Chương 140: Chương 140
Chương 140: Chương 140Chương 140: Chương 140
Đột nhiên nhận được câu hỏi của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn bé một cái.
Mặc dù tuy vậy... con gái nhà mình nhìn vẫn cực kỳ đáng yêu.
Ở bên này, Lâm Mạt Mạt bị Lâm Trình nhìn như vậy, bất chợt trong lòng bé trở nên thấp thỏm.
"Bình thường con rất thích ở sạchl"
Lâm Mạt Mạt sốt ruột, giống như đang cố gắng giải thích rằng mình không giống như người ăn xin.
"Còn có,' Lâm Mạt Mạt túm lấy bộ váy có chút cũ trên người, nói: Quân áo của con chỉ hơi cũ thôi, nhưng rất sạch sẽ nha."
Bộ đồ trên người Lâm Mạt Mạt là của cô bé, chỉ là mặc trong suốt một quãng thời gian dài, nhìn sơ qua thì sẽ thấy có hơi cũ, giống như không được giặt sạch, mặt trước còn có vài lỗ rách nhỏ, những chỗ bị rách đều được bà nội vá lại sửa lại cho bé,
Tóm lại, mặc dù dáng vẻ hôm nay của bé so với người ăn xin bên đường thì "gọn gàng" hơn chút, nhưng bản chất khác nhau.
Lâm Trình Lâm Mạt Mạt, gật đầu giọng nói chắc nịch: "Không giống."
Nghe Lâm Trình nói vậy, lập tức trên khuôn mặt Lâm Mạt Mạt nở một nụ cười.
"Đúng vậy, không giống chút nào." Lâm Mạt Mạt lẩm bẩm nói với mình, bé quay đầu sửa sang lại quần áo trong gọn gàng hơn.
Vốn dĩ chỗ này có một lỗ nhỏ, lúc đó khi bé đi với bà nội đến trạm thu gom rác thải thì không may bị một dây thép chọc thủng, sau đó nãi nãi đã may một bông hoa nhỏ ở chỗ đó, vừa vặn che lại cái lỗ đó.
Lâm Mạt Mạt nhẹ nhàng vuốt nhẹ bông hoa đó, làm cho nó phẳng hơn.
Lâm Trình nhìn thấy động tác nhỏ của Lâm Mạt Mạt, bất ngờ nói: "Ngày mai sẽ đưa con đi mua áo mới.'
Lâm Mạt Mạt tin vào lời của Lâm Trình, cô không nghĩ rằng anh sẽ nói dối mình, nhưng cô nghĩ Lâm Trình sẽ lấy tiền từ chương trình để mua áo mới cho cô.
Cô giật mình và lắc đầu như chiếc trống.
"Không cần mua quần áo mới, con có đủ quần áo mặc rồi. Trong tủ còn nhiều quần áo mới đấy" Lâm Mạt Mạt đang nói về những bộ quần áo mà Trần Vũ và những người khác đã tặng cô, cô chỉ mặc vài qua lần thôi.
Nhìn vẻ mặt đau lòng và lo lắng của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình không nói với cô nữa, mà lại nhớ tới những cửa hàng hôm qua bọn họ đã đi ngang, Anh tính tới đó mua một vài bộ quân áo mới cho Lâm Mạt Mạt.
[Thật buồn cười và đau lòng. ]
Đoạn đối thoại giữa cha con khiến người ta vừa cười vừa cảm thấy xót xa.
Trong khu bình luận trực tiếp, có thêm nhiều bình luận của người mới vào.
[Đúng đấy... Nói thật, bộ quân áo trên Lâm Mạt Mạt thật cũ, lúc cô ấy vừa thay quần áo đi ra, tôi đã sợ một hồi. ]
[Thật đấy, ban đầu tôi còn tưởng là thời trang kiểu cũ, nhưng trông thì không phải."
[Chắc đã mặc rất lâu rồi. ]
[Thiệt là, quân áo mặc lâu như vậy mà vẫn để lại sao?]
[Quần áo của trẻ con, khi mua thường mua to hơn một cỡ, để mặc lâu hơn. ]
[Đúng... quá tiết kiệm|]
[Chắc chắn tôi đang xem show thực tế của minh tinh đúng không?!]
Đây là câu hỏi mà nhiều người trong phòng trực tiếp đêu muốn hỏi.
Mặc mấy bộ quân áo cũ thêm hai năm, nếu đối với người bình thường thì không có gì, nhưng nếu là người nổi tiếng thì quả thật làm người ta kinh ngạc.
[Minh tinh hết thời liệu có đáng thương như vậy không?]
[Cũng không chắc, nhưng một số ngôi sao hết thời có thể sống không tốt bằng người bình thường. |
[Đúng vậy, một số ngôi sao bề ngoài tỏa sáng nhưng nếu không được làm đại diện hay nhận được lời mời, họ không kiếm được một xu, thậm chí còn phải chịu trách nhiệm về chi phí đội ngũ và khoản vay lớn, không chắc tốt hơn người bình thường. ]
[Lâm Trình thật là đáng thương, tôi thấy mấy năm qua anh ta không có thông báo nào cả. |
[Và có vẻ như anh ta đang bị công ty đóng băng vì những thông tin trước đây. |
[Không ngạc nhiên, bị tiết lộ thông tin xấu, hình tượng bị hủy hoại, không chỉ mất hợp đồng quảng cáo trước đó, còn có thể phải đền tiền, tài sản có thể rơi vào số âm, có thể lên đến hàng chục triệu. |
[Thật là đáng thương... ]
[Thật cái gạch, tôi nghĩ làm người lao động bình thường cũng tốt. |
Bên này, hai người Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt vẫn chưa biết chỉ vì một bộ quần áo đã dẫn đến cuộc thảo luận ở trong phòng phát sóng trực tiếp.
Lâm Trình sửa xong một số bàn ghế, lại nhìn về phía Lâm Mạt Mạt.
"Rửa sạch chưa?” "Rồi ạ."
Lâm Mạt Mạt chưa kịp 'Ngu công dời núi: đem chén đĩa dọn vào trong nhà bếp như trước thì Lâm Trình đã đi trước bé một bước đặt các đĩa, chén đã rửa sạch vào chậu mang vào nhà bếp.