Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 260 - Chương 260: Chương 260

Chương 260: Chương 260 Chương 260: Chương 260Chương 260: Chương 260

Ông cụ Lâm nói, dắt tay Lâm Mạt Mạt đi vào trong nhà.

Cây gậy bên cạnh không cần nữa, cũng không cần Lâm Trình.

Một già một trẻ đi vào nhà.

Đầu tiên, ông cụ Lâm dẫn Lâm Mạt Mạt đi quanh toàn bộ biệt thự, giới thiệu từng phòng một cho bé, cuối cùng, ông cụ dẫn Lâm Mạt Mạt vào căn phòng đã chuẩn bị cho bé từ lâu.

"Cái này, là phòng của Tiểu Mạt Mạt." ông cụ Lâm nói, sau đó ra hiệu cho người giúp việc ở bên cạnh mở cửa phòng.

Hình ảnh trước mắt khiến Lâm Mạt Mạt ngẩn ngơ - căn phòng rất rộng lớn, tổng thể là màu hồng nhạt rất đáng yêu, trên giường là màu vàng xen kẽ hồng, cả tủ, tủ đựng đồ khác đều cùng tông...

Trong đó, một chiếc tủ kính khổng lồ đã thu hút ánh nhìn của Lâm Mạt Mạt.

Trong tủ, đựng đầy những con thú nhồi bông khác nhau.

Bên trên cùng là hàng loạt thú nhồi bông Mickey và Minnie, trông giống hệt những con thú bông mà bé đã nhận được từ chương trình gây quỹ từ thiện trước đây. Lúc ấy, Lâm Mạt Mạt cảm thấy những con thú bông này là đẹp nhất trong số đó, nên bé rất có ấn tượng với chúng.

Phía dưới hàng đầu tiên là một hàng dài sâu bông màu nâu, giống hệt con sâu bông mà Lâm Trình đã tặng bé, chỉ khác là những con sâu bông trong tủ đều được mặc váy công chúa, trông... vừa xấu xí lại rất tinh xảo.

Nhìn xuống mấy hàng tiếp theo, toàn bộ là thú bông cậu bé bọt biển, có rất nhiều biểu cảm và kiểu dáng khác nhau.

Chỉ có điều...

"Tại sao không có búp bê Patrick Star ạ?" Lâm Mạt Mạt chỉ vào tủ, thắc mắc.

Trong tủ gần như toàn bộ là thú bông cậu bé bọt biển và anh bạch tuộc, có một con là cậu bé bọt biển, Patrick Star và anh Bạch Tuộc được khâu lại thành một, nếu không, ông cụ Lâm cũng không muốn nhận cái "mua hai tặng một" đó cho thằng nhóc mập màu hồng kia.

"Con có này, này là sách của Mạt Mạt, còn có quân áo..." ông cụ Lâm tiếp tục chỉ cho Lâm Mạt Mạt những thứ khác.

Lúc đứng trước tủ quần áo, nhìn cả tủ đồ quần áo, Lâm Mạt Mạt khẽ há hốc mồm.

"Những bộ quần áo này đều là ông chọn cho Tiểu Mạt Mạt, thấy đẹp không?" ông cụ Lâm hỏi với ánh mắt đây mong đợi. Lâm Mạt Mạt cứng đờ gật đầu nhịn không được mà nhìn thêm vài cái, luôn cảm thấy mấy bộ quần áo này rất quen, rất giống mấy bộ màu hồng nhạt trong tủ đồ ở nhà mình.

Lâm Mạt Mạt chớp mắt, rồi nhìn về phía ông cụ Lâm: "Cháu biết rồi! Những bộ quần áo ở nhà của cháu và ba ba có phải do ông tặng cháu không?”

Dưới ánh mắt quan sát của Lâm Mạt Mạt ông cụ Lâm ngạc nhiên, sau đó gật đầu.

"Cảm ơn ông." Lâm Mạt Mạt nói.

"Cháu cũng có một món quà muốn tặng ông."

"Tiểu Mạt Mạt còn chuẩn bị quà tặng cho ông à? Quà tặng gì vậy?" ông cụ Lâm chờ mong hỏi.

"Đây này." Lâm Mạt Mạt nói, sau đó lấy ra quà tặng mà bé đã chuẩn bị ra đưa cho ông cụ Lâm.

Lúc tặng quà cho ông cụ Lâm, Lâm Mạt Mạt cảm thấy hơi xấu hổ, vì nếu so sánh với quà mà ông tặng bé, thì hình như món quà của bé không được tốt lắm.

Đó là một tờ giấy kích thước A4, được gấp lại thành một nửa, mặt trước của nó được Lâm Mạt Mạt tô màu xanh lá cây nhạt, cùng với những bông hoa màu vàng và dải lụa màu xanh lam, trông giống như một tấm thiệp chúc mừng.

Mặc dù được vẽ bằng tay, nhưng từng nét từng vẽ cho thấy sự tâm huyết của Lâm Mạt Mạt lúc chuẩn bị món quà này.

Nhìn ra phía sau, mặt sau của thiệp có một đoạn văn do Lâm Mạt Mạt viết: [Ông cố ơi: cháu là Mạt Mạt, lần đầu gặp ông, đây là món quà con chuẩn bị tặng ông, mong ông sẽ thích. |

Một câu đơn giản, nhưng ông cụ Lâm đọc xong cảm động không tả được.

"Còn bên trong nữa." Lâm Mạt Mạt nhắc nhở.

Ông cụ Lâm mở thiệp ra, bên trong là một bức tranh, ở giữa là ba người đứng sát nhau, làm nền cho bức tranh của Lâm Mạt Mạt, được chia thành bốn phần, mỗi phần vẽ một cảnh đẹp khác nhau.

"Đây là..."

"Đây là bốn nơi cháu và ba đã đến ghi hình trong bốn tuần qua, cháu đã vẽ những nơi con thấy đẹp nhất vào đây."

Nói xong, Lâm Mạt Mạt chỉ vào từng bức tranh giải thích cho ông cụ Lâm: "Bức này là cháu và ba ghi hình kỳ đầu tiên, là một công viên chủ đề cách chỗ cháu và ba ở không xa...

"Bức này là trên con phố con và ba mở tiệm ăn nhỏ..."

"Bức này là ở thành phố điện ảnh, con đường này có rất nhiều quán ăn nhỏ và quán nước.
Bình Luận (0)
Comment