Chương 419: Chương 419
Chương 419: Chương 419Chương 419: Chương 419
"Sắp xong rồi ạ." Lâm Mạt Mạt nói xong, không quấn lấy Lâm Trình nữa, tự mình chạy vào phòng tiếp tục làm bài tập.
Lâm Trình và ông cụ Lâmk đến thư phòng.
"Lâm Chấn Hoành và Diệp Vân phán như thế nào rồi?" ông cụ Lâm hỏi.
Lâm Trình không trả lời.
Nhưng nhìn vào vet mặt của Lâm Trình, ông cụ Lâm cũng đã biết câu trả lời.
"Nên vậy." Ông cụ Lâm cuối cùng thở dài nói.
"Bên phía tập đoàn Hoành Diệp sắp xếp như thế nào rồi?"
"Tài sản thuộc vê Tập đoàn Hoành Diệp sẽ bị thu hồi, các tài sản của các dự án khác sau khi giải tỏa sẽ được chuyển đổi để trả nợ và đền bù tiền vi phạm hợp đồng, còn những món nợ khác, đó là việc của nhà họ Diệp, không liên quan đến chúng ta." Lâm Trình lạnh nhạt nói.
Ông cụ Lâm gật đầu nhìn Lâm Trình, phát hiện cháu trai đã thực sự "trưởng thành", có nhiêu chuyện đã không cần ông cụ nhọc lòng nữa.
"À, đúng rồi." ông cụ Lâm nghĩ đến chuyện gì đó, nhìn Lâm Trình, hỏi: 'Chuyện giữa cháu và Lâm Chấn Hoành đang nổi trên mạng, có phải do cin để người ta tung ra không?”
"Không phải." Theo dự tính của Lâm Trình, anh hoàn toàn không muốn Lâm Chấn Hoành liên quan đến mình, cũng không muốn lợi dụng chuyện này để giải thích quá khứ của mình trước công chúng.
"Là Lâm Chấn Minh." Lâm Trình nói.
Nghe vậy, ông cụ Lâm cũng ngạc nhiên: "Chú Hai của cháu?”
"Ừm."
Trong mắt Lâm Chấn Minh, từ trước tới nay, anh trai của ông ta đã luôn là đối thủ cạnh tranh lớn nhất trong việc thừa kế tài sản nhà họ Lâm. Nhưng lần này, Lâm Chấn Hoành gặp rắc rối, Lâm Chấn Minh đã nhìn thấy hy vọng mà ông ta đã lâu không thấy.
Ông ta cố tình lợi dụng thời điểm này để tiết lộ những chuyện mà Lâm Chấn Hoành và Diệp Vân đã làm với Lâm Trình. Không chỉ muốn lợi dụng nhiệt độ của Lâm Trình để đạt được mục đích của mình, ông ta còn muốn quấy đục nước, buộc ông cụ Lâm phải xem xét lại chuyện giao quyền thừa kế nhà họ Lâm lại cho ông ta.
Hiển nhiên ông cụ Lâm cũng rõ điều này, lạnh lùng hừ một tiếng: "Cái tên Lâm Chấn Minh này!"
So với Lâm Chấn Hoành, thằng con thứ hai này cũng không phải là người xấu xa lắm, chỉ là tâm tư quá nhiều, ánh mắt lại quá mức thiển cận.
"Không sao, cháu sẽ giải quyết."
"Được rồi." Ông cụ Lâm gật đầu giây tiếp theo lại đột nhiên nhìn về phía Lâm Trình, hỏi: "Còn một vấn đề nữa."
"Hả?"
"Cháu nói xem, 1,3, 5,7, 9,20/3 và 12345609. ba dãy số này tượng trưng cho ba thành ngữ nào?”
Lâm Trình: ”...'
Không cần nghĩ cũng biết, cái này nhất định là câu hỏi trong bài tập nghỉ hè của Lâm Mạt Mạt.
"Cháu đi xem con bé có đi ngủ đúng giờ không?” Dứt lời, Lâm Trình xoay người rời đi.
Để lại ông cụ Lâm cầm một quyển "Bách khoa toàn thư về thành ngữ” ở trong thư phòng phân cao thấp
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Vũ dẫn Vương Hi đến nhà chính của nhà họ Lâm.
Trên đường vào cửa lớn, Vương Hi không thể nhịn được mà lén nhìn đánh giá xung quanh, vẻ mặt đủ để hình dung bốn chữ "Trợn mắt há mồm.
"Đây... đây... này, đây thật sự là nhà của anh Trình à?" Vương Hi nhỏ giọng hỏi.
"Ừm"" Trần Vũ gật đầu vẻ mặt cũng không "trưởng thành" hơn Vương Hi là mấy.
Hắn nhận nhận được một số hoạt động, cùng với việc ghi hình kỳ cuối cùng của chương trình 'cuộc sống với ba ba”, ngày hôm qua không kịp liên lạc với Lâm Trình. Do đó, sáng hôm nay, Trân Vũ đã liên hệ với anh.
Nhận được định vị mà Lâm Trình gửi, Trần Vũ cũng cảm thấy ngạc nhiên, mặc dù hắn đã biết vê bối cảnh ngang ngược của Lâm Trình, nhưng chỉ khi đến nhà chính của nhà họ Lâm, Trân Vũ mới thấy cái gì mới gọi là giàu có thật sự.
"Xem ra anh Trình rất tin tưởng chúng ta." Vương Hi nói nhỏ, cười khúc khích.
Trân Vũ liếc mắt nhìn Vương Hi, không phát biểu gì: hắn luôn có cảm giác lý do thật sự Lâm Trình tin tưởng họ là vì anh cảm thấy dựa vào trí tuệ của bọn họ sẽ không đủ sức tạo thành mối đe dọa đến anh...
"Khụ khụ, đi thôi." Trân Vũ ho khan một tiếng, nói.
Cả hai người bước nhanh hơn.
Vào tới phòng khách. Lúc nhìn thấy Lâm Trình, Trân Vũ lập tức nở ra một nụ cười khoe khoang.
"Anh Trình, tôi nói cho anh nghe một tin tốt!" "Tin tốt gì?" Lâm Trình nhìn vê phía Trân Vũ. "Sau khi dư luận lên men suốt một đêm, anh biết anh có thêm bao nhiêu fan hâm mộ không?” Trân Vũ hỏi, trong giọng nói còn mang theo kích động.