Chương 625: Quy Tác Khế Ước Và Hiến Tế
Chương 625: Quy Tác Khế Ước Và Hiến TếChương 625: Quy Tác Khế Ước Và Hiến Tế
Nghe lời kể của Tirian, Duncan rơi vào im lặng và suy nghĩ hồi lâu.
Thất Hương Hào cũng trâm lặng xuống theo cùng thuyền trưởng, những tiếng cọt kẹt trâm thấp phát ra từ chỗ sâu trong khoang tàu dần dần lắng xuống, một loại cảm giác linh thể vừa thực vừa ảo bao trùm con tàu. Nó lặng lẽ băng qua biển cả, đi xuyên qua một thế giới im lặng giống vậy.
Sau một lúc lâu như vậy, Duncan mới từ từ cúi đầu nhìn xuống chân mình.
Anh không nhìn thấy, nhưng anh có thể tưởng tượng - Bên dưới các tâng boong tàu, nơi sâu hơn cả những kết cấu đáy tàu tan nát, bên ngoài biên giới của hiện thực, xương sống của Tát Tư Lạc Ca vẫn chìm trong không gian thứ tối tăm, thứ được thay thế bởi xương sống là long cốt của Thất Hương Hào - long cốt mà Duncan Abnomar gọi là "cành cây nhỏ”.
"Cành cây nhỏ" đó đã chìm vào chỗ sâu của không gian thứ cùng với Thất Hương Hào ban đầu sau thảm họa một thế kỷ trước.
"Cha..." Giọng nói có chút bất an của Tirian vang lên đáy lòng, cắt đứt sự trầm tư của Duncan: "Cha còn vấn đề gì không?”
"Vấn đề cuối cùng,' Duncan nói: "Sau khi Thất Hương Hào được hoàn thành, những thợ thủ công tham gia xây dựng vẫn còn sống trên nhân thế, ý ta là những Tỉnh linh từng phụ trách gia công long cốt..."
"Phần lớn trong số họ hẳn vẫn còn sống, nhưng trong thời gian ngắn sợ rằng rất khó tìm thấy, Tirian đáp lời: "Sau khi Thất Hương Hào 'xảy ra chuyện, mọi thứ liên quan đến con tàu đó đều trở thành điều kiêng ky, tất nhiên cũng bao gồm cả dự án xây dựng năm đó.
"Các thợ thủ công tham gia xây dựng Thất Hương Hào đã vội vã đổi nghề hoặc đến các thành bang khác. Ngay cả các Tinh linh cũng chọn cách giấu tên ẩn họ và đi đến nơi xa. Các bản vẽ thiết kế bị niêm phong, cùng với tất cả các hồ sơ bị coi là vật phong ấn và giấu sâu trong giáo đường...
"Người ta nói rằng mọi thứ liên quan đến Thất Hương Hào đều bị nguyền rủa. Điều này đúng với hai đứa con của thuyên trưởng Duncan. Những người từng xây dựng nên Thất Hương Hào và biết bí mật của Thất Hương Hào cũng không thể thoát khỏi..."
Duncan nhất thời không lên tiếng, Tirian nói rồi cũng im lặng lại, trong bầu không khí đột nhiên có hơi ngột ngạt, giọng nói của Lucrecia đi trước phá vỡ sự im lặng này.
"Tin đồn không chỉ là tin đồn, không thể trách người lúc đó lo lắng đối với điều này như vậy,' "Nữ phù thủy biển" chậm rãi nói: "Trên thực tế, xưởng đóng tàu từng được sử dụng để đóng Thất Hương Hào hồi đó đã xảy ra hỏa hoạn một ngày sau sự kiện không gian thứ sụp đổ.
"Ngọn lửa thiêu rụi mọi thứ theo phương thức trái với lẽ thường, đốt cháy sắt thép và đá thành tro bụi, nhưng không đốt cháy các bản vẽ và hồ sơ liên quan đến Thất Hương Hào cất giữ trong văn phòng. "Gần một nửa số người tham gia xây dựng gặp ác mộng, mắc bệnh lạ và gặp ảo ảnh trong mấy năm sau đó. Một số tự sát thân vong vài năm sau đó, một số mất tích bí ẩn khi đi biển, một số rơi vào trạng thái điên loạn. Họ tuyên bố mình đã nghe thấy "giọng nói chân thật" vào giai đoạn tỉnh táo cuối cùng, sau đó trải qua phần đời còn lại trong bệnh viện tâm thần - So với những người gặp bất hạnh khác, những người rơi vào trạng thái điên loạn dường như đặc biệt may mắn.
"Thợ thủ công Tinh linh phụ trách gia công long cốt hồi đó là nhóm người ít bị ảnh hưởng nhất, có lẽ đặc điểm chủng tộc đã bảo vệ họ. Họ dường như không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền, nhưng cảnh ngộ của những người khác vẫn đủ để khiến họ sợ hãi. Họ mai danh ẩn tính và đi xa đến nơi đất khách là chuyện về tình có thể tha thứ được..."
Duncan lặng lẽ lắng nghe hồi ức và miêu tả của Lucrecia, hồi lâu sau, anh mới nói với giọng điệu có chút kỳ quái: "Nhưng ghi chép xây dựng ban đầu của Thất Hương Hào vẫn còn được lưu giữ ở Phổ Lan Đức?"
"Đúng vậy, vẫn ở đó, dưới dạng vật phong ấn, lần trước ngài đã thảo luận vấn đề này với tôi và Fanna/ Giọng nói của Morris chen vào: "Theo hiểu biết của tôi, những thứ này sẽ không bị tiêu hủy - cũng không dám tùy tiện tiêu hủy, bởi vì liên quan đến không gian thứ, bản thân hành vi tiêu hủy' cũng có thể dẫn đến việc thành lập mối liên hệ giữa Thất Hương Hào và thế giới hiện thực..."
"Ta cần món đồ này,' Duncan lập tức nói.
Morris ngẩn ra, nhưng rất nhanh phản ứng lại: "Không vấn đề, giờ tôi sẽ liên lạc với bạn bè ở thành bang Phổ Lan Đức. Mặc dù những thứ đó vẫn luôn là đồ vật bị phong ấn có nguy cơ cao trong hàng trăm năm qua, nhưng với tình hình hiện tại, đương cục hẳn sẽ nguyện ý hợp tác với yêu cầu của ngài..."
"Phương tiện liên lạc thông thường quá chậm, Duncan ngắt lời Morris: "Fanna."
Giọng của Fanna lập tức vang lên: "Vâng, thuyền trưởng, tôi đang nghe đây."
"Cô có thể liên hệ trực tiếp tới Đại giáo đường Bão Tố ở Phổ Lan Đức, đúng chứ?" Duncan cực kỳ nghiêm túc: "Thông báo cho họ chuẩn bị tất cả tư liệu liên quan đến dự án xây dựng Thất Hương Hào năm đó và gửi đến Đại giáo đường."
"... Được rồi,' Fanna do dự hai ba giây để thể hiện lòng trung thành với Nữ thần Bão Tố, sau đó rất vui vẻ đồng ý: "Ngài muốn lấy tư liệu thế nào? Cử Aye tới ư? Tôi sẽ thông báo cho đồng nghiệp bên đó, để tránh họ ngạc nhiên..."
"Không, ta tự mình đi."
Fanna dường như không phản ứng kịp trong chốc lát: "Ngài đích thân đi?"...
Trong cửa tiệm đồ cổ không quá lớn ở thành khu hạ của Phổ Lan Đức, Duncan đặt tờ báo trên tay xuống, rồi lại liếc nhìn ánh nắng ấm áp rực rỡ ngoài cửa sổ, trên mặt hiện lên một nụ cười: "Mỗi ngày uống trà, đọc báo và tắm nắng trong cửa tiệm đồ cổ... bên này cũng nên hoạt động rồi." "... Tôi hiểu rồi, giờ tôi sẽ liên lạc với Đại giáo đường thành bang."
Giọng nói của Fanna vang lên trong đầu anh, sau đó lại dần dân nhỏ đi.
Duncan cẩn thận gấp tờ báo lại, đặt lên kệ cạnh quầy, rồi đứng dậy đi lên cầu thang dẫn lên tầng hai, cởi chiếc áo khoác treo trên móc.
Thất Hương Hào vẫn đang lặng lẽ di chuyển cấp tốc trên biển vô biên của Linh giới, Lightwind Harbor đã chìm vào giấc mơ không thể tỉnh dậy. Trong thành bang ở các nơi trên thế giới, ngày càng có nhiều Tinh linh chìm vào giấc ngủ, nhưng trong cửa tiệm đồ cổ nhỏ bé này, sự yên bình và tĩnh lặng ngày xưa vẫn được duy trì.
Nơi này giống như một cảng tránh gió độc lập với toàn thế giới.
Nhưng đúng lúc Duncan mặc áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài, cánh cửa của cửa tiệm đồ cổ đột nhiên bị đẩy ra, tiếng chuông leng keng vang lên phá vỡ sự yên tĩnh của cảng tránh gió này trước một bước.
Duncan ngẩng đầu nhìn ra cửa, thấy một bóng người quen thuộc đang đứng dưới nắng.
"Cô Hải Đế? Chào buổi sáng." Anh nhận ra vị khách trước cửa và lịch sự chào hỏi đối phương: "Xin lỗi, hôm nay tạm ngừng buôn bán, tôi phải ra ngoài làm một số việc."
"Ngài Duncan... Thuyền trưởng,' Hải Đế bước hai bước vào cửa tiệm, nàng ta nhìn "chủ cửa tiệm" vừa mặc áo khoác và rõ ràng đang chuẩn bị ra ngoài, do dự một lúc mới nói: "Tôi có thể cần đến sự giúp đỡ của ngài."
Duncan dừng lại, tò mò nhìn đối phương: "Hửm?”
Sau sự việc Taran AI và thiếu nữ Tinh linh bị mắc kẹt trong giấc mơ lần trước, Hải Đế đã biết sự thật vê Thất Hương Hào. Có lẽ vì không quen với sự thay đổi quá mức này, nên sau đó một thời gian dài nàng ta đều không đến cửa tiệm này. Không ngờ hôm nay nàng ta đột nhiên ghé đến, vừa mở lời lại là nhờ giúp đỡ.
"Là chứng bệnh ngủ mê man,' Hải Đế tỏ vẻ còn hơi chút do dự, đây là lân đầu tiên nàng ta đến đây để nhờ giúp đỡ dưới tình huống biết thân phận của Duncan, trông khá lúng túng: "Một chứng bệnh có quy mô rất lớn, rất đột ngột...
"Ngày càng có nhiều Tinh linh chìm vào giấc ngủ sâu?" Duncan cau mày: "Ngược lại nằm trong dự liệu - Giấc mơ của kẻ vô danh đã có những biến đổi mạnh mẽ vào sáng nay, sức ảnh hưởng của nó đang ngày càng mạnh mẽ. Có điều không cần lo lắng, ta ra ngoài chính là vì chuyện này.
"Không chỉ có nhiều Tinh linh chìm vào giấc ngủ sâu,' Hải Đế lập tức nói: “Triệu chứng' lần này cũng có chút khác thường. Cơ sở y tế tập trung trong thành phố vừa tiếp nhận điều trị cho một nhóm 'bệnh nhân. Tôi nghĩ cần thiết phải mời ngài xem xét tình hình... nếu ngài có thời gian...'
Nàng ta càng nói càng nhỏ dần, cũng không biết trong đầu mình lúc này đang nghĩ đến thứ gì, nhưng cuối cùng nàng ta đột nhiên nói ra một câu: "Nhờ ngài giúp đỡ, có cần tế phẩm gì không?”
Duncan vốn còn đang suy nghĩ phải mất bao lâu Đại giáo đường bên đó mới có thể chuẩn bị xong sau khi nhận được tin tức của Fanna, lúc này nghe thấy những lời của Hải Đế lập tức có chút không phản ứng kịp: "... Tế phẩm?"
Hải Đế suy nghĩ một lúc, trên mặt lộ vẻ ngượng ngùng: "Khi trao đổi với cha, tôi không dám hỏi chi tiết chuyện về ngài. Ông chỉ nói rằng cuộc sống trên Thất Hương Hào rất khó tưởng tượng, thái độ của ngài đối với người phàm rất thân thiện. Nhưng lại không nói cho tôi biết những quy tắc ứng xử của ngài, cũng như không đề cập đến nghi thức và tế phẩm cần thiết lúc nhờ ngài giúp đỡ...'
"Dừng lại, ta hiểu rồi,' Duncan nhanh chóng ngắt lời đối phương, lạ lùng nhìn tiểu thư bác sĩ tâm thần, một lúc sau mới nói: "Ta không cần tế phẩm, cũng không cần bất kỳ nghi thức hiến tế đẫm máu và quỷ dị nào — Hạm đội Thất Hương Hào là một đoàn thể có bầu không khí thân thiện, các thành viên giúp đỡ lẫn nhau và nhiệt tình vì lợi ích chung của thành bang. Morris hay Fanna không đề cập đến điều này với cô sao?"
Hải Đế: "... ?"
Duncan vừa nhìn thấy vẻ mặt của đối phương thì đã biết chuyện là thế nào.
Anh xua tay và thuận tay lấy một bức tượng đồng nhỏ từ kệ bên cạnh.
Một món đồ cổ của niên đại thành bang bóng tối, biểu tượng vương thất của Vương triều Isom cũ, mới được cho ra xưởng vào tuần trước.
"Giá gốc là 800 sola, giảm giá 12%, nếu cô mua với giá gốc, coi như là thù lao cho việc ta ra tay - nếu không có vấn đề gì thì xuất phát thôi, dù sao thì Đại giáo đường bên đó cũng không thể chuẩn bị thứ ta cần trong một thời gian, ta có thể đi cùng cô đến kiểm tra tình trạng của những bệnh nhân kia trước.....
"Cô xác nhận phải dùng những thứ này để tạo ra một 'kênh' cộng hưởng linh năng?" Morris trợn mắt há hốc mồm nhìn Fanna đang lục đục trong bếp, cuối cùng không nhịn được lên tiếng hỏi.
Fanna tạm thời ngừng tay chuẩn bị công việc, ngẩng đầu liếc nhìn lão tiên sinh bên cạnh: "Có vấn đề gì sao?"
"... Ta cho rằng điều này khá thiếu tính nghiêm cẩn,' Morris nói với vẻ mặt căng thẳng, cố tỏ ra nghiêm túc hơn: "Là một loại nghi thức thiêng liêng, lúc thiết lập mối liên hệ với Đại giáo đường thành bang ít nhất cô nên chuẩn bị một số nguyên vật liệu thí pháp cho ra dáng..."
Fanna im lặng một lúc, nhìn xuống những thứ mình có thể tìm thấy trong "dinh thự phù thủy" này.
"Ngọn lửa thần thánh, dầu thân thánh, hương liệu thần thánh, phụ trợ cầu nguyện thành kính, đầy đủ bốn yếu tố."
Morris nhất thời trừng to hai mắt: "Không phải nói cô thêm từ thần thánh vào trước thì sẽ có tác dụng - Cô không thể yêu cầu nữ thần ban xuống lực lượng chỉ bằng cách phi hành lá cắt nhỏ trong bếp được!" Fanna: ”...'