Chương 198: Chương 198
Chương 198: Chương 198Chương 198: Chương 198
Thông tin trên các tờ rơi rất đa dạng, Lâm Mạt Mạt không biết cái nào là thật cái nào là giả, cho nên bé đã để tất cả các tờ rơi này trải rộng khắp bàn trà, bắt đầu so sánh từng tờ.
Lâm Mạt Mạt đánh dấu tích vào mỗi tờ rơi có thông tin về đoàn phim, đặt dấu hỏi vào các đoàn phim có ít thông tin.
Sau bước sàng lọc đầu tiên, Lâm Mạt Mạt lại khoanh vòng tròn vào tên của hầu hết các đoàn phim xuất hiện trên các tờ rơi còn lại, sau đó đánh ngôi sao cho những thông tin giống nhau.
Vì vậy, sau một lần sàng lọc nữa, có tổng cộng 17 đoàn phim được đánh dấu tích và 36 đoàn phim được đánh dấu sao.
Lâm Mạt Mạt ghi lại tên, tiến độ quay, số cảnh và số lượng diễn viên quần chúng của từng đoàn phim vào cuốn sổ nhỏ mà bé mang theo.
Lâm Mạt Mạt không hiểu diễn viên mà những người khác nói loại 1, loại 2, loại 3 hay hạng A, hạng S là gì, cũng không biết diễn viên chính được nhắc đến là ai, cho nên bé chỉ có thể chia theo khu vực.
Trong số này, có một số tên địa điểm, địa chỉ của các đoàn ohim khá giống nhau, Lâm Mạt Mạt đoán có thể chúng ở cùng một nơi hoặc rất gân nhau, cho nên bé đã gom chúng lại.
Sau đó, Lâm Mạt Mạt đã chọn ra một số từ khóa mà bé cho là quan trọng đánh dấu chúng trước tên của đoàn phim, ví dụ như: [ăn cơm], [cần nhiều người], [kiếm nhiều tiền]...
Lâm Mạt Mạt viết rất cẩn thận.
Lúc này, tiếng mở cửa từ bên ngoài vào bất ngờ vang lên, hai cô gái trẻ vừa nói vừa cười bước vào.
"Chị Tân lân này rất đáng tin cậy, cũng có nhiều thông tin, yên tâm đi."
"Đáng tin cậy là được, lát nữa chúng ta sẽ xem, cố gắng tìm một đoàn phim mà chúng ta có thể tham gia.'...
Hai người đang nói chuyện, khi nhìn thấy Lâm Mạt Mạt ở trong phòng khách, bọn họ giật mình.
"Ai vậy!"
Sau khi nhìn thấy rõ Lâm Mạt Mạt chỉ là một đứa bé, hai cô gái trẻ mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn nhìn Lâm Mạt Mạt với vẻ mặt đầy nghi hoặc, hỏi: "Bạn nhỏ, em đến từ đâu vậy?"
"Em đi theo ba em, chúng em đến đây để quay phim, tối nay mới chuyển đến đây." Lâm Mạt Mạt giải thích với hai người.
"Diễn viên quần chúng à?" Hai cô gái nhìn vào những tờ rơi đây màu sắc trước mặt Lâm Mạt Mạt, hỏi.
"Đúng vậy!" Lâm Mạt Mạt gật đầu.
Trước đó danh khí của Lâm Trình đã không có nhiêu, dù cho chương trình "Cuộc sống cùng ba ba' đã phát sóng được một tập làm cho Lâm Trình được chú ý một chút, nhưng vẫn không thể so sánh với nhóm Bạch Vũ Lâm, Đoạn Bắc hay là nhóm khác.
Hơn nữa mọi người trong thành phố điện ảnh này đều bận rộn suốt ngày, hoàn toàn không có thời gian để xem show truyền hình, cho nên vào lúc này, hai cô gái này không nhận ra Lâm Mạt Mạt, hai cô cũng không biết bọn họ đang quay chương trình.
Chỉ thầm nghĩ trong lòng: Ở thành phố điện ảnh này, có đủ người từ trẻ nhỏ đến người già, thậm chí còn có người mang người nhà theo. Cho nên, hai cô cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Lâm Mạt Mạt cũng đang quan sát hai người này.
Trước đó, khi chủ nhà dẫn họ lên, đã giới thiệu với Lâm Mạt Mạt. Trước khi bé và Lâm Trình chuyển đến đây, trong căn hộ số 307 này đã có 3 phòng có người ở.
Trong đó có một người thuê may mắn, tuần trước đã theo đoàn phim đến nơi khác quay, chỉ có điều đồ đạc vẫn còn ở đây.
Còn một gia đình trung niên khác, cả hai đã ở thành phố điện ảnh này rất lâu. Ban ngày thì vợ làm việc ở các nhà hàng trong thành phố điện ảnh, đến tối không ai quản lí nên cô ấy mang cơm hộp đi bán cho các đoàn làm phim quay đêm. Còn chồng thì làm diễn viên quần chúng, dù số lượng cảnh quay ban đêm rất ít, nhưng cạnh tranh ít, yêu cầu cũng thấp, nên bọn họ thường ra ngoài quay phim vào buổi tối, ban ngày mới về lại đây.
Còn một phòng khác là hai sinh viên mới tốt nghiệp.
Lâm Mạt Mạt đoán đây chắc chắn là hai sinh viên mới tốt nghiệp mà chủ nhà nói, họ đang ở phòng số 2.
"Em là Mạt Mạt", Lâm Mạt Mạt tự giới thiệu với hai người, sau đó lấy một viên kẹo trong túi ra đưa cho hỏi: "Chị có muốn ăn kẹo không? Đây là dì chủ nhà tặng cho em."
Có lẽ là thấy Lâm Mạt Mạt đáng yêu, trước khi đi lên tâng trên, chủ nhà lấy một ít kẹo ở quầy tính tiên bên dưới tặng cho bé.
Theo quan niệm của Lâm Mạt Mạt, hai người này bây giờ đã là hàng xóm của bé.