Chương 364: Chương 364
Chương 364: Chương 364Chương 364: Chương 364
Ba người lại dọn dẹp đơn giản rác rưởi đồ linh tinh trong cửa hàng một lần rồi mượn cái thước cuộn từ cửa hàng kim khí gân đó, đo một lượt toàn bộ bên trong cửa hàng.
Lâm Mạt Mạt ở một bên cầm quyển vở nhỏ nghiêm túc ghi lại số liệu đo lường.
Làm xong những cái này, ba người cầm bản thiết kế đã hoàn thành của mặt bằng kể hàng trở về chỗ ở.
Nghe nói mọi người đã thuê được cửa hàng rồi, vẻ mặt của Dương Phương ở trong nhà có hơi ngoài ý muốn.
"Mới đây thôi mà mọi người đã hoàn tất việc thuê cửa hàng rồi đó hả?"
Cô ấy còn không tìm được nhà nhanh như vậy.
Dương Phương yên lặng nói thâm trong lòng một câu.
"Đúng vậy, hơn nữa giá cả cũng rất phải chăng, hầu hết các cửa hàng trên con đường đó mà rộng bằng chỗ anh thuê cũng phải hơn năm nghìn một tháng, còn 4600 là giá chốt sau khi bôn anh trả giá xuống." Vẻ mặt Hồ Mậu vui vẻ nói với vợ.
Anh ta cũng không ngờ thuê một cửa hàng lại đơn giản đến như vậy.
"Quả nhiên vẫn phải nên đọc sách nhiều." Hồ Mậu âm thầm nói trong lòng.
Sau khi ăn cơm trưa xong, mọi người lại bắt đầu bận rộn với công việc.
Lâm Mạt Mạt và Dương Phương cùng nhau bắt tay vào thảo luận các món ăn có thể làm sau khi mở cửa hàng, cách làm rồi cả thực đơn và tên gọi.
Lâm Trình và Hồ Mậu còn có cả Hoàng Dương đúng lúc vừa đi làm về cầm bản vẽ mặt bằng của cửa hàng thảo luận vấn đề thiết kế của toàn bộ cửa hàng.
Đo toàn bộ cửa hàng tổng cộng là hơn 16 mét vuông, ngoài trong cửa hàng có một khu vực ba góc nghiêng khoảng chừng 1000 mét ra, quy tắc hình chữ nhật tổng thể toàn bộ mặt tiên cửa hàng dài 5m rộng khoảng 3m.
"Cửa hàng này còn tương đối dễ tính toán, dựa theo phân bố bình thường, phía sau chỗ này làm phòng bếp gia công, phía trước là khu ăn uống, chỗ này có thể để một quầy thu tiền..." Hoàng Dương chỉ bản vẽ mặt bằng nói.
"Có điều cái khu vực ba góc nghiêng này có chút phức tạp,' Hoàng Dương nhìn chỗ khu vực không có quy tắc kia suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng chỉ có thể có chút bất đắc dĩ nói: "Khu này bé quá, nếu làm một cái tủ sát tường, chỗ có thể dùng được thực ra cũng chỉ có khối nhỏ như này, tốn công tốn nguyên liệu, cuối cùng công dụng cũng không được lớn."
"Nếu không cứ để như vậy?" Hồ Mậu đề nghị.
Nghe thế, Hoàng Dương có chút cau mày, lại nói: "Để thế cũng được, có điều đến lúc sửa chữa lại phải mất thêm một khoản tiền."
“Còn có cách nói như vậy?”
"Tất nhiên rồi, cậu xem chỗ này, nếu mà không quản nó có thể trực tiếp làm đến khu ăn uống, không nói đến không có tác dụng gì, cắt góc nghiêng của trần nhà phía trên cậu đi, tiền vật liệu có thể bàn bạc, nhưng tiền công phải dựa vào chiều dài cùng chiều rộng để tính, gạch lát nền cũng thế, trình tự làm việc nếu mà thêm một việc cắt góc nghiêng thì phải tốn thêm một khoản tiền, ngoài ra không kể là sơn tường, lát gạch lên tường, làm đường chân tường, còn có làm bảo hộ chống nứt tường, đều phải tính thêm vào một phần tiền công và tiên vật liệu. Cái gì đều không làm, hơn nữa khối này hơn phân nửa lại ở khu ăn uống, nhìn không đẹp lắm."
Lời của Hoàng Dương làm cho Hồ Mậu lâm vào khó xử, mà bản thân Hoàng Dương cũng nhíu mày, tạm thời chưa tìm được phương pháp giải quyết tốt hơn.
Cuối cùng, hai người đều nhìn vê Lâm Trình vẫn chưa lên tiếng ở bên cạnh.
"Anh Trình, anh có sáng kiến gì không?” Hoàng Dương hỏi.
Lâm Trình suy nghĩ, mở miệng nói: "Vẫn là làm tủ sát tường, có điều không cần làm cửa tủ."
"Nói như thế nào?" Hoàng Dương tiếp tục hỏi.
Lâm Trình chỉ vào bản vẽ mặt bằng giải thích: "Ở chỗ này sau khi chia ra khu vực làm bếp và khu vực ăn uống, phần tính vào chỗ đi lại này nếu tiến sâu vào có chút rộng nên có thể bịt cửa lại làm tủ đựng đồ sau nhà bếp, ở khu vực ăn uống phần này có thể trực tiếp làm thành cái kệ mở, dùng để trưng bày một số sản phẩm đặc sắc hoặc là sản phẩm có thể ăn luôn."
Nghe ý kiến của Lâm Trình, hai người Hoàng Dương và Hồ Mậu hai mắt đều phát sáng.
"Chủ ý này được đấy, nếu không cần cửa tủ, tiên công tiền vật liệu có thể tiết kiệm được một ít, hơn nữa không gian có thể lợi dụng được của tủ cũng nhiều hơn, còn có thể phát huy hiệu quả tuyên truyên trang trí." Hoàng Dương nói.
Hồ Mậu bên cạnh cũng gật đầu: "Vậy cứ quyết định như thế"