy rất hài lòng, chỉ cần không phải váy là được, kiểu dáng quần áo thế này cô chưa từng mặc, không biết mặc vào sẽ có hiệu quả gì đây.

Sau khi thay xong quần áo bước ra, nhà thiết kế đang đợi bên ngoài vừa nhìn đã bị cô làm cho kinh ngạc, hô lên một tiếng.

Trời trời trời! Em gái mặc quần tây áo vest cũng tuyệt vời quá đi!

Quần áo phối hợp với dung mạo và khí chất của cô làm cho cả người càng thêm đẹp đến lạ.

Chân cô ấy như muốn mềm ra, cực kì menly, mọi cử động đều mang theo thế công mãnh liệt, em gái này vừa xinh đẹp vừa men, cô ấy thích quá đi!

Muốn sáp tới gần người em gái xinh đẹp quá đi mất.

Nhưng cô ấy không dám hu hu hu.

Tô Chi nghe thấy tiếng hô của cô ấy thì do dự hỏi: “Thế nào? Có gì lạ sao?”

Trước khi ra cô đã soi gương rồi, bộ âu phục này cực kì vừa người, cô cảm thấy cũng không tệ lắm.

Tại sao lại dùng kiểu ánh mắt này nhìn cô, còn mang vẻ như muốn nói lại thôi, muốn nhào tới luôn là như thế nào.

Nhà thiết kế cố nén sự kích động của, nhanh chóng khoát tay: “Không có lạ ở đâu hết, cực kì đẹp, chính là loại cảm giác này.”

Loại cảm giác vừa men lì vừa đẹp trai này, giám đốc của bọn họ khéo lựa người quá. Cô ấy có cảm giác tạp trí với trang bìa kì này nhất định sẽ có thể bùng nổ.

Tô Chi yên tâm, không có vấn đề là được.

Cô thay xong quần áo rồi trở về phòng hóa trang, thợ trang điểm tô cho cô son môi đỏ đậm, trong máy mắt cảm giác thời thượng tăng vọt, cũng làm cho cả người cô tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.

Mặc dù tuổi Tô Chi còn nhỏ nhưng cô có thể cân được kiểu quần áo này, sẽ không làm cho người ta cảm thấy ngán ngẫm mà ngược lại là rất hút mắt.

Thợ trang điểm cũng là một cô gái, sau khi cô ấy hóa trang cho Tô Chi xong thì nhìn Tô Chi chằm chằm không chớp mắt, trong lòng vừa kích động vừa kinh ngạc, em gái đẹp quá đi thôi.

Tô Chi ở bên này hoàn thành tất cả các bước trang điểm, tạo hình, trang phục xong thì anh hai cô mới thay xong quần áo rồi đi ra.

Cô nhìn sang, anh hai đi từ nơi khuất sáng đến, xém chút nữa cô đã bị vẻ đẹp trai của anh làm cho chói mù mắt.

Bộ quần áo này của anh hai không quá nhiều hoa văn, trào lưu đơn giản, anh mặc vào trong rất có cảm giác thời thượng đồng thời cũng lộ ra vẻ dịu dàng như nước của anh, giống như một công tử yếu đuối tay không thể mang vai không thể xách vậy.

Tô Quân Bạch lề mà lề mề đi tới, cuối cùng anh cũng đã chấp nhận hình tượng nhân vật yếu đuối mà người ta tạo cho anh.

Lòng anh mạnh mẽ, sao lại chẳng ai thấu? Vì sao không ai hiểu anh vậy?

Đau lòng jpg.

Tô Chi khen ngợi: “Anh, anh mặc cái này trông đẹp ghê.”

Câu này là nói thật, không có chút giả dối nào, mặc dù anh hai có hơi mảnh mai chút nhưng khuôn mặt kia thật sự là đẹp trai quá đi, quá tuyệt vời.

Mỗi người đều thích người đẹp và mấy thứ xinh đẹp, cô cũng không ngoại lệ.

Tâm trạng buồn rầu ban đầu của Tô Quân Bạch tiêu tán trong phút chốc chỉ vì một câu tán dương của em gái.

Em gái khen anh đẹp trai, anh sải bước đi tới, cười nói: “Vậy sao? Anh cũng cảm thấy trông rất đẹp.”

Nói xong anh mới nhìn kĩ Tô Chi: “Chi Chi, em mặc bộ đồ này trông cực kì đẹp trai.”

Mặc dù anh thích em gái mềm mại đáng yêu nhưng bây giờ thấy em gái vừa men vừa bá đạo cũng không tệ, nhìn cực kì có cảm giác an toàn.

“Cảm ơn.” Tô Chi thấy tâm trạng anh tốt hơn thì cũng cười cười: “Cùng đi thôi.”

Tô Quân Bạch gật gật đầu: “Được.”

Phòng chụp ảnh ở lầu mười sáu, nhân viên công tác mang theo bọn họ đi qua, camera đã được đặt đúng chỗ, chỉ cần bọn họ đi qua là có thể bấm máy.

Trước khi bấm máy nhiếp ảnh gia đã trao đổi với bọn họ, cố gắng chụp được cảm giác chủ đề bầu trời, duy mỹ, rực rỡ, sáng chói.

Mấy yếu tố này là yếu tố cần có trong buổi chụp, dựa vào nhân vật mà biểu hiện ra ngoài, bởi vì hai người cùng chụp ảnh cho nên cần phải có cảm giác ăn ý, đồng thời cũng cần phải tạo ra cảm giác hình tượng xung kích.

Nhiếp ảnh gia hỏi: “Hai vị đã nghe rõ chưa?”

Thiết lập nhân vật của hai người bọn họ thật sự là quá đúng luôn, nếu như bọn họ cùng nhau gắng sức thì nhất định có thể xuất hiện cảm giác xung kích lại có hiệu quả siêu đẹp.

Đã nghe rõ ràng rồi, nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài thôi, đối với Tô Chi mà nói thì khó lắm, cô rất ít khi chụp hình, càng chưa bao giờ chụp ảnh chính thức kiểu này.

Tô Quân Bạch gật đầu: “Đã rõ.”

Anh ra mắt mấy năm, hầu như mỗi năm đều nhận chụp ảnh trang bìa cho mấy tờ báo, tạp chí được phát hành bán ra có thể chất đầy cả một gian phòng.

Từ một người mới ban đầu chẳng biết cách tạo dáng trước ống kính thành công trở thành một kẻ già đời tùy ý thay đổi tư thế mà mặt không đổi sắc.

Nhiếp ảnh gia cười nói: “Vậy thì được rồi, hai người có gì không hiểu hoặc là có ý kiến gì thì cứ nói nhé.”

Anh ta là một nhiếp ảnh gia có danh tiếng tương đối lớn trong giới nhiếp ảnh, lúc trước đã từng nghe qua Tô Quân Bạch có không ít lịch sử đen, vốn cho rằng anh sẽ không phối hợp hoặc là mắc bệnh ngôi sao nhưng không, xem ra tính tình anh cũng không kém, xem ra đa phần những lời đồn đều không đáng tin.

“Tôi có một vấn đề.” Tô Chi lên tiếng: “Trước kia tôi chưa từng tiếp xúc với những thứ này bao giờ không biết mình có thể thể hiện ra những yêu cầu mà anh nói hay không.”

“Điều này cô không cần lo lắng, tôi sẽ chỉ cho cô.” Nhiếp ảnh gia nói: “Có đôi khi người không hiểu gì hết mới là người có tiềm năng vô hạn.”

Còn có một câu mà nhiếp ảnh gia không nói, dáng vẻ Tô Chi xinh đẹp lại đẹp trai như vậy, coi như không thể hiểu hết những yêu cầu kia được thì được một chút thôi anh ta cũng thấy đủ, dù sao khuôn mặt kia của cô cũng đủ lắm rồi.

Ngược lại là Tô Quân Bạch, anh quên béng đi việc này, mặc dù em gái anh có nhiều kỹ năng nhưng lại không hiểu biết nhiều về mấy chuyện như hát múa quay chụp.

Đã đến lúc anh phát huy thế mạnh rồi, anh nhất định có thể dạy cho em gái, mang em gái cùng bay.

“Chi Chi, em không cần lo lắng, có anh đây mà, anh sẽ dạy cho em, cũng sẽ phối hợp với em.”

Có sự an ủi của anh hai và nhiếp ảnh gia, lòng Tô Chi thoáng thả lỏng, cô sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ chụp ảnh.

Bối cảnh là bầu trời, Tô Chi và Tô Quân Bạch đang đứng giữa bầu trời, nhiếp ảnh gia bảo bọn họ tìm cảm giác trước, tâm sự, thường ngày ở chung làm sao thì bây giờ ở chung như vậy, không cần phải để ý đến sự tồn tại của anh ta.

Có anh hai dốc lòng dẫn dắt cô, Tô Chi dần dần thả lỏng, thành ra bức tranh phía sau cũng dần đi chệch quỹ đạo dự đoán của nhiếp ảnh gia.

Vốn là duy mỹ, rực rỡ và sáng chói lại biến thành sự va chạm giữa mạnh mẽ và yếu đuối, đùa giỡn và cứu rỗi lẫn nhau.

Người mạnh mẽ là Tô Chi, nhỏ bé là Tô Quân Bạch, hai người phối hợp rất tốt, không ai ép ai, ai cũng có ưu điểm của riêng mình.

Nhiếp ảnh gia: “...”

Hai người các người thế này là đang tự mình bay đấy.

Chẳng qua cảm giác của kiểu hình tượng này còn mãnh liệt hơn so với lúc trước, cảm giác xung kích cũng mạnh hơn.

Không phải là không thể chấp nhận.

...

Đến buổi trưa là chụp tổ hai, trong thời gian đó sẽ được nghỉ ngơi hai giờ.

Tô Quân Bạch kéo Tô Chi ra ngoài ăn một bữa, tiện thể giải quyết chuyện trên Weibo luôn.

Trải qua sự lên men của buổi trưa, chuyện này đã thu được sự chú ý của càng nhiều cư dân mạng, hot search Weibo ổn định ở vị trí dẫn đầu, đằng sau còn có thêm chữ hot.

“Lâu vậy rồi mà Tô Quân Bạch cũng không ra giải thích, chuyện này hơn phân nửa là thật rồi, anh ta là một lưu lượng nổi tiếng, sao lại phải làm mấy chuyện lừa gạt chúng ta, cảm thấy chúng ta rất dễ bị lừa sao?”

“Còn vì sao nữa, các ngôi sao tranh đến vỡ đầu không phải đều là vì chút lưu lượng này sao, vì hot thôi.”

“Tô Quân Bạch là một lưu lượng đỉnh cấp, đâu thiếu chút ít sự chú ý này, sao lại phải làm chuyện ngu ngốc này.”

“Anh ta không thiếu chú ý nhưng anh ta thiếu một hình tượng tốt đó, bây giờ thuê một em gái giả toàn năng, cùng bay theo anh ta ở chương trình này, anh ta chỉ cần làm tốt hình tượng người anh tốt quan tâm em gái vậy thì liền có thể thu hoạch được một nhóm fan hâm mộ lớn và sự yêu thích của người qua đường.”

“Tôi còn bị cảm động vì tình cảm của hai anh em bọn họ đấy, mẹ nó, cảm giác mình bị lừa rồi, thoát fan.”

“Tôi cũng thoát fan, lừa đảo, chúc Tô Quân Bạch sớm ngày hết thời.”

...

Dư luận trên mạng đối với Tô Quân Bạch theo hướng cực kì không tốt, có người vui lại có người buồn.

Từ đêm hôm qua sau khi Tô Quân Bạch hot lên thì Dịch Kinh Hòa liền không ngủ, anh ta cầm điện thoại không ngừng xem bình luận của cư dân mạng, đổi thành nick giả, gia nhập đội ngũ bôi đen Tô Quân Bạch.

Sự phát triển của chuyện này đúng là giống như dự tính của anh ta, Tô Quân Bạch bị đám cư dân mạng mắng rất thảm, anh ta đã dùng tiền thuê thủy quân từ từ dẫn dắt bình luận, thoát fan tập thể, thoát fan thì thôi đi, còn trở lại giẫm nữa.

Lại đem những tin đồn xấu trước kia của Tô Quân Bạch ra xào lại, làm tăng cảm giác phẫn nộ của đám cư dân mạng, làm họ mắng Tô Quân Bạch càng thêm dữ dội.

Anh ta xem bình luận, cười lộ ra vẻ hài lòng: “Tô Quân Bạch, mày cũng có ngày hôm nay à, cảm giác lật xe rất khó chịu đúng không, ai bảo tự mày đi tìm đường chết để tao bắt được cái chuôi làm chi.”

Anh ta không ngủ cả đêm, nhìn thấy chuyện phát triển thế này thì không chỉ không buồn ngủ mà ngược lại lại càng tỉnh táo hơn.

Coi như lần này không đẩy ngã được Tô Quân Bạch thì cũng có thể lột một lớp da của cậu ta, làm cho cậu ta tổn thất nặng nề.

Không uổng phí số tiền lớn mà anh ta dùng để mua thủy quân, mua hot search.

Buổi trưa anh ta ra ngoài ăn một bữa lớn, ngủ một giấc thật ngon, trong mộng anh ta mơ thấy Tô Quân Bạch bị cư dân mạng mắng rất thảm thiết, từ ngôi sao nổi tiếng bị chửi thành tuyến mười tám, triệt để lật xe, biến mất khỏi vòng giải trí.

Mộng đẹp vẫn còn đang tiếp diễn thì anh ta bị đánh thức bởi âm thanh gõ cửa đinh tai nhức óc, anh ta xem đồng hồ, đã năm giờ chiều, anh ta ngủ lâu vậy rồi à.

Bị người ta đánh thức làm tâm trạng anh ta không thoải mái lắm, sau khi anh ta mở cửa thì nhận ra đó là người đại diện Trương Tinh.

Khi anh ta còn chưa phát biểu sự bất mãn trong lòng thì Trương Tinh đã nổi trận lôi đình trước: “Dịch Kinh Hòa, cậu gây ra chuyện lớn, chọc phải người không nên chọc, cậu đã bị công ty đóng băng!”

Cô ta nghiến răng nói: “Liên lụy cả tôi cũng bị công ty khai trừ, tôi đã nhìn nhầm cậu, thế mà lại nghĩ cậu là người có tiềm lực!”

Dịch Kinh Hòa bị người đại diện mắng đến nổi đầu óc quay cuồng, cái gì gọi là anh ta bị đóng băng? Người bị đóng băng không phải nên là Tô Quân Bạch sao? Chính cậu ta đã lừa gạt tình cảm của cư dân mạng, cậu ta bị lật xe.

Mắc mớ gì tới anh ta?

“Chị Trương, có phải chị nhầm rồi không? Hay chị đang nói đùa?”

Kết quả này hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của anh ta, nhất định là chị Trương đang nói đùa.

“Có phải là đùa hay không cậu không biết lên mạng nhìn sao.” Trương Tinh tức đến nổi xém chút nữa là chửi ầm lên: “Dẫn dắt cậu là sự sai lầm to lớn nhất mà tôi từng làm, sau này đừng liên lạc nữa, trước tiên cậu trả hai mươi vạn mà cậu đã mượn cho tôi.”

Tính tình Trương Tinh luôn rất tốt, chưa từng thấy chị ta nổi nóng bao giờ, cuối cùng Dịch Kinh Hòa cũng nhận ra chị ta không nói đùa.

Anh ta nhanh chóng chạy vào phòng cầm điện thoại lên mở Weibo ra, liếc nhìn bảng hot search.

Tin hot search dẫn đầu đã thay đổi, tiêu đề Tô Quân Bạch thuê Tô Chi giả làm em gái trên Weibo đã không còn nữa mà thay vào đó là ảnh chụp chung hồi nhỏ của Tô Quân Bạch và Tô Chi. Hai viên trôi nước tròn tròn ôm nhau mỉm cười ngọt ngào nhìn về phía ống kính.

Phía trên còn có một phần giấy xét nghiệm quan hệ huyết thống, trên đó ghi rõ Tô Quân Bạch và Tô Chi có quan hệ ruột thịt, bình luận top đầu trên hot search là do một bệnh viện hàng đầu lên tiếng.

Viện trưởng đã ra mặt chứng minh thì tất nhiên không thể giả được.

Hai bên đảo ngược, mượn hot search lần này, độ hot của Tô Quân Bạch càng thêm tăng lên, đám dân mạng cũng không mắng anh nữa.

Anh ta điên cuồng lướt bình luận, muốn tìm một câu nào đó mắng Tô Quân Bạch nhưng chẳng có câu nào cả.

“Cuối cùng cũng ngồi đợi được lời giải thích, Tô Chi chính là em gái ruột của Tô Quân Bạch, không biết ai tung tin đồn nhảm làm cho tôi xém chút nữa thoát fan, chúc người tung tin đồn nhảm đi toilet bị táo bón.”

“Táo bón thôi thì có lợi cho người đó quá rồi, chúc anh ta hay cô ta gì đó sẽ không tìm được bạn trai bạn gái, độc thân cả đời.”

“Tô Quân Bạch và Tô Chi lúc còn bé giống nhau quá, hai viên bánh trôi thật đáng yêu, muốn ôm một cái.”

“Nụ cười của em gái và anh trai thật có tính chữa lành mà, thì ra Chi Chi đẹp trai khi còn bé lại đáng yêu như vậy, tôi thích quá đi.”

“Quả nhiên từ nhỏ là có thể nhận ra anh đẹp trai chị đẹp gái rồi, hai người bọn họ dễ thương quá đi, xem nhóc con nhà tôi, thật là muốn đánh nó.”

...

Tất cả bình luận đều là những lời tán dương Tô Quân Bạch và Tô Chi, hơn nữa tình thế ngày càng tốt đẹp, Tô Quân Bạch không chỉ hot lên mà còn thu được một nhóm fan mẹ vì tấm ảnh đáng yêu thời bé.

Mối hợp tác của anh và Mị Lực vẫn tiến hành như cũ, vai nam một mà anh thử vai cũng được công bố vào hôm nay, ngày càng có nhiều nhãn hàng đến tìm anh hợp tác.

Mấy thứ này vì sao không phải là của anh ta? Cuối cùng Tô Quân Bạch có gì tốt chứ? Vì sao đã đến nước đó rồi mà còn không bị lật xe?

Tô Quân Bạch dám gạt mình, cậu ta không chỉ có một anh trai mà còn có một cô em gái.

Tô Quân Bạch thật khốn nạn.

Dịch Kinh Hòa nhìn đến đỏ mắt, bàn tay cầm điện thoại của anh ta cũng nổi lên gân xanh, nhưng điều này vẫn chưa xong, chuyện tiếp theo mới thật sự là sự đả kích với anh ta.

Vào lúc nửa đêm hôm nay, một hot search có tên anh ta đã xuất hiện rồi bay thẳng lên vị trí đầu bảng hot search.

Đây là chuyện mà trước kia dù có nằm mơ anh ta cũng muốn được, bây giờ thành hiện thực rồi nhưng anh ta lại chẳng có chút vui mừng nào, chỉ còn lại sự sợ hãi khôn cùng.

#Dịch Kinh Hòa tung tin đồn nhảm#.

#Dịch Kinh Hòa đi với phú bà#.

#Dịch Kinh Hòa pua em trai ruột#.

#Hình tượng dịu dàng của Dịch Kinh Hòa sụp đổ#.

Đối phương chơi một vố lớn đưa anh ta lên hot search còn chưa xong, lại còn đào ra tất cả những chuyện anh ta làm.

Đó là những thứ mà anh ta cực khổ giấu giếm, ai ngờ lại có một ngày bị moi ra hết toàn bộ, trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết anh ta.

Đám dân mạng hôm qua vẫn còn đang mắng Tô Quân Bạch hôm nay đã đổi thành mắng anh ta.

“Tôi muốn nói một tiếng mẹ ơi! Ai ngờ Dịch Kinh Hòa lại là loại người như vậy, tính cách anh ta trong chương trình tạp kỹ tốt như vậy, kết quả lại không chỉ tự mình có mối quan hệ không rõ với phú bà mà còn pua em trai mình, đây chính là kiểu người buồn nôn nhất.”

“Thì ra người tung tin đồn nhảm về hoa trắng nhỏ nhà tôi là anh à, uổng công trước kia hoa trắng nhỏ tốt với anh như vậy, dẫn anh cùng tham gia chương trình, để anh cọ nhiệt, xem anh là bạn bè, anh báo đáp anh ấy thế đấy.”

“Thứ nhân tài biết giả vờ này là loại người đáng sợ nhất, trong chương trình tạp kỹ tôi thấy anh ta ấm áp như mặt trời nhỏ, tôi còn đang suy nghĩ xem có nên nhảy vào hố hay không, may mà chuyện này xảy ra trước, tôi vẫn chưa vào hố, đúng là vô cùng may mắn.”

“Loại người như Dịch Kinh Hòa này không xứng làm ngôi sao thần tượng, cút ra khỏi ngành giải trí đi.”

“Đã gửi thư luật sư đến Dịch Kinh Hòa và đoàn đội của anh ta.”

...

Dịch Kinh Hòa bị những lời bình luận này làm cho mắt đau nhói, anh ta gọi điện thoại đến công ty nhưng lại được bọn họ thông báo: “Dịch Kinh Hòa, công việc của cậu đã giao cho người khác nhận rồi, cậu đã bị đóng băng.”

Anh ta gọi điện tìm chị Lý, kết quả bị chị ta nói thẳng vào mặt: “Tiểu Dịch, chúng ta chỉ đang chơi đùa với nhau mà thôi, đừng cho là thật.”

“A.”

Anh ta ngã ngồi trên mặt đất, trong đầu đều là ý nghĩ anh ta xong rồi, anh ta xong rồi, cuối cùng bị tức đến phun ra một ngụm máu.

...

Chuyện đã được giải quyết một cách hoàn mỹ, hiệu quả còn tốt hơn so với dự tính ban đầu, nhưng Tô Quân Bạch lại không vui vẻ.

Một là bởi vì chuyện này hơn một nửa đều là do đại Chu ra tay. Anh đã nói với đại Chu là đừng xen vào cơ mà, kết quả lại còn đâm ra như thế.

Không chỉ kéo tin đồn nhảm của bọn họ xuống khỏi Weibo mà còn đâm luôn mấy người đứng sau lưng.

Chỉ dựa vào người của Tô Cảnh Chu cử đi điều tra thì sẽ không có kết quả nhanh như vậy, nhưng mà có người nặc danh đã gửi một bưu phẩm cho anh.

Bên trên có ghi lại tất cả những chuyện có liên quan đến Dịch Kinh Hòa, bất kể là tốt hay xấu, tất cả đều rất rõ ràng.

Anh sẽ không nương tay với người dám tung tin đồn nhảm về em gái.

Hai là bởi vì sự phản bội của Dịch Kinh Hòa, thế mà lại tung tin đồn nhảm sau lưng anh.

Trong tất cả các thành viên tuyển tú, anh và Dịch Kinh Hòa có mối quan hệ tốt nhất, hai người chăm sóc lẫn nhau, anh thật sự xem Dịch Kinh Hòa là bạn bè, đối xử rất tốt với cậu ta, kết quả cậu ta lại đối xử với anh như vậy.

“Còn thương cảm à, ăn dưa hấu không đây?”

Tô Chi bưng một măm dưa hấu đến ngồi bên cạnh anh, đưa cho anh một miếng.

Lúc hot search của Dịch Kinh Hòa bị tung ra đến bây giờ đã hơn tám tiếng, từ sáng đến giờ dáng vẻ của anh hai vẫn luôn là kiểu ngẩn ngơ khi bị đả kích lớn thế này, tư thế này đã duy trì được mấy tiếng rồi vẫn chưa thay đổi.

“Anh nghĩ mãi mà không ra, sao một người lại có thể có nhiều mặt như vậy, ngẫm lại lương tâm mà nói thì anh đối với cậu ta có khi còn tốt hơn đối với Đại Chu nữa, cậu ta là một trong số ít người chủ động làm bạn với anh, anh rất quý phần tình nghĩa này.”

Mặc dù bạn bè anh nhiều nhưng đều là do anh chăm sóc người khác, Dịch Kinh Hòa là người đầu tiên chủ động quan tâm anh.

Cho nên anh mới cố nhẫn nại với những hành vi sau đó của Dịch Kinh Hòa, bởi vì anh xem trọng tình nghĩa anh em kia, là hồi ức cùng đổ mồ hôi, thanh xuân tươi đẹp của bọn họ.

“Mỗi một người đều có rất nhiều mặt, cũng như em, anh, bạn của em, còn có một số người mà em quen.” Tô Chi nói: “Nhận lầm người không đáng sợ, xem như là cho anh một bài học, điều đáng sợ chính là lần sau anh lại giẫm phải hố.”

Cô vừa ăn dưa hấu vừa từ từ suy nghĩ, hình như mắt nhìn người của anh hai không được tốt lắm, xem người tốt thành đồ bại hoại, xem người xấu thành bạn bè.

Có thể là anh hai thiếu sự va chạm xã hội, sau này bị người ta hại nhiều chắc sẽ hiểu thôi.

“Em gái à, em phải canh chừng anh cho tốt nha.” Tô Quân Bạch ôm gối đầu: “Anh đau lòng muốn chết.”

“Đau lòng cái gì mà đau lòng, em học xong món gà cay chưa? Nhanh đi làm đi.” Tô Cảnh Chu dùng một tay xách anh lên, chiếm chỗ ngồi của anh.”

Tô Quân Bạch cực kì bất mãn: “Đại Chu, anh ức hiếp người ta quá rồi đó, em đã đau lòng như vậy rồi mà anh còn bảo em học nấu ăn.”

Anh chuẩn bị nằm tư thế cá ướp muối. Lần trước bố mẹ tới, một người thì đưa anh cái tạp dề, một người thì đưa anh cái nồi.

“Đi đi, bữa trưa của bọn em vẫn đang chờ món anh của anh đấy, mau cho bọn em nhìn thấy thành quả của anh đi nào.”

Tô Quân Bạch không tình nguyện cầm cái nồi: “Mọi người đều ức hiếp em.”

Anh là người không có địa vị nhất trong nhà jpg.

...

Bởi vì Dịch Kinh Hòa tung tin đồn nhảm lên hot search sau đó lại phản ngược lại nên Tô Quân Bạch đã nhận được không ít độ hot và lợi ích.

Ảnh trang bìa của anh và em gái trên tạp chí Mị Lực đã chụp xong, thời gian anh chụp ảnh bìa một mình đã được định sẽ tiến hành vào ngày sinh nhật của em gái.

Liên Phương còn nhận cho anh không ít công việc, lịch trong tháng tới toàn bộ bị xếp đầy hết, cũng có nghĩa là sau khi qua sinh nhật của em gái rồi thì anh sẽ không có nhiều thời gian để ở cạnh em gái nữa.

Hơn nữa Liên Phương còn vô cùng hẹp hòi đưa nhật ký thời gian cho anh, sắp xếp kế hoạch cho anh rèn luyện thân thể.

Lúc tập cử tạ, anh hơi không đủ sức cho nên trong phút chốc đã làm rơi xuống, xém chút nữa đưa anh về trời luôn.

May mà em gái không ở đó, nếu không hình tượng đàn ông khó có thể giữ nổi.

May mà tên quỷ Lục Úc đáng ghét kia không ở đây, nếu không thì chắc chắn anh sẽ trở thành trò cười của cậu ta.

Lục Úc chả có thời gian quan tâm anh đâu, sau khi anh quay chương trình tạp kỹ Cực Hạn xong thì công việc rất bận, thử vai, quay quảng cáo, chuẩn bị buổi hòa nhạc mừng ngày ra mắt tròn ba năm, bây giờ đang thảo luận điểm đến đầu tiên là thành phố nào.

Ban đêm đến hơn mười một giờ đêm mới về đến nhà, đèn phòng khách luôn sáng, chị anh đang ngồi trên ghế salon, đang mở hội nghị qua video.

Anh không đi qua mà đi đến phòng bếp lấy hai chai nước, chờ sau khi bên ngoài ngừng nói chuyện thì anh mới đi ra ngoài.

“Nước.”

“Sao em về muộn quá vậy? Gần đây rất bận rộn à?”

Lục Tiêu Ca đóng máy tính lại, nhận lấy chai nước rồi uống một ngụm.

Lục Úc ngồi ở đối diện chị: “Ừ, gần đây có hơi bận, em và ê-kíp phải cùng nhau bàn bạc chuyện mở buổi hòa nhạc, sau khi quyết định xong là khỏe rồi.”

“Chị đã nói trước rồi, em không cần phải mệt mỏi như vậy, chị của em là chị đây đâu phải là không nuôi nổi em.” Lục Tiêu Ca nói tiếp: “Ông nội đã giao toàn bộ công ty cho chị, chờ đến lúc nào em thấy chán cuộc sống minh tinh thì quay về đi.”

Chị là một người cực kì ham chơi, bây giờ lại bị vây trong bốn bức tường công ty, đối với chị mà nói đây là một chuyện cực kỳ khó chịu.

Lục Úc: “...Có thể sẽ không thấy chán đâu.”

Anh thích ca hát nhảy múa, được ở trên sân khấu đã mang đến cho anh cảm giác thoảm mãn to lớn và sự an toàn chưa từng có.

“... Thôi đi, không nhắc đến chuyện này nữa.” Lục Tiêu Ca nghĩ đến một chuyện: “Con gái út mất tích của nhà họ Tô đã tìm về được rồi, họ gửi thiệp mời cho chúng ta, mai em sắp xếp công việc đi tham gia nhé, mai chị phải đi công tác rồi, năm giờ xuất phát, chắc là một tuần sẽ về.”

Chị ngừng lại một chút rồi nói: “Lâu rồi em không đi thăm ông nội, nếu như cảm thấy cô đơn thì về nhà cũ ở vài ngày đi.”

“Ừ, chị không cần lo lắng cho em.” Lục Úc nhắc nhở: “Đi đường cẩn thận nhé.”

“Biết rồi, em tắm rửa xong thì đi ngủ sớm đi.” Lục Tiêu Ca duỗi thắt lưng mệt mỏi: “Chị ngủ trước đây, ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.”

...

Ngày thứ hai là sinh nhật của Tô Chi, sáng sớm cô đã bị Hàn Huyên kéo đi thay lễ phục, sau đó bà ấn cô ngồi xuống ghế rồi trang điểm cho cô.

Vì để cầu sự may mắn nên Tô Chi mặc một bộ lễ phục váy dài đỏ chót, Hàn Huyên trang điểm nhạt cho cô, môi cũng bôi ít son màu quýt.

Cả người lộ ra vẻ có sức sống lại xinh đẹp.

Hàn Huyên nhìn dáng vẻ của con gái xong thì cực kì hài lòng: “Chi Chi, trước hết con hãy nghỉ ngơi trong phòng đi, đến giờ mẹ sẽ gọi con xuống.”

Bà còn nói: “Mẹ gọi tiểu Bạch lên với con.”

Hôm nay có rất nhiều khách, bà cần phải xuống lầu để chiêu đãi, khuôn mặt của con trai nhỏ quá hút người, để nó ở dưới cũng không phát huy được tác dụng gì lớn.

Hàn Huyên rời đi không bao lâu thì Tô Quân Bạch đến. Hôm nay anh cũng cố ý ăn mặc một phen, âu phục màu xanh đậm, cà vạt đen chỉnh chỉnh tề tề, tóc cũng được tạo hình kĩ càng, có cảm giác rất thời thượng.

“Chi Chi, sinh nhật vui vẻ.”

Tô Chi cười nhận quà của anh: “Cảm ơn anh.”

Cô cũng không mở ra xem, Tô Quân Bạch không nhịn được trước: “Chi Chi, em không tò mò anh đưa quà gì cho em sao?”

Tô Chi: “Không tò mò.”

Cô rất hoài nghi gu thẩm mỹ của anh hai.

Tô Quân Bạch: “...”

Được rồi, có thể là em gái không muốn mở quà trước mặt anh, sợ nếu quá kích động trước mặt anh thì sẽ bị mất mặt.

Anh hiểu cả mà.

Anh nhìn tạo hình của em gái cảm thấy cũng không tệ lắm, nhưng ánh mắt anh lại rơi trên tóc cô.

Tóc ngắn ngang tai, tóc cô không phải là kiểu đen tuyền mà có mang theo một chút màu nâu thời thượng.

Mái tóc đẹp như vậy phải có được một tạo hình xinh đẹp mới đúng.

“Chi Chi, thời gian còn sớm, anh tạo cho em một kiểu tóc nha, chính là kiểu này nè, anh cảm thấy rất hợp với em.”

Tô Quân Bạch mở ảnh trong điện thoại ra cho cô nhìn, tóc nữ người mẫu cũng ngắn, hơi uốn một chút, mang theo một loại cảm giác xinh đẹp thời thượng lại cuốn hút.

“Có phải rất đẹp hay không? Dù sao cũng đang rảnh rỗi không có chuyện gì làm, anh làm cho em nha, cam đoan để em có thêm xíu nét con gái.

Tô Chi: “...”

Lại cảm thấy muốn đánh anh hai rồi.

Chẳng qua cô nhìn tạo hình của nữ người mẫu trong hình, cảm thấy cũng rất đẹp.

“Vậy anh làm đi, chờ xíu, anh biết làm không đấy?”

“Đương nhiên anh biết rồi, tóc anh do tự anh làm đó.” Tô Quân Bạch lấy một tạo hình cho cô xem: “Thế nào? Đẹp trai lắm đúng không?”

Tô Chi: “.. Khá tốt.”

Tay nghề của anh hai đúng là rất khá, cứ để anh làm đi, nói không chừng còn có thể cho bố mẹ và bọn người Lâm Mạt niềm vui bất ngờ.

Niềm vui bất ngờ còn chưa tới mà sự kinh hãi đã tới trước.

Tô Chi hỏi: “Sao vậy? Hình như có mùi giống như đồ bị cháy khét vậy?”

Tô Quân Bạch: “...”

Tay đang uốn tóc dừng lại.

Xong rồi, thời gian anh uốn hơi lâu, làm tóc em gái dựng lên rồi.

Em gái sẽ không đánh chết anh, cứu mạng jpg

...
Bình Luận (0)
Comment