Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 85 - Chương 85: Chương 85

Chương 85: Chương 85 Chương 85: Chương 85Chương 85: Chương 85

"Lâm Mạt Mạt, đến đây." Lâm Trình gọi bé một tiếng.

Trước đây, khi đi mua nguyên liệu ở mấy chợ này, đứa bé này luôn tích cực đi theo, giúp đỡ lấy đồ, lần này sao lại không đi cùng?

Lâm Trình hơi ngạc nhiên.

Lâm Mạt Mạt mím môi, không di chuyển.

"Không muốn đi à?" Lâm Trình lại hỏi. Trong lòng nghĩ là có lẽ đứa bé này đi mệt hoặc đang giận dỗi.

Lâm Mạt Mạt gật đầu sau đó lại lắc đầu.

Lâm Trình bất đắc dĩ: "Vậy thì đứng đó đợi ba, đừng đi xa."

Lâm Trình một mình đi mua hành.

Bên này

Lâm Mạt Mạt vẫn đứng sau bảng đèn chờ Lâm Trình.

Nhưng bất ngờ bị một bàn tay kéo từ phía sau, sức lực lớn khiến Lâm Mạt Mạt suýt ngã.

"Con khốn, lại là mày!"

Người đàn ông nói chuyện mặc bộ đồ đen, khuôn mặt đầy mỡ, hâm hầm, trên người còn có mùi rượu hôi thối.

Lâm Mạt Mạt muốn chạy, nhưng người đó nắm chặt cánh tay bé.

"Đáng chết, còn muốn chạy." Người đàn ông chửi một tiếng, cười ác độc.

Chớp mắt sau đó, Lâm Mạt Mạt ở phía sau bảng đèn đã bị kéo ra, đi vê cửa hàng trong chợ.

Lâm Mạt Mạt cắn chặt môi dưới, cố gắng hết sức để thoát khỏi tay người đó, nhưng sức lực giữa hai bên quá chênh lệch, Lâm Mạt Mạt không phải là đối thủ của người đàn ông.

Người đàn ông vừa kéo Lâm Mạt Mạt, vừa to tiếng mắng: "Mẹ kiếp, lần trước coi như mày may mắn, lân này gặp lại, tao sẽ giết chết mày..."

Người quay phim đi theo sau Lâm Mạt Mạt đứng cách hai người khoảng bảy, tám mét, khuôn mặt ngốc ra: chuyện xảy ra đột ngột, anh ta hoàn toàn không biết tình huống hiện tại là sao, cũng không dám liều lĩnh đuổi theo.

Ở phía này, Lâm Mạt Mạt đã sắp khóc rồi, nhưng dù cố gắng đến mấy bé cũng không thể thoát khỏi người đó.

May mắn là lúc này, Lâm Trình phát hiện tình huống bất thường phía sau. Nhìn thấy Lâm Mạt Mạt bị một người đàn ông lôi kéo, Lâm Trình la lên một tiếng, đi nhanh về hướng của hai người.

"Chuyện gì vậy?" Lâm Trình lạnh lùng hỏi.

Nhìn thấy có người đến, người đàn ông mặc áo đen giật mình một chút, nhưng chỉ giây tiếp theo lại hiện lên vẻ kiêu căng.

"Chuyện gì, tao làm việc của tao, liên quan gì đến mày!"

Nghe vậy, Lâm Trình sắc bén nói: "Ông giữ con tôi, nói thử xem có liên quan đến tôi không?”

Nói xong, Lâm Trình liếc nhìn tay người đàn ông đang nắm chặt cánh tay Lâm Mạt Mạt, ánh mắt càng trở nên lạnh lão.

“Buông ra."

Giọng điệu lạnh lẽo đột ngột của Lâm Trình làm người đàn ông giật mình, tay run rẩy, vô thức thả lỏng bàn tay đang nắm chặt cánh tay Lâm Mạt Mạt.

Lâm Mạt Mạt được tự do, chạy nhanh đến sau lưng Lâm Trình để trốn.

Từ cách bé nắm chặt áo Lâm Trình là có thể thấy rõ, lúc này Lâm Mạt Mạt đầy sợ hãi và không an tâm.

Người đàn ông mặc áo đen cẩn thận nhìn Lâm Trình, sau đó lại nhìn Lâm Mạt Mạt phía sau anh, khuôn mặt hiện lên vẻ khó tin.

"Mày nói đây là con mày? Mày là người nhà của nó?" Người đàn ông ngạc nhiên chỉ vào Lâm Mạt Mạt, sau đó tự nói với mình: "Không thể nào."

"Không có gì là không thể."

"Còn ông thì sao," Lâm Trình nhìn chằm chằm vào người đàn ông bằng ánh mắt nguy hiểm, hỏi lại: "Ông muốn làm gì con tôi?"

Đối diện với Lâm Trình, trong lòng người đàn ông có một chút sợ hãi: ông ta đã gặp rất nhiều loại người, theo kinh nghiệm của mình, người đang đứng trước mắt là một người không dễ chọc vào.

"Không có gì, chỉ thấy con khốn... đứa bé này, không biết đang làm gì, có phải trộm cắp hay không, tôi dạy dỗ trước."

"Đã có người lớn ở đây, tốt nhất là nên quản con mình cho tốt, nếu làm chuyện gì xấu xa, tôi tuyệt đối không nương tay."

Người đàn ông ngoài miệng thì nói vậy, nhưng lại không cam lòng nhìn Lâm Mạt Mạt một cái, lúc này mới xấu hổ rồi rời đi.

Nhìn thấy người đàn ông rời đi, Lâm Trình nhíu mày: Cách người đàn ông nhìn Lâm Mạt Mạt và cả thái độ của ông ta, dường như không đơn giản.

Lâm Trình nhìn ra phía sau, nhìn người quay phim đang đi theo, muốn biết mấy phút anh không có mặt đã xảy ra chuyện gì. Nhưng người quay phim chỉ lắc đầu vẻ mặt khó xử tỏ vẻ mình cũng không biết. "Người đàn ông kia hình như là một tên say rượu." Người quay phim nhỏ giọng nói. Cho nên, có vẻ như tất cả chỉ là một chuyện ngoài ý muốn. Nhưng mà, Lâm Trình không nghĩ vậy. Dù thời gian anh ở chung với Lâm Mạt Mạt không dài, nhưng anh hiểu tính cách của cô bé này.
Bình Luận (0)
Comment