Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 229 - Chương 229: Chương 229

Chương 229: Chương 229 Chương 229: Chương 229Chương 229: Chương 229

"Cảm ơn chú." Lâm Mạt Mạt lại nhỏ giọng nói với Lâm Trình: cảm ơn chú ấy đã tìm được cô ấy.

Nghe được lời của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình hơi sửng sốt.

Lâm Trình đang muốn lại nói cái gì, lại nghe thấy Lâm Mạt Mạt dùng giọng ngây thơ hồn nhiên nói: "Còn Hứa Đóa ở một thế giới khác hẳn là cũng sẽ hạnh phúc như con, có đúng không?”

Giống như cô bé ở trong giấc mơ kia sống không tốt, nhưng mà bây giờ trong hiện thực lại giống như bé rất hạnh phúc.

"Ừ.' Lâm Trình gật đầu đáp một tiếng. ...

Đoạn nói chuyện của hai bố con không có được ghi lại, dưới hoàng hôn, chỉ có thể nhìn thấy hình bóng hai người chồng lên nhau không ngừng ởi xa, sau đó dần dần biến mất trong bóng đêm yên tĩnh.

Đoạn này, cũng được ống kính quay lại vào trong chương trình Cuộc sống cùng bổ).

Trong phòng phát sóng trực tiếp, nhìn một màn này, không ít khán giả nảy sinh cảm khái:

[Thật cảm động... ]

[Mặc dù biết là đang quay phim, nhưng tôi vẫn là không chịu thua kém mà khóc rồi. ]

[Rất muốn xem toàn bộ câu chuyện. |

Nhà họ Lâm.

Lúc này ông cụ Lâm ôm ipad xem xong màn cuối cùng này cũng là một mặt cảm khái.

"Thật tốt tiểu Mạt Mạt nhà chúng ta đã được tìm về rồi." trong lòng ông cụ Lâm vẫn còn sợ hãi nói.

Sau khi nghe Lâm Mạt Mạt muốn quay bộ phim này, ông cụ đặc biệt lợi dụng quan hệ với tổ chương trình bên kia, biết nguyên văn phía sau của câu chuyện, lúc này, trong lòng ông cụ cực kỳ không bình tĩnh.

Nếu như không tìm thấy Lâm Mạt Mạt, tiểu Mạt Mạt nhà bọn họ chắc chắn cũng sẽ khổ như thế.

Muộn hơn một chút, ông cụ gọi Chu Minh đến.

'Lão gia?"

“Tôi nhớ nhà họ Lâm chúng ta có hội ngân sách hợp tác đúng không?” "Vâng."

"Đi thành lập một quỹ đi, về phương diện trẻ em trưởng thành." Ông cụ Lâm nói.

Chương trình phát sóng trực tiếp Cuộc sống với bố) hôm nay Chu Minh cũng xem, cho nên, lời ông cụ Lâm vừa nói ra, hắn liên đoán được nguyên nhân mà ông cụ Lâm dặn dò như vậy, thế là gật đầu lên tiếng trả lời nói: "Tôi nhanh chóng đi làm."

Bên kia.

Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt hoàn thành quay xong cảnh cuối cùng của câu chuyện này.

Đoàn phim vốn muốn kéo Lâm Trình và Mạt Mạt cùng đi chúc mừng một chút, nhưng bị Lâm Trình khéo léo từ chối.

Đối mặt hai bố con Lâm Trình, mấy người đạo diễn và Lê Kiến Hoành vẫn có chút áy náy.

Đại khái là vì trong lòng hổ thẹn, trước khi Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt rời đi, Lê Kiến Hoành lại giới thiệu cho hai người một bộ phim khác.

"Đạo diễn của Ngược Dòng) là học sinh của tôi, lúc trước tuyên truyền của bộ phim này mặc dù không nhiều, nhưng là phim được đầu tư chính thức, tuyệt đối là tác phẩm lớn, nhân vật bên trong cân cũng tương đối nhiều, không thiếu nhân vật xuất hiện không nhiều nhưng lại rất xuất sắc, các người đừng ngại đi thử xem." Lê Kiến Hoành đưa một danh thiếp cho Lâm Trình.

Mặc dù đối với 'sơ xuất' lúc trước của đoàn phim, Lâm Trình giờ phút này nội tâm vẫn có chút không hài lòng, nhưng vẫn là tiếp nhận ý tốt của Lê Kiến Hoành, tỏ vẻ sẽ đi xem. Ở một số khía cạnh, khả năng tự chữa lành của trẻ con hình như tốt hơn người lớn.

Lâm Trình vốn còn lo lắng khi biết sự thật vê câu chuyện "Hứa Đóa" có thể gây ám ảnh tâm lý cho Lâm Mạt Mạt.

Nhưng anh phát hiện sau khi vê chỗ ở ngủ một giấc, tâm trạng của Lâm Mạt Mạt hình như đã trở lại bình thường.

Sáng sớm, sau khi hai cha con thức dậy, Lâm Mạt Mạt đã nhào tới trước mặt Lâm Trình, hai mắt sáng sủa.

"Ba ơi! Hôm nay chúng ta sẽ đi quay phim mới, phải không?" Lâm Mạt Mạt nhìn Lâm Trình, hai mắt tràn đây phấn khích, hỏi.

Nhìn thấy dáng vẻ tâm trạng phấn khích của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình thầm cười một cái, nói: "Không, trước tiên chúng ta sẽ phải đến đoàn phim thử vai."

"Đi ngược chiều" là bộ phim chính kịch do bên trên đầu tư, hoàn toàn khác với những bộ phim điện ảnh lưu lượng khác, cho dù được đề cử, Lâm Trình cũng cần phải thông qua thử vai của đoàn phim mới có thể biết mình có dành được cơ hội này hay không. "Chắc chắn ba có thể thông qua." Lâm Mạt Mạt gật đầu hầu như không suy nghĩ gì.

Nghe Lâm Mạt Mạt nói vậy, Lâm Trình vừa cảm thấy bất đắc dĩ vừa cảm thấy buồn cười.

Trong lúc anh định nhắc nhở Lâm Mạt Mạt không nên "tự tin mù quáng”, thì nhìn thấy Lâm Mạt Mạt đã bắt đầu sắp xếp đồ đạc chuẩn bị ra khỏi nhà.
Bình Luận (0)
Comment