Chương 128: Chương 128
Chương 128: Chương 128Chương 128: Chương 128
[Ôi má ơi! Tin nóng]
[Tôi đã đọc lại thông báo này một lần nữa, thật sự, chuyện này thế mà lại có thật!]
[Má ơi!!I|
[Nếu không phải là thông báo chính thức của cảnh sát, tôi cũng không dám tin, chuyện này lại thực sự tôn tại. |
[Đây có lẽ là tin tức sốc nhất mà tôi đã đọc được trong năm nay. |
[Không, sửa lại lâu trên, đây là tin tức sốc nhất mà tôi đã đọc trong suốt 23 năm qua. |
[Quá đáng sợ. |...
Sau sự kinh ngạc, những lời chỉ trích và lời nguyên rủa bắt đầu tràn ngập khắp mọi nơi.
Mọi tin tức, chủ đê về sự kiện này và những người liên quan, trong vài phút đã nóng phỏng tay, mọi bình luận chỉ toàn là lời chửi rủa:
[Chẳng khác nào đám thú dữ! Lũ tàn nhẫn!]
[Mỗi người đều có vẻ ngoài lộng lẫy, vị trí địa vị cao quý, kết quả họ lại làm ra những việc không khác gì heo chó|]
[So sánh bọn họ với heo chó thì đúng là làm nhục heo chó, bọn họ không xứng đáng được sống trong thế giới này. |
[ Phải tử hình bọn họl]
[Những kẻ khốn nạn, chết một ngàn lần cũng không đủ|]
[Ấu da^m đều phải bị tử hình! Cho dù không tử hình, thì cũng phải kết án tù chung thân. ]
[Có ai phổ biến một chút về thời điểm thi hành án của những kẻ đó không, tôi đã chuẩn bị pháo hoa, ngày bọn họ chết để sẽ đốt pháo ăn mừng. |
[Những kẻ bại hoại không xứng đáng được sống. ]
Trong khi mạng xã hội đang náo động, phía Lâm Trình lại bình yên.
Sau khi lướt đọc các tin tức trên mạng và bình luận của mọi người, Lâm Trình tắt điện thoại.
Bên ngoài đã trở nên tối đen, Lâm Trình nhìn đồng hồ, đứng dậy chuẩn bị đánh thức Mạt Mạt.
Khi Lâm Trình đến cửa phòng Lâm Mạt Mạt, anh thấy bé đã tỉnh, đang ngồi trên giường với vẻ mặt trống rỗng. Lúc này, mắt Lâm Mạt Mạt còn hơi sưng, tóc rối bù, vẻ mặt mơ màng.
Trông... có chút đáng yêu.
Lâm Trình nhớ lại những gì mà cư dân mạng đã nói trước đây, đúng là, con của mình, dù nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.
Lâm Trình đi tới, mở miệng cắt ngang suy nghĩ của Lâm Mạt Mạt.
Lâm Mạt Mạt quay đầu nhìn thấy Lâm Trình, hai mắt Lâm Mạt Mạt sáng lên, theo bản năng gọi một tiếng "ba ba”.
Khi nghe Lâm Mạt Mạt gọi "ba ba”, tim Lâm Trình có chút rung rinh.
Sau khi biết đây là con gái của mình, nghe Lâm Mạt Mạt gọi mình là "ba ba”, tim Lâm Trình bỗng sinh ra một cảm giác khác biệt.
Có chút xúc động, có chút thoả mãn, còn có một loại trách nhiệm không thể nói rõ.
Nói tóm lại, là rất vi diệu.
"Hmm?" Đối diện với Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình vô thức nhẹ giọng.
"Sao vậy?" Lâm Trình hỏi tiếp.
"Con vừa mơ thấy ác mộng,' Lâm Mạt Mạt nói, sau đó nói tiếp: "Con mơ thấy có những người xấu muốn bắt con, sau đó bọn họ biến thành những con quái vật đáng sợ, há miệng to như cái nồi máu, muốn ăn tươi nuốt sống con..."
Nhớ lại giấc mơ kỳ lạ đáng sợ đó, Lâm Mạt Mạt vẫn còn rùng mình.
Gương mặt căng thẳng của bé khiến người ta cảm thấy đau lòng.
Khi Lâm Trình định nói với bé giấc mơ chỉ là hư cấu, thì thấy Lâm Mạt Mạt vỗ vỗ ngực mình, thở phào một hơi thật dài, nhìn Lâm Trình, cười nói: "May mà ba ba đến kịp, đuổi đánh những con quái vật đó đi."
"Vậy à." Nghe Lâm Mạt Mạt kể lại, nụ cười trên môi Lâm Trình nhẹ nhàng cong lên.
Lâm Mạt Mạt gật đầu sau đó nói nhỏ: "Lúc đó kỳ thật con có hơi sợ, may mà ba ba đến, cảm ơn ba ba..."
Lâm Mạt Mạt cảm ơn Lâm Trình đã đến cứu mình.
Lâm Trình biết Lâm Mạt Mạt đang nhớ lại những gì đã xảy ra ở câu lạc bộ.
Bé thực sự không biết mình bị đưa vào căn phòng đó làm gì, sau đó nữa sẽ xảy ra những chuyện gì, nhưng Lâm Trình, người lớn, anh biết. Anh không dám tưởng tượng nếu Lâm Mạt Mạt không gọi điện cho anh, nếu anh không đến kịp thì sẽ có kết cục như thế nào.
May mà, tất cả mọi chuyện đều không xảy ra.
Nhìn Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình bỗng có một cảm giác may mắn.
Đúng lúc này, Lâm Mạt Mạt "AI" lên một tiếng, đột nhiên ngẩng đầu lên. "Làm sao vậy?" Lâm Trình hỏi, trong giọng nói mang theo căng thẳng.
"Hôm nay là Chủ Nhật ạ?" Lâm Mạt Mạt hỏi Lâm Trình.
"Ừm."
Thấy Lâm Trình gật đầu gương mặt nhỏ của Lâm Mạt Mạt bỗng nhăn lại, bé nghiêm túc nghĩ đến một vấn đề: bọn họ không tham gia ghi hình chương trình.
Theo quy định đã ghi hình hai lần trước đó, ba ba và con gái nên đến hiện trường ghi hình vào chiều Chủ Nhật, nhưng giờ đã tối rồi...