Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 138 - Chương 138: Chương 138

Chương 138: Chương 138 Chương 138: Chương 138Chương 138: Chương 138

Bởi vì, dựa theo kinh nghiệm trước kia của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình sẽ xụ mặt nói "Cái này không cần con làm.

Nhưng mà lúc này Lâm Mạt Mạt đã đoán sai —-

Nhìn bé vừa lo lắng vừa chờ mong, Lâm Trình cười, sau đó giơ tay xoa xoa đầu Lâm Mạt Mạt, khen ngợi: "Dọn dẹp rất sạch sẽ."

Nghe Lâm Trình khen ngợi mình, Lâm Mạt Mạt lập tức cười tươi như hoa.

Nhưng mà chỉ một giây sau đó, Lâm Mạt Mạt lại nhíu mày, vẻ mặt trở nên phức tạp.

"Sao vậy?" Lâm Trình hỏi.

"Ba ba, ba vừa mới về có phải còn chưa rửa tay không..."

Lâm Trình: "22"

Nhìn Lâm Mạt Mạt ôm lấy đầu muốn bĩu môi nhưng lại cố nhịn xuống, Lâm Trình hơi nhếch mép.

— Anh như thế nào là bị ghét bỏ à?

Sau khi trừng mắt nhìn nhau một lúc lâu, Lâm Trình tỏ ra cực kỳ bình tĩnh nói: "Không rửa."

Vừa nhìn liếc qua đã thấy đôi chân mày của bé cau lại, trong lòng Lâm Trình vừa thấy tức lại thấy buồn cười.

Lâm Trình vòng tay gõ nhẹ một cái vào trán Lâm Mạt Mạt, tiếp tục nói: 'Không phải con cũng cần tắm à?”"

Bận rộn trong tiệm hết cả mấy tiếng, lúc này, mái tóc vốn được chải chuốt gọn gàng bây giờ lại có hơi rối, không biết bé quẹt ở đâu mà tro bếp dính cả má, để lại một vài vết đen đen.

"Con rửa rồi...' Lâm Mạt Mạt muốn phản bác, nhưng vừa nói đã dừng lại.

Cuối cùng, Lâm Mạt Mạt nhỏ giọng bổ sung thêm một câu: "Con chỉ rửa tay thôi..."

Nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Lâm Mạt Mạt, khóe miệng Lâm Trình khẽ nâng lên thành vòng cung.

"Đi rửa hết bụi trên mặt đi." Lâm Trình nói.

"Vâng."

Trong khi Lâm Mạt Mạt đi rửa mặt, Lâm Trình cởi áo khoác trên người, chuẩn bị hoàn thành nốt việc trước đó của Lâm Mạt Mạt, tiếp tục dọn dẹp cửa hàng.

Lâm Trình không bắt đầu làm ngay mà kiểm tra lại toàn bộ cửa hàng.

Sau khi kiểm tra lại hóa đơn, nước và điện trong cửa hàng đều được bật lên: Lâm Trình kiểm tra từng cái, đường ống trong cửa hàng vẫn tương đối ổn định, hầu như đều có thể sử dụng. Một số cái bàn và các thiết bị khác trong cửa hàng có một số vấn đề nhỏ, nhưng chỉ cần sửa chữa là có thể sử dụng được.

Sau khi suy nghĩ trong đầu một lát, Lâm Trình bắt đầu hành động.

Trước hết, Lâm Trình di chuyển các cái bàn và tủ lớn mà Lâm Mạt Mạt trước đó muốn sắp xếp nhưng không thể di chuyển sang một bên của cửa hàng, để trống không gian bên trong cửa hàng để thuận tiện cho các thao tác.

Lúc này, Lâm Mạt Mạt đã rửa sạch mặt và trở lại. Nhìn thấy Lâm Trình đang di chuyển bàn, Lâm Mạt Mạt lập tức chạy tới để phụ anh.

Nhưng Lâm Mạt Mạt còn chưa kịp làm gì, Lâm Trình đã mở miệng ngăn bé lại.

"Con tính làm gì đó?" Nhìn Lâm Mạt Mạt đã xắn tay áo chuẩn bị phụ anh, Lâm Trình hỏi.

"Con... con có thể giúp ba." Lâm Mạt Mạt nhìn vào cái bàn trước mặt, tỏ ra dáng vẻ nóng lòng muốn thử.

Khi mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp còn đang nghĩ rằng Lâm Trình sẽ không nói lại mà nói thẳng "không được" thì một "việc không ngờ" đã xảy ra: nhìn Lâm Mạt Mạt, vậy mà Lâm Trình lại kiên nhẫn giải thích thích một câu: "Cái này rất nặng, con không thể di chuyển được."

Sau khi nói xong, thấy Lâm Mạt Mạt bày ra bộ dáng "thê rằng chừng nói phụ được mới thôi", Lâm Trình cảm thấy không còn cách nào khác, lại tìm vòng trong cửa hàng, cuối cùng tìm được công việc Lâm Mạt Mạt có thể làm.

"Nếu con muốn giúp, thì lấy chén dĩa trong tủ bát ra rửa rồi đếm lại đi." Lâm Trình nói.

"Được!" Có việc để giúp, Lâm Mạt Mạt như tràn đầy nhiệt huyết, không chờ Lâm Trình nói xong đã nhanh chóng chạy vào bếp.

Gọi là phòng bếp, thực tế khu vực nấu ăn và khu vực ăn bên ngoài chỉ cách nhau một bức tường.

Trong khi Lâm Mạt Mạt tìm thấy đống chén đĩa mà Lâm Trình nói, sau khi lấy ra, Lâm Mạt Mạt lại quay sang nhìn những chiếc nồi lớn dùng để xào nấu cạnh đó.

Lâm Trình nhìn thấy Lâm Mạt Mạt chuẩn bị dọn tới mấy chiếc nồi lớn đó, giật giật thái dương, nhanh chóng chạy lại ngăn bé: "Thả nồi đó xuống đi, để ba đến rửa, con chỉ cần rửa sạch chén đĩa là được."

Nghe Lâm Trình nói, Lâm Mạt Mạt chỉ có thể "tiếc nuối" buông tha cho cái nồi lớn ở trước mặt.

Lâm Mạt Mạt tìm cái thau, lại lấy một chiếc ghế nhỏ để ngồi trong bếp bắt đầu chăm chỉ rửa chén đĩa.

Ở bên ngoài, Lâm Trình vài lần nhìn qua Lâm Mạt Mạt, sau khi xác nhận rằng bé không có ý định làm bất cứ điều gì khác, anh mới thu lại ánh mắt, bắt đầu sắp xếp các thiết bị và bàn ghế ở bên ngoài.
Bình Luận (0)
Comment