Chương 188: Chương 188
Chương 188: Chương 188Chương 188: Chương 188
Hai người đi vào bên trong sân bay.
Lúc này, không còn fan ở đây, số người vây xem xung quanh cũng ít đi rất nhiều.
Nhìn thấy sân bay rộng lớn và dòng người đi qua đi lại, trên mặt Lâm Mạt Mạt hiện lên vẻ mơ hồ và căng thẳng, theo bản năng bé nhích lại gần Lâm Trình hơn một chút.
Lâm Trình phát hiện con gái mình đang khá căng thẳng, dùng tay còn trống nắm lấy tay Lâm Mạt Mạt.
"Phía bên này là hành lang ra khỏi sân bay, những người chuẩn bị lên máy bay, làm thủ tục đăng ký lên máy bay và mua vé đều sẽ đi qua đây, nên có rất đông người." Lâm Trình dịu dàng nói với Lâm Mạt Mạt.
"Bên kia có thể làm thủ tục lên máy bay và gửi hành lý, sau khi nhận được thẻ lên máy bay, đi vào phần có chữ "An ninh" ở giữa...
"Đó là quầy tư vấn, nếu con gặp vấn đề có thể tìm đến quầy như vậy hoặc tìm được những người mặc đồng phục ở sân bay để tìm sự trợ giúp từ họ."
Lâm Trình kiên nhẫn giới thiệu toàn bộ bố cục sân bay và quy trình lên máy bay cho Lâm Mạt Mạt.
Những lời này của Lâm Trình đã làm tan biến sự căng thẳng và không thoải mái trong lòng Lâm Mạt Mạt, bé tò mò nhìn theo hướng Lâm Trình chỉ, nhìn từng nơi một sau đó lặp lại trong lòng: "Đó là nơi làm thẻ lên máy bay, đó là nơi kiểm tra an ninh, đó là khu vực nghỉ ngơi..."
"Ba ơi, bây giờ có phải chúng ta đang đứng xếp hàng đăng ký lên máy bay ở đó không? Hay là phải mua vé trước?" Lâm Mạt Mạt kéo tay Lâm Trình, hỏi.
"Không cần, chúng ta đi bên kia." Lâm Trình dẫn Lâm Mạt Mạt vào lối đi riêng.
Vé máy bay cho chuyến đi này do chương trình sắp xếp, lần này, chương trình đã sắp xếp vé hạng nhất cho hai người.
Hai người đến quầy an ninh, đồng thời làm thủ tục lên máy bay, gửi hành lý và kiểm tra an ninh.
"Xin chào, vui lòng xuất trình giấy tờ tùy thân của quý khách."
"Em không có giấy tờ tùy thân, nhưng em có sổ hộ khẩu có được không?" Lâm Mạt Mạt nhón chân, đặt sổ hộ khẩu lên quầy, đồng thời hỏi.
Nghe Lâm Mạt Mạt nói vậy, nhân viên không nhịn được cười, gật đầu nói: "Được."
Quá trình làm thủ tục lên máy bay hoàn thành, nhân viên trả lại vé lên máy bay, giấy tờ tùy thân của Lâm Trình cùng với sổ hộ khẩu cho Lâm Mạt Mạt, sau đó một nhân viên khác dẫn hai người đến khu vực kiểm tra an ninh.
Vì quá căng thẳng, Lâm Mạt Mạt đứng thẳng trên bàn kiểm tra an ninh, nhân viên kiểm tra bảo bé giơ tay lên, Lâm Mạt Mạt liền giơ thẳng cánh tay lên.
Quả thật là, nhân viên kiểm tra an ninh cảm thấy có chút buồn cười, nói: "Không cần căng thẳng như vậy đâu."
"Được rồi, xong rồi."
"Em có vấn đề gì không ạ?" Lâm Mạt Mạt hỏi.
"Không có." Nhân viên lại cười, nói.
Nghe vậy, Lâm Mạt Mạt mới thở phào nhẹ nhõm, xuống khỏi bàn kiểm tra an ninh, nói với đối phương: "Cảm ơn chị."
Chỉ khi Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt đã lên xe sân bay, rời khỏi khu vực chờ máy bay, nhân viên tại khu vực kiểm tra an ninh mới bắt đầu bàn luận.
“Đó là Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt đúng không vậy?”
"Đúng rồi, mọi người đã xem chương trình tối qua chưa?"
"Tôi xem rồi."
"Tôi cũng xem nôi."
"Lâm Mạt Mạt rất lễ phép á, hơn nữa hình như đây là lần đầu tiên cô bé đi máy bay á."
"Trước đây không phải đã nói mấy năm qua Lâm Trình đã sống khá khốn khổ sao, nhìn cô bé như thế này, có thể là thực sự sống khá khó khăn."
"Tôi cũng nghĩ vậy." Nhân viên kiểm tra an ninh ở bên cạnh gật đầu.
Ở phía bên này, Lâm Trình đã dẫn Lâm Mạt Mạt đến khu vực chờ ở sân bay.
Lâm Trình vẫn như trước đây, giới thiệu cho Lâm Mạt Mạt biết về từng khu vực và quy trình lên máy bay.
Khi Lâm Trình nói được một nửa, anh phát hiện Lâm Mạt Mạt đột nhiên đứng im không nhúc nhích gì nữa.
Lâm Trình quay lại, phát hiện Lâm Mạt Mạt đang đứng im trước một bảng quảng cáo sân bay. Lúc này, đoạn phim "Cuộc sống cùng ba ba" đang được phát trên màn hình.
"Ba, chúng ta lên TV rồi!" Lâm Mạt Mạt chỉ vào màn hình, nói với Lâm Trình, sau đó quay lạ, tiếp tục nhìn chăm chú vào nội dung.
Thấy Lâm Mạt Mạt đứng trước màn hình dáng vẻ không muốn đi, Lâm Trình bất đắc dĩ, có thể kéo Lâm Mạt Mạt trở lại phòng chờ, lấy máy tính bảng ra, mở tập mới nhất của chương trình để bé ngồi trên ghế sofa, từ từ xem.