Chương 81: Chương 81
Chương 81: Chương 81Chương 81: Chương 81
[Sao thế?]
|Haha, tôi đoán hai cha con đều không biết làm bánh bao. |
[Lâm Trình: Mua nguyên liệu xong, tôi mới nhận ra mình hoàn toàn không biết làm bánh bao. ]
[Cười chất. |
[Tôi chỉ tò mò làm sao hai người không biết làm bánh bao mà vẫn bán bánh bao được. ]
[Trực tuyến gợi ý cho Lâm Trình: Hãy làm một hình thức tự phục vụ, đồ để ở đó, khách hàng muốn ăn bánh bao tự làm, haha... |
Ngoài những người xem vui không sợ chuyện lớn, cũng có những người tỏ vẻ lo lắng.
[Tôi từng làm bánh bao rồi, rất khó. Ì
[Hai người không biết làm bánh bao, thì ngày mai sao mà bán được?]
[Tuần trước đã căng thẳng rồi, tuần này liệu có hoàn thành nhiệm vụ không đây?]
"Làm bánh bao thực ra rất đơn giản." Sau khi giương mắt nhìn nhau một lúc, Lâm Mạt Mạt nói với Lâm Trình.
Trong giọng nói có chút chột dạ, ngoài trừ mang ý động viên, còn nghe có chút lừa dối.
Đối với cách nói của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình không lên tiếng tán thành hay phản đối.
Vì cả ba ba và con gái đều không có kinh nghiệm làm bánh bao, cuối cùng, họ quyết định lấy một phần bột để thử nghiệm trước.
Theo tỉ lệ trong hướng dẫn, cả hai chuẩn bị bột, men, chất phụ gia và nước.
Lâm Trình bắt đầu nhồi bột, còn Lâm Mạt Mạt nằm sấp trên cái thớt, nhìn không chớp mắt.
"Xong chưa ạ?” Sau một lúc, Lâm Mạt Mạt hỏi.
"Chưa." Lâm Trình lại nhồi, nhấn nhá thêm vài lần, cho đến khi đạt đến mức "bề mặt trơn nhẫn" như trong hướng dẫn.
"Giờ thì xong chưa ạ?" Lâm Mạt Mạt tiếp tục hỏi.
Nhìn bé bên cạnh háo hức muốn thử, môi Lâm Trình nhếch lên một chút, âm thâm cảm thấy buồn cười.
"Chưa xong." Lâm Trình nhìn đồng hồ, đặt cục bột đã nhồi vào bát, phủ một lớp vải ẩm lên trên, sau đó nói với Lâm Mạt Mạt: "Đợi thêm khoảng một tiếng nữa."
Do thời tiết gân đây khá nóng, nên việc bột lên men thuận lợi hơn nhiều, có thể thực hiện quá trình lên men ở nhiệt độ phòng.
Trong quá trình chờ bột lên men, Lâm Trình đi để làm việc khác, nhưng Lâm Mạt Mạt vẫn kiên nhẫn đứng đó.
Quá trình bột lên men có vẻ không có gì thay đổi.
Lâm Mạt Mạt bu môi.
Do đã chờ quá lâu, Lâm Mạt Mạt không biết mình đã ngủ quên lúc nào.
Khi Lâm Mạt Mạt tỉnh lại, chiếc bát bị tấm vải đậy lại đã phồng lên - Mở tấm vải ra, cục bột nhỏ ban đầu đã trở thành một cục bột to xốp mịn.
Lâm Mạt Mạt tò mò chọc ngón tay lên trên, bột mềm mịn đàn hồi, chôc bị chọc xuống sẽ trở về một chút, để lại một cái lõm nhẹ nhàng của ngón tay.
Chơi khá vui.
Lâm Mạt Mạt cười cười, lại giơ ngón tay tiếp tục thử.
Đúng lúc này, giọng nói của Lâm Trình đột nhiên vang lên từ sau lưng.
"Lâm Mạt Mạt.'
Lưng Lâm Mạt Mạt đột nhiên cứng lại, bé nhanh chóng thu lại tay.
"Sao... sao ạ?" Lâm Mạt Mạt quay lại nhìn Lâm Trình, vội vàng giấu hai tay ra sau lưng, trông giống như đã làm gì đó sai trái.
"Đừng chọc băng tay." Lâm Trình nói.
"Con... Con chỉ muốn xem bột đã... đã được hay chưa..."
Lâm Mạt Mạt chưa kịp nói những từ sau, đối mặt với ánh mắt nghiêm khắc của Lâm Trình, bé lập tức luống cuống, thú nhận: "Thật ra thì con chỉ thấy nó chơi khá vui mà thôi."
Nghe lý do của Lâm Mạt Mạt, khoé môi Lâm Trình giật giật.
"Đây không phải đồ chơi" Lâm Trình vừa nói vừa đi đến bên cạnh Lâm Mạt Mạt, cũng nhấn vào cục bột đó.
Cảm giác... Khá tốt.
Lâm Trình nghĩ trong lòng, cúi đầu nhìn ánh mắt nghi ngờ của bé, như đang nói "ba ba cũng đã chọc rồi", Lâm Trình nhất thời bị đóng băng.
"Ba đang kiểm tra bột đã nở đủ chưa." Lâm Trình nghiêm túc nói.
Nghe vậy, Lâm Mạt Mạt trở nên phấn khích, tiến gân hơn tới thau bột, trong lòng mong chờ hỏi: "Vậy đã được chưa ạ?"
Lâm Trình: “... Anh không chắc chắn có nên nói cho đối phương biết không, theo hướng dẫn, cục bột này cần phải được làm nở thêm lần nữa, tức là cần đợi thêm nửa tiếng nữa, nếu thế thì cô bé này có thể sẽ tức giận ngay tại chỗ. "Đợi thêm một chút." Lâm Trình nói xong, anh lại nhào nặn cục bột, bắt đầu giai đoạn làm nở thứ hai.
Lâm Mạt Mạt đứng bên cạnh trông mong theo dõi gần nửa tiếng, cuối cùng cũng đợi được bột nở hoàn toàn.
Khu vực bình luận trực tiếp tràn ngập những bình luận [Chúc mừng]
[Chúc mừng Mạt Mạt và bố đã hoàn thành công việc nhào bột lớn lao này!]
[Ha ha, tôi đã nghĩ phần này sẽ lật xe, không ngờ lại không có gì xảy ra. ]
[Có vẻ như hai cha con đã nhào bột thành công rồi. |