Chương 280: Chương 280
Chương 280: Chương 280Chương 280: Chương 280
Bác gái nói hăng say đến mức hoàn toàn không chú ý tới Lâm Mạt Mạt, người vừa giãm phải đống phân gà, lúc này cả người hoàn toàn đông cứng.
Bộ dáng hóa đá của Lâm Mạt Mạt được phát thẳng lên phòng phát sóng trực tiếp, khiến người xem trong phòng phát sóng trực tiếp bật cười:
[Hahahaha, biểu cảm của Lâm Mạt Mạt làm sao vậy, buồn cười quá. ]
[Sao... vẻ mặt giống như đạp phải phân vậy. |
[Hahaha, chắc biết đó là phân gà rồi nên sợ dơ, lúc đang theo dõi mấy kỳ phát sóng trước, tôi để ý thấy thói quen của Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt giống nhau đều có chút bệnh sạch sẽ. |
[Mạt Mạt đáng thương, bán lâu như vậy mới nhận ra mình bị ba lừa. |
[Phân gà: Dám đụng không? Mạt Mạt: Không dám đâu. |
Đừng nói Lâm Mạt Mạt, hiện tại vẻ mặt Lâm Thành cũng rất thú vị, nhìn kỹ sẽ phát hiện ra anh cũng có chút cứng ngắc.
[Tôi vừa thấy chỗ huyệt Thái Dương của Lâm Trình hơi nảy lên. ]
[Ba cũng không chịu nổi nha, haha. |
[Tôi đoán trong đầu Lâm Trình giờ chắc đang nghĩ: "Con bé thúi quá. ]
[Hahaha, tôi cũng nghĩ vậy. |...
Trong khi cuộc trò chuyện trong phòng phát sóng trực tiếp đang diễn ra sôi nổi thì lúc này Lâm Mạt Mạt vẫn ngơ ngác đứng thẳng tại chỗ, trong tay cầm dụng cụ hốt phân không biết nên làm gì, bé không muốn cầm tiếp nhưng lại thấy xấu hổ khi vứt đi.
Ngay lúc Lâm Mạt Mạt đang tiến thoái lưỡng nan, Lâm Trình đã lên tiếng giải vây giùm bé.
"Ba tính đi xem khu vực lấy hàng một lát, con có muốn đi cùng ba không?"
"Muốn ạ!" Lâm Mạt Mạt hét lớn trả lời.
"Vậy đi thôi, chúng ta ngồi xe đi qua đó." Lâm Trình nói.
"Đưa xô và xẻng cho cô." Thấy Lâm Mạt Mạt định theo Lâm Trình rời đi, một chị ở bên cạnh chu đáo nhận lấy dụng cụ “hốt phân" trong tay Lâm Mạt Mạt, để sang một bên.
Lâm Mạt Mạt nói 'cảm ơn" với đối phương, nhìn về phía Lâm Trình nhưng bé không biết nên đi bước đầu tiên như thế nào, hiện tại bé đang đứng trên một đống phân gà, xung quanh cũng toàn là phân gà.
Thấy Lâm Mạt Mạt không nhúc nhích, lại nhìn vẻ mặt rối rắm của bé, Lâm Trình liền biết tại sao bé lại đông cứng ở đó. Gân hai bên trên trán Lâm Trình giật giật, cuối cùng vẫn không còn cách nào khác đi tới cạnh Lâm Mạt Mạt một tay ôm bé lên, rồi bước nhanh bế bé lên xe.
Suốt quá trình, Lâm Trình cũng vô thức ngửi mùi cơ thể của Lâm Mạt Mạt.
Lâm Mạt Mạt cảm nhận được hành động nhỏ này.
"Con không có thúi." Lâm Mạt Mạt nhíu mày, nhấn mạnh.
Nói xong bé có chút chột dạ, nâng cả hai tay lên, ngửi ngửi. .
May mắn, thực sự không có thúi.
Mọi người ngôi trên xe chở nông cụ nhanh chóng đến bên kia cánh đồng.
Không giống bãi đất trống phía trước, phía bên này của cánh đồng trông có khá nhiêu loại trái cây rau củ.
Tất cả những thứ này đều được chủ nông trường trông trước khi đóng cửa, giờ thì hâu hết chúng đã bước vào giai đoạn chín và thu hoạch.
Lúc này, một vài công nhân nông trường đang cầm dụng cụ để thu nhặt một mớ dưa chuột trên cánh đồng.
Thấy đám Lâm Trình đi tới, họ tạm dừng kéo mấy giỏ dưa chuột đã thái sẵn đưa cho Lâm Trình.
"Chủ trước trông mấy quả dưa chuột này lâu như vậy, phần lớn chúng không phát triển tốt lắm." Đội trưởng chỉ vào dưa chuột trong sọt, nói với Lâm Trình.
So với những loại rau củ quả trong siêu thị được trồng ngay ngắn và "đẹp mắt”, thì những quả dưa chuột trong sọt lúc này có kích cỡ khác nhau, cong queo, có khá nhiều sẹo nên trông hơi xấu xí.
"Nhưng mà,' Đội trưởng đổi chủ đề, cười nói: "Loại dưa chuột này cậu đừng nhìn chúng xấu xí, thật ra chúng còn ngon hơn những loại được bọc trong bao nhựa và bón bằng phân hóa học nhiều. Rất giòn còn đặc biệt ngọt nữa."
"Lại đây, thử đi, đảm bảo ngọt." Người làm công vừa nói vừa lấy một quả dưa chuột ngon nhất trong sọt ra đưa cho Lâm Mạt Mạt.
Nhìn quả dưa chuột đối phương đưa, Lâm Mạt Mạt.: "..."
[Haha, tôi cảm thấy hiện tại trên mặt Mạt Mạt như viết đầy dòng chữ không muốn” ấy. |
[Tôi cũng cảm nhận được ý từ chối của Mạt Mạt. ]
[Chắc trong mắt Mạt Mạt quả dưa chuột này giống như vừa nhặt ra từ đống phân gà vậy. Hahaha. ]
[Dù không... bé đừng ăn nha nó vẫn chưa được rửa đấy. |... Người xem đoán không hề sai: Vụ tai nạn phân gà vừa rồi quả thực đã tạo nên chút bóng ma tâm lý cho Lâm Mạt Mạt.
Nhưng trước thiện ý của người nông dân trồng trọt trước mặt, Lâm Mạt Mạt vẫn lấy chiếc ba lô nông nghiệp chuyên dụng nhỏ từ sau lưng ra, để đối phương bỏ dưa chuột vào ba lô của mình.