Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 278 - Chương 278: Chương 278

Chương 278: Chương 278 Chương 278: Chương 278Chương 278: Chương 278

"Ừ.' Lâm Trình gật đầu.

Mấy người từ trong trung tâm trải nghiệm cha mẹ - con cái đi ra ngoài, ngồi trên một chiếc xe nghiệp vụ tham quan đi đến khu vực bên ngoài của nông trường.

Nơi này, so với khu nghỉ dưỡng và giải trí bên trong thì lớn hơn rất nhiều.

"Khu vực bên ngoài chủ yếu có một số khu lớn, cụ thể là khu canh tác đất nông nghiệp trồng trọt, chiếm ba trăm mẫu đất, khoảng hai trăm nghìn mét vuông, vườn cây ăn quả chiếm một trăm hai mươi mẫu đất, khoảng tám mươi nghìn mét vuông, còn có khu nuôi dưỡng ba mươi nghìn mét vuông, bốn ao cá rộng năm nghìn mét vuông...' Xe vừa chạy, Hứa Dịch vừa giới thiệu với Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt.

"Ông chủ, anh xem, chúng ta đi bên kia nhìn trước?" Hứa Dịch hỏi.

Lúc này, Lâm Mạt Mạt kéo tay Lâm Trình, hỏi: "Con có thể đi xem nơi trồng trọt trước được không?"

Lâm Mạt Mạt vẫn còn đang suy nghĩ về các chiến lược trồng trọt khác nhau mà bé đã viết ra trong "Cuốn sách làm giàu" của mình.

"Có thể," Lâm Trình gật đầu cũng hướng tài xế nói: "Đi khu làm nông trước."

"Được.

Chẳng mấy chốc, tài xế đã đưa mấy người đến khu vực trồng trọt.

"Khu vực trước mắt này là nơi trông trọt chính, phía sau còn có một khu nhỏ." Tài xế giới thiệu với hai ba con.

"Trước đây nơi này trồng ngô, đậu tương, mấy loại dưa, cà tím, ... Phần lớn diện tích đất trông đều chưa kịp gieo trông, rau bên kia trồng không được thu hoạch đã thối rữa trên ruộng. Mảnh ở phía quẹo trái cũng trồng, tháng này vừa vặn đã chín, nếu là hai tháng sau, rất có thể cũng sẽ bị thối rữa trên mặt đất."

Tài xế khéo léo giới thiệu cho hai người biết, cũng không có chú ý đến vẻ mặt hoàn toàn ngây ngốc của Lâm Mạt Mạt.

Nhìn thấy mảnh đất trông trọt trước mắt lớn đến mức không thể nhìn thấy bờ, Lâm Mạt Mạt hoàn toàn trợn tròn con mắt - bé không có nhiều nhận thức đối với lời "ba trăm mẫu” mà Hứa Dịch đã nói trước đó, bé chỉ biết rằng nó là một mảnh đất rất rộng rất lớn mà thôi, nhưng bé không bao giờ ngờ được nó lại lớn như vậy.

"Một nơi lớn như vậy, mình phải mất bao lâu mới có thể trồng xong?" Lâm Mạt Mạt nhỏ giọng thì thâm nói.

Nghe bé nói như vậy, tài xế bên cạnh cười, nói đùa: "Cháu vẫn còn muốn một mình trông hết sao? Chỉ có điều cháu tay gây chân gầy như này, khả năng sang năm cũng không làm xong được đâu."

Lâm Mạt Mạt: “...'

Nhìn thấy vẻ mặt "nhất định là cách tôi mở ra không đúng " của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình cũng không khỏi mỉm cười, hỏi Hứa Dịch: "Tất cả nhân viên nông trường đã được tuyển dụng hết chưa?"

"Dựa theo số lượng đại khái yêu cầu trước mắt đã tìm đủ người, tạm thời bố trí ba người ở vườn trái cây bên kia, còn lại chín người ở khu trông trọt bên này." Hứa Dịch trả lời.

Ở trên phương diện tuyển người, nhân viên của anh làm việc rất năng suất, đêm qua bọn họ đã tìm được mấy chục thôn dân ở các thôn phụ cận có ý nguyện đến đây làm việc.

Sáng sớm hôm nay, nhóm công dân đã lần lượt đến làm việc.

Hứa Dịch triệu tập mọi người đến trước mặt Lâm Trình.

Mọi người vừa từ đồng vê, lúc này họ vẫn còn mặc bộ quần áo để ra đồng - trang phục của nam tương đối đơn giản, còn nữ thì mặc bản chuẩn của quần thun hoa to để ra đồng, ống tay hoa to để che nắng, mũ đan vành lớn, một số trên người còn đeo khăn mặt và nước.

Một thân quần áo này không thể nói là hoàn toàn giống hệt với quần áo hóa trang của Lâm Mạt Mạt, nhưng cũng không quá khác biệt.

[Mẹ kiếp, Mạt Mạt của chúng ta đụng hàng với mấy bác gái này à?]

[ Tôi không thể nói chúng rất giống nhau, tôi chỉ có thể nói rằng chúng hoàn toàn giống nhau. ]

[ Ha ha ha, không cần phải vậy chứ, thế mà cũng có thể đụng hàng được. ]

[ Bảo sao tôi cứ thấy trang phục đó của Mạt Mạt trông quen quen, thì ra là phong cách tương tự ở đây!

[ Đây là kết tinh trí tuệ của vô số chị em nông dân! Hahaha. |...

Bên này, nhìn thấy các dì trước mặt mặc cùng một bộ quần áo giống nhau với mình, Lâm Mạt Mạt sững sờ một chút, sau đó mỉm cười, túm lấy quần của bé nói với họ: "Quần của chúng ta giống nhau!”

"Thật đúng là..." Nhìn đứa nhỏ trước mắt này mặc một bộ quần áo tiêu chuẩn để ra đồng, mấy bác gái cũng có chút kinh ngạc.

"Sao mà, các anh còn thuê một lao động trẻ em đến để làm việc với chúng tôi vậy?" Một trong số họ hỏi đùa.
Bình Luận (0)
Comment