Chương 226: Chương 226
Chương 226: Chương 226Chương 226: Chương 226
Hơn nữa trong cốt truyện chính thức lưu đen có lẽ so với thể hiện ra một số hình ảnh bạo lực càng thêm có hiệu quả. ...
Do hình thức quay phim tiến hành điều chỉnh, cảnh của Lâm Mạt Mạt so với trên kịch bản ban đầu cũng giảm bớt một nửa, bởi vậy cảnh quay buổi chiều rất nhanh đã hoàn thành.
Hoàn thành một ngày quay phim, từ sau khi từ đoàn phim rời đi, trên mặt Lâm Mạt Mạt vẫn còn treo biểu cảm hưng phấn.
"Bố.' trên xe của đoàn phim, Lâm Mạt Mạt gọi Lâm Trình một tiếng.
"Cái gì?
"Có thời gian bố có thể đưa con đi quầy hàng rộng lớn một lần được không?" Lâm Mạt Mạt hai mắt phát sáng hỏi.
Lúc trước, bé từng đi qua phố ăn vặt, nhưng mà giống như quầy hàng rộng lớn như vậy Lâm Mạt Mạt chưa bao giờ vào qua.
Quầy hàng rộng lớn mà đoàn phim xây dựng làm cho Lâm Mạt Mạt cảm thấy chơi rất VUI.
Lâm Trình cúi đầu nhìn Lâm Mạt Mạt một cái, trong mắt nhiễm ý cười, sau đó trả lời một tiếng: "Được."
Thực ra Lâm Trình cũng chưa có đi qua quầy ăn vặt lớn như thế bao giờ, một là cuộc sống không có thói quen như vậy, hai là anh không muốn trở về liên tìm hòm thuốc. ....
Toàn bộ phần quay trong thành phố Điện Ảnh, tổng thể mà nói cũng tính là thuận lợi, bởi vậy đoàn làm phim chỉ dùng thời gian tổng cộng một ngày rưỡi liền hoàn thành quay phim.
Buổi chiêu, đoàn phim xuất phát đến cảnh bên ngoài.
Cái gọi là ngoại cảnh, thực ra chính là ở trên đường.
Từ nông thôn đến thị trấn đến đường quốc lộ, sau đó là đến đường phố đô thị...
Ở đây như cũ không có lời kịch, không có diễn viên khác, cũng không cần Lâm Mạt Mạt biểu diễn bất kỳ cái gì, bé chỉ cân giống như 'Hứa Đóa, hướng tới mục đích trong lòng không ngừng ởi về phía trước.
"Cảnh quay phía sau, con chỉ cân tưởng tượng ba mẹ của con, người con yêu thương đang ở phía trước đợi con, chỉ cần có đi về phía trước, lại đi về trước một chút nữa, rất có khả năng sẽ nhìn thấy bọn họ, hiểu chưa?" trên xe làm phim, đạo diễn nói với Lâm Mạt Mạt.
Nghe lời nói của đạo diễn, Lâm Mạt Mạt nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu biểu hiện bản thân đã hiểu rồi. Vì thế, ở trên đoạn đường mà đoàn phim đã được cho phép quay phim xin từ trước, Lâm Mạt Mạt bị đưa xuống xe.
Nắm thật chặt túi vải dệt phía sau, Lâm Mạt Mạt bắt đầu đi vê phía trước.
Lâm Mạt Mạt đi không nhanh, nhưng một khắc cũng chưa từng dừng lại, trên mặt bé không có biểu hiện quá nhiều, thậm chí trong một đoạn đường quay mười mấy phút này, biểu tình trên mặt Lâm Mạt Mạt không có phát sinh một tí biến hóa nào.
Nhưng mà, ở trạng thái không chút diễn xuất' như vậy, người bên cạnh lại có thể đủ để cảm thấy được sự kiên trì với cố chấp cùng với hai mắt ảm đạm cất giấu tinh quang của đứa trẻ trong màn ảnh — bé không biết người nhà mình ở đâu, nhưng bé lại tin chắc chỉ cần cứ đi thì nhất định có thể nhìn thấy bọn họ.
Cảnh như vậy, tổng cộng quay mười mấy đoạn, cho đến khi gần tối cuối cùng cảnh 'Hứa Đóa tiến vào thành phố mới có thể quay xong.
Đoàn phim ở bên đường tạm thời dựng lều công tác quay phim, ăn hộp cơm buổi tối của đoàn phim, Lâm Mạt Mạt có vẻ rất vui.
"Đang cười gì vậy?" Nhìn Lâm Mạt Mạt một mặt cười ngốc nghếch, Lâm Trình cũng cong khóe miệng, lập tức hỏi.
"Bác đạo diễn còn có ông Lê bọn họ khen con diễn rất tốt." Lâm Mạt Mạt cười mỉm nói, trong giọng nói còn mang theo một chút khoe khoang.
Nhắc đến mấy người đạo diễn, Lâm Mạt Mạt đột nhiên nghĩ đến cái gì, từ trên ghế đứng lên: "Đúng rồi, chúng ta làm bánh canh nhưng vẫn chưa có đưa cho bọn họ."
Từ sau kỳ thứ hai dùng nguyên liệu bao bánh bao còn thừa để làm bánh canh thành công, món 'đồ ăn này đã được Lâm Mạt Mạt nhà bọn họ bày quầy mở cửa hàng, món ăn nổi tiếng nhất để chiêu đãi khách, để cảm ơn Lê Kiến Hoành và đạo diễn bọn họ cho mình cơ hội quay phim, buổi sáng hôm nay, Lâm Mạt Mạt đặc biệt mượn bếp của chủ nhà, chuẩn bị món bánh canh mang đến cho đoàn phim.
"Bây giờ con sẽ đi đưa cho bọn họ." Lâm Mạt Mạt nói.
"Chậm một chút, không được chạy ra khỏi phạm vi của đoàn phim." Lâm Trình dặn dò nói.
"Vâng, con rất nhanh sẽ trở vê." nói xong, Lâm Mạt Mạt xách túi giữ ấm mượn của chủ nhà chạy ra ngoài.
Lâm Mạt Mạt rất nhanh đã đến trong lều của tổ đạo diễn và nhân viên đoàn phim, hơn nữa trong túi đã dùng hộp nhỏ phân xong bánh canh cho mọi người ở đây.