Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 142 - Chương 142: Chương 142

Chương 142: Chương 142 Chương 142: Chương 142Chương 142: Chương 142

Lâm Trình kiểm tra lại rau trong giỏ, lấy ra số tiền mà đoàn làm phim đưa lúc trước trả cho đối phương.

Nhìn Lâm Mạt Mạt đưa 600 đồng cho đối phương. Khuôn mặt của Lâm Mạt Mạt cảm thấy đau đớn.

'Vào trong đi.'

""

Có nguyên liệu, Lâm Trình chuẩn bị bắt đầu nấu bữa tối cho cả hai.

Trong nhà bếp, Lâm Trình làm quen với nồi xoong, đồ dùng khắp nơi, và bắt đầu.

Kết quả vừa ngẩng đầu đã thấy Lâm Mạt Mạt đang lén lút sau cửa sổ vách ngăn nhà bếp lo lắng nhìn chằm chằm anh.

"Đứng đó làm gì?" Lâm Trình nhìn thấy Lâm Mạt Mạt đứng bên ngoài bức tường ngăn cách với nhà bếp, bèn hỏi.

"Không có gì" Lâm Mạt Mạt lắc đầu nói: 'Ừm, con chỉ nhìn chút thôi."

"Ở đây nóng lắm, lại còn nhiều dầu mỡ nữa, con đi ra ngoài chờ đi." Lâm Trình nói.

"ò"

Nghe lời Lâm Trình, Lâm Mạt Mạt lùi ra ngoài một chút, ngoan ngoãn rời khỏi khu vực nhà bếp.

Nhưng mà, sau khi đến chỗ quầy ăn trong nhà, Lâm Mạt Mạt ngồi xuống một cái ghế, vẫn nhìn về phía nhà bếp, vừa căng thẳng vừa nghiêm túc nhìn Lâm Trình.

Thấy vậy, khóe miệng Lâm Trình giật giật.

Bé nhìn mình lo lắng như vậy, không lẽ là sợ mình làm hỏng món ăn hay là sợ mình đốt nhà bếp?

Lâm Trình nói thâm trong lòng.

Để chứng minh là mình không tệ như Lâm Mạt Mạt đã nghĩ, Lâm Trình thu hồi lại ánh mắt, bắt đầu tập trung vào công việc nấu ăn.

"Muốn ăn gì?" Lâm Trình nhìn qua cửa sổ ngăn cách nhà bếp, hỏi Lâm Mạt Mạt.

"Ừm..." Lâm Mạt Mạt suy nghĩ một chút, đưa ra hai món: "Trứng xào cà chua và khoai tây xào ớt xanh”

Theo những lời của các bà hàng xóm nói, hai món này là những món đơn giản nhất.

"Còn gì nữa không?" Lâm Trình hỏi tiếp.

"Không có..." Lâm Mạt Mạt lắc đầu: bé lo Lâm Trình không biết làm thêm món nào nữa. Lâm Trình gật đầu lấy nguyên liệu cần thiết trong tủ lạnh ra, rửa sạch, cắt nhỏ.

Sau đó, anh sắp xếp các nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn ở cạnh bếp ga, một hàng nguyên liệu, một hàng gia vị.

Trước khi chủ cửa hàng trước rời đi, họ còn để lại một số gia vị, Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt đã chọn những loại gia vị chưa hết hạn sử dụng, sau đó mua thêm một số từ cửa hàng nhỏ bên cạnh. So với nhà hàng khác, số lượng gia vị này không phong phú, nhưng cũng đủ để làm hai món ăn gia đình mà Lâm Mạt Mạt chọn.

Công việc chuẩn bị đã hoàn thành, Lâm Trình bắt đầu xào.

Món đầu tiên, Lâm Trình làm là trứng xào cà chua.

Đập trứng, làm nóng dầu, chiên trứng, thêm cà chua...

Trong suốt cả quá trình, dù hành động của Lâm Trình không giống như một đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng cũng không hề kém cỏi.

Nhìn chuỗi hành động của Lâm Trình, khán giả trong phòng livestream liên tục cảm thán.

[Lâm Trình biết nấu ăn à?]

[Tôi còn nghĩ anh ấy không biết nấu ăn, trước đó tôi còn đang nghĩ, Lâm Trình làm chủ nhà hàng, có khi nào sẽ làm ra những món ăn kì quái gì không. ]

Mặc dù trước đó, Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt đã bán bánh bao, nhưng việc xào nấu không giống như làm bánh bao chỉ cần làm theo công thức trên mạng là được.

[Nhìn cách Lâm Trình xào nấu, cũng rất ra gì và này nọ đấy. |

[Có lẽ cuối tuần rồi anh ấy đã nghiên cứu trước. |

[Ha ha, có thể là vậy. ]

[Nhưng tôi vẫn nghĩ Lâm Trình đã biết nấu ăn từ trước. ]

[Giấu cũng khá tốt đấy. ]

[Có chút bất ngờ. Ï...

Không chỉ khán giả bất ngờ, mà ngay cả Lâm Mạt Mạt cũng rất ngạc nhiên.

Không biết làm sao mà Lâm Mạt Mạt đã đứng trước màn ngăn cách nhà bếp, áp mặt lên kính để nhìn Lâm Trình nấu ăn, trên mặt đầy sự nghiêm túc và không thể tin được.

"Ngạc nhiên à?" Lâm Trình ngẩng đầu nhìn Lâm Mạt Mạt một cái.

Lâm Mạt Mạt gật đầu thật mạnh.

"Ba ba học nấu ăn khi nào vậy?" Lâm Mạt Mạt tò mò hỏi - Trần Vũ, Chu Kỳ bọn họ không biết nấu ăn, mỗi ngày đều đặt đồ ăn ngoài, nên Lâm Mạt Mạt nghĩ Lâm Trình cũng không biết.

"Rất lâu rồi." Lâm Trình nói. "Lúc đó ba đang học ở Y, phí dịch vụ ở đó rất cao, nếu đi ăn ngoài sẽ rất đắt, cho nên ba tự nấu trong căn hộ thuê..." Lần đầu tiên Lâm Trình chia sẻ với con gái về quá khứ của mình.

Về những điều đã qua của mình, bao gồm cả giai đoạn đi du học ở nước ngoài không tiền không bạc, Lâm Trình không nói với bất kỳ ai, kể cả ông cụ Lâm.
Bình Luận (0)
Comment