Chương 246: Chương 246
Chương 246: Chương 246Chương 246: Chương 246
Vì lịch quay buổi tối rất vội nên Lâm Trình và những người khác không ở lại phim trường ăn tối.
Lâm Trình gật đầu một tay nhận lấy hộp cơm từ tay nhân viên đồng thời cúi người xuống bế Lâm Mạt Mạt lên.
Đột nhiên được bế lên, Lâm Mạt Mạt hơi giật mình tỉnh giấc nhưng ánh mắt mơ màng còn ngái ngủ của bé hình như đã nhận ra Lâm Trình, Lâm Mạt Mạt lại ngáp một cái dụi vào người Lâm Trình ngủ tiếp.
Lúc này, dáng vẻ Lâm Mạt Mạt ngủ rất yên bình.
Nhân viên đứng bên cạnh thấy vậy không nhịn được mỉm cười.
"Bình thường con cái hay quấn mẹ hơn, rất ít đứa quấn ba như vậy. Xem ra anh thường ở bên cạnh bé hơn thì phải?" Nhân viên thuận miệng hỏi.
Nghe vậy, quả thật Lâm Trình hơi sững sờ.
- Lâm Mạt Mạt không có mẹ cộng thêm những biểu hiện của bé nói thẳng ra bé rất thiếu cảm giác an toàn.
Lâm Trình cũng không giải thích, chỉ mở miệng trả lời một cậu: "Con bé thường hay tự chiếu cố bản thân."
Lâm Trình vừa nói xong, khán giả vẫn còn trong phòng phát sóng trực tiếp đã bình luận sôi nổi:
[Nghe Lâm Trình nói mấy câu này, không hiểu sao tôi lại thấy rất buồn. ]
[Minh tinh cũng rất bận rộn mà, chắc không có nhiều thời gian để chăm sóc gia đình nhỉ?]
[Nhưng không phải trước đây Lâm Trình rất mờ nhạt sao?]
[Không phải lầu trên cũng phải kiếm tiền nuôi gia đình sao? Đừng tưởng chỉ có mấy minh tinh nổi tiếng mới bận rộn, tôi nghe nói những minh tinh hết thời cũng phải lăn lộn rất chật vật. | Vì để kiếm được số tiền ít ỏi mà phải đảm đương đủ thứ công việc lớn nhỏ.
[Không có gì lạ khi Mạt Mạt mang lại cho người khác cảm giác rất độc lập... |...
Bên này trở lại căn phòng do đoàn phim sắp xếp tạm thời, Lâm Trình đặt Lâm Mạt Mạt xuống, mở hộp cơm bé để lại cho anh.
Bên trong có hai cái bánh bao, một cái bị mất một góc.
Có thể thấy cái bánh bao này đã bị Lâm Mạt Mạt cắn một miếng nhỏ, sợ anh thấy gớm nên dùng tay xé đi một nữa.
Còn cái bánh bao hoàn chỉnh kia, chắc là do nhân viên đoàn phim thấy dáng vẻ keo kiệt bủn xỉn của bé, không nhẫn tâm cho bé thêm một cái nữa.
Để qua mấy tiếng hai chiếc bánh bao đã nguội nhưng Lâm Trình không ghét bỏ mà ăn hết cả hai chiếc bánh bao.
—Ngày hôm sau, đoàn phim tiếp tục quay.
Lâm Trình có một phân cảnh cá nhân dự kiến quay vào buổi sáng, cũng là cảnh cuối cùng của nhân vật "Lâm An Nam trong phim, được đạo diễn Lưu đề nghị quay hôm nay.
- Trong mười năm trở về quê hương,'Lâm An Nam' đã quyên góp vật tư cho chiến khu, đi khắp nơi mua dược phẩm chống viêm và cầm máu, lấy danh nghĩa cá nhân vay tiền ở các ngân hàng quốc tế, đến Phòng Thương Mại để góp tiên, sử dụng tàu chở hàng của gia đình mình để thu thập vật tư cho quân đội...
Hiện tại hai bên thái dương của "Lâm An Nam' đã bạc phơ, anh cởi bỏ bộ vest cũ, thay vào đó mặc đồ kiểu Tôn Trung Sơn thẳng tắp, điềm tĩnh.
Lúc này, anh đang ở trong nghiên cứu của mình ký một lá thư quyên góp: cống hiến toàn bộ công nghệ sản xuất của nhà họ Lâm ở nước ngoài cho đất nước, quyên góp các nhà máy, vật liệu, nhà ở của nhà họ Lâm đã từng ở trong nước cho đất nước và trả lại báu vật quốc gia từng cất giữ cho đất nước.
Mặc dù toàn bộ quá trình quay đã được mã hóa, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp không thể nhìn thấy hết quá trình Lâm Trình diễn nhưng khi tạo hình của Lâm Trình đang mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn xuất hiện trước ống kính, khu bình luận ngay lập tức trở nên xôn xao.
[Ồ! Hoàn toàn khác trước|]
[Mặc có hóa trang cho già đi nhưng tạo hình này của Lâm Trình quả thật rất đẹp, đẹp lão, đẹp lão thật, quá có khí chất. |
[Lại bị mê hoặc rồi. |
[Cảm giác Lâm Trình rất hợp với vai này. ]
[Hơn nữa ngoại hình của Lâm Trình cũng rất phù hợp để làm diễn viên. |
[Haha, có lý đó, mà sao mấy năm qua Lâm Trình cứ kiên trì làm ca sĩ thế nhở, anh ấy nên chuyển sang làm diễn viên đi!]
[Nếu sớm chuyển qua làm diễn viên cá chắc đã bạo từ lâu. ]
Lúc mọi người đang thảo luận sôi nổi việc Lâm Trình [bị ca hát làm trì hoãn nghiệp diễn], cũng có vài bình luận phản đối nổi lên:
[Không, không, không, chắc mọi người vẫn chưa nghe bài hát của anh Lâm Trình đúng không, nó siêu hay luôn đó]]
[Mặc dù tôi không biết tại sao mấy năm qua Lâm Trình lại bị tuyết tàng nhưng tôi đã nghe các bài hát của anh ấy trên một nền tảng nhỏ và chúng thực sự rất hay!]