Chương 440: Chương 440
Chương 440: Chương 440Chương 440: Chương 440
Lâm Mạt Mạt có thói quen ghi nhớ đường, dù không thể nhớ hết tất cả các con đường trong thành phố, nhưng bé có thể nhớ được một số nơi chính xác. Bé nhớ nơi đó cách nơi họ sống hiện tại khá xa.
Nhìn thấy Lâm Mạt Mạt có hơi ngơ ngác, Lâm Trình cười nhẹ, tiếp tục giải thích: "Không phải giải trí Tinh Thạch."
"Công ty" mà Lâm Trình nói không phải là công ty giải trí Tinh Thạch, mà là công ty lớn nhất thuộc sở hữu của nhà họ Lâm.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mặc dù nhà họ Lâm luôn khiêm tốn, nhưng thực tế thì tài sản, ngành nghề và công ty của họ gần như đã phủ rộng khắp cả nước, còn có rất nhiều dự án ở nước ngoài. Sau khi giải quyết xong chuyện của Lâm Chấn Hoành và Lâm Chấn Minh, Lâm Trình đã quyết định tổ chức lại toàn bộ sản nghiệp nhà họ Lâm.
Sau những tháng ngày phủi tay không quan tâm, khi Lâm Mạt Mạt bắt đầu nhập học, anh cũng sẽ đến công ty đi làm chính thức.
"Là công ty của nhà chúng ta."
"Hả?" Nhà bọn họ còn có công ty à?
Lâm Mạt Mạt hơi kinh ngạc.
"Lớn không ạ?”" Bé tò mò hỏi thêm.
Trong suy nghĩ của bé, bé vẫn chưa hiểu rõ khái niệm "công ty".
"Cũng không tệ lắm." Lâm Trình nói, khẽ xoa đầu Lâm Mạt Mạt, nói: "Chờ làm xong thủ tục nhập học, hai ngày nữa ba sẽ đưa con đi xem."
"Thật ạ?!"
"Ừm"'...
Cuộc trò chuyện của hai ba con đã được phát trực tiếp trong phòng phát sóng, khu vực bình luận bắt đầu sôi động:
[Wtf, Lâm Trình đang trực tiếp thừa nhận à?]
[Công ty nhà mình, vậy nên bối cảnh của Lâm Trình thật sự không phải bình thường?] [Nếu không cố gắng sẽ phải về kế thừa gia nghiệp, nghe có vẻ hình như là thật đấy. |...
Mọi người đang tranh luận, đồng thời cũng bắt đầu tò mò: Công ty mà Lâm Trình cuối cùng là công ty nào, của gia tộc nào.
[Má ơi, càng như vậy, tôi càng muốn biết gia đình Lâm Trình đang làm gì. ]
[Trong chương trình sẽ được tiết lộ nhỉ?]
[Không phải Lâm Trình muốn dẫn Mạt Mạt tới công ty à, đến lúc đó mà chương trình có làm mờ đi nữa, trên mạng cũng sẽ xuất hiện tin tức thật sự cho mà xem, chờ đi. [Chờ xem... ]...
Bên này, sau khi nói chuyện với Lâm Mạt Mạt, xác nhận ý kiến của bé, Lâm Trình đi với bé đến văn phòng đăng ký nhập học.
Bởi vì đã gần khai giảng, chủ nhiệm giáo dục và giáo viên hồ sơ, cùng với giáo viên hậu cần, đã trao cho Lâm Mạt Mạt đồng phục mới, huy hiệu trường, thẻ học sinh đại diện cho số hiệu học sinh của Lâm Mạt Mạt, còn có những tài liệu và sách giáo khoa cân sử dụng cho năm học mới.
Trên đường về, Lâm Mạt Mạt ngồi trong xe, ôm chặt bộ đồng phục mới, thẻ học sinh và đống sách giáo khoa không chịu buông tay.
Lâm Trình vừa chuẩn bị nhắc nhở bé ở trên xe không nên đọc sách, thì chợt điện thoại của anh reo lên.
Là điện thoại của ông cụ Lâm.
'Alo, ông nội.
Lâm Trình bắt máy, vừa mới nói chuyện, giọng nói vội vàng của ông cụ Lâm đã vang lên ở đầu dây bên kia.
"Cháu đang ở đâu vậy? Chuyện nhỏ như vậy mà làm nửa ngày chưa xong nữa?"
"Đã xong rồi ạ." Lâm Trình trả lời.
Nghe vậy, ông cụ Lâm nhanh chóng hỏi thêm: "Thế nào rồi, chuyện chuyển trường cho Mạt Mạt có suôn sẻ không? Giáo viên thế nào? Môi trường học tập mới có tốt không?”
"Đầu khá tốt, ông yên tâm." Lâm Trình nói.
Sau khi nghe vậy, ông cụ Lâm mới nói: "Thế thì tốt."
"Ông đã bảo nhà bếp chuẩn bị rất nhiều món Mạt Mạt thích, sườn xào chua ngọt, thịt lợn xào chua ngọt, cháo bát bảo... còn có món bánh hấp mà con bé thích nhất nữa, chuyện nhập học đã xong rồi thì nhanh chóng về ăn cơm đi!"
Nghe ông cụ Lâm nói như vậy, Lâm Trình theo bản năng đưa tay lên xem giờ: [3 giờ 28 phút chiều]...
Lâm Mạt Mạt ở bên cạnh đã nghe thấy loáng thoáng giọng nói của ông cụ Lâm qua điện thoại, lập tức tiến lại gần, hỏi Lâm Trình: "Là ông cố ạ?"
"Ừm." Lâm Trình trả lời.
"Ông cố có chuyện gì vậy? Có phải ông bị làm sao không ạ?" Lâm Mạt Mạt hỏi.
"Không có gì, ông ấy bảo chúng ta về ăn cơm mà thôi." Lâm Trình giải thích.
Lâm Trình không chọn địa điểm ghi hình ở nhà chính nhà bị Lâm, là vì không muốn sự hiện diện của máy quay ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của ông cụ Lâm.
Nhưng cũng chính vì điêu đó, ông cụ Lâm lại không vui, luôn nhắc anh trước khi Mạt Mạt khai giảng phải dẫn cháu gái yêu dấu về nhà cho ông cụ nhìn thấy nhiêu một chút.