Thâm Thâm Lam

Chương 60

Tác giả nhắn lại

Cảnh báo trước, dưới 18 tuổi không nên xem, ai trên 18 xem không được cũng đừng nên xem ….

Trạch Viễn đứng ở trước cửa nhà chính mình, lại có một tia do dự. Vết thương trên chân anh rốt cục đã tốt lắm, sáng sớm gọi điện thoại cho Tuấn Huy bảo anh ta gọi điện thoại về nhà mình, cùng cha mẹ nói đến công ty giao hạng mục, ra cửa nhưng không cách nào chờ đợi đi thẳng về nhà, rất muốn nhìn cô một chút, có lẽ để cho anh chỉ cần liếc mắt một cái, nhớ nhung trong lòng đều có thể giảm bớt một phần đi!

Có bao nhiêu lâu không bước vào nhà chính mình, khi Trạch Viễn đẩy cửa ra, cư nhiên có chút cảm giác xa lạ, bài trí trong phòng hết thảy như cũ, nhưng mơ hồ cảm thấy có chút bất đồng, trong phòng phiêu tán mùi hương quyến rũ, trong phòng này đã muốn tràn ngập hương vị của Tiêu Tiếu, tưởng tượng thân ảnh của cô ở trong phòng qua lại, tươi cười ngọt ngào, đều là làm cho anh khát vọng như vậy.

Rốt cục anh đã trở lại, cô đi đâu sao? Trong phòng lẳng lặng, không có nhìn đến thân ảnh của cô, Trạch Viễn nhẹ nhàng đóng cửa lại, hướng bên trong đi đến.

Đang lúc anh đắm chìm ở trong tưởng niệm mãnh liệt với cô, đột nhiên phòng tắm truyền ra một tiếng thét chói tai, cùng với tiếng nước ào ào. Trong lòng Trạch Viễn cả kinh, Tiêu Tiếu, nhằm phía phòng tắm chạy nhanh tới.

Anh đẩy cửa, ào ào…… Bọt nước văng khắp nơi, toàn bộ trong phòng tắm bị cột nước chung quanh phun trào bao phủ, Tiêu Tiếu bụm mặt thét chói tai, cố gắng muốn ngăn chặn chỗ đang phun nước ra, vòi phun hỏng rồi! Trạch Viễn chạy nhanh tiến lên, dùng sức ngăn nơi nước bị phun ra, nhưng là van khóa hình như bị liệt, càng vặn càng làm cho cột nước lớn hơn, đã muốn không thể chặn lại. Anh chạy nhanh lấy một cái khăn mặt, cố gắng cuốn lấy đầu vòi đang phun nước, thật vất vả quấn vài vòng mới dần dần ngăn chặn nước chảy.

Trạch Viễn xoay người, lo lắng nhìn về phía cô,“Tiêu Tiếu?” Cô thật sự sợ hãi, vẻ mặt kinh hồn chưa kịp ổn định, đầy mặt và đầu cổ đều là nước, giọt nước như mưa từ trên trán và cằm chảy xuống, trên người đều ướt đẫm, không dám tin mở lớn mắt nhìn anh.

Anh vươn tay cẩn thận ôm lấy mặt cô,“Tiêu Tiếu, không có việc gì rồi!” Mặt đầy bọt nước, khóe miệng hơi hơi run rẩy, điềm đạm đáng yêu nhìn anh, ánh mắt hiện lên vẻ mê ly.

“Viễn…… Viễn……”, thanh âm rất nhỏ từ khóe miệng chậm rãi tràn ra, thần trí của cô dần dần trở về, rốt cục ý thức được người trước mắt chính là người mà mình mong nhớ ngày đêm, mới như là có được một chút an ủi, lo lắng cùng sợ hãi trong lòng một chút đều buông xuống. Đột nhiên nặng nề mà ôm lấy cổ anh, cả người thật sâu tiến nhập vào trong lòng anh, rốt cục anh đã trở lại!

Trạch Viễn đau lòng ôm cô, mềm nhẹ vỗ về lưng cô, trong lòng nảy lên một trận áy náy, anh không nên làm cho cô lo lắng sợ hãi, là lỗi của anh, không có bảo vệ cô thật tốt. Tay cũng càng nhanh ôm chặt cô, mặt nhịn không được dán sát vào cần cổ ẩm ướt của cô, thương tiếc mà cọ sát.

Phòng tắm im lặng, ngẫu nhiên chỉ có tiếng giọt nước rớt xuống. Hai thân ảnh ôm chặt nhau sít sao lại gần truyền độ ấm cho nhau, cả người ẩm ướt quần áo kề sát ở trên người, rõ ràng làm cho cảm giác ái muội chậm rãi tăng lên. Trạch Viễn thoáng buông ra Tiêu Tiếu, nhìn Tiêu Tiếu ngẩng mặt lên, khuôn mặt này ngày đêm tra tấn tương tư, rốt cục có thể đối diện gần như thế, gần đến thậm chí có thể nghe được tiếng thở của cô.

Tiếu Tiếu nâng mắt lên, gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt quen thuộc này, vẫn cảm thấy chờ đợi không có ngày hẹn như vậy thật quá xa xôi, mà khi anh thật sự xuất hiện ở trước mặt, vui sướng cuồng loạn kia đã quên mọi chua sót vốn có khi chờ đợi. Vì giờ khắc gặp lại này, lòng của cô đã muốn chờ đến nát tan, thanh âm nhu nhược khẽ thở ra,“Thật sự rất nhớ anh!”

Cô không cần, nếu không cùng với anh ra đi, chia lìa ngắn ngủi này đã muốn làm cho cô nếm hết tương tư khổ sở, rốt cuộc cô không thể chịu đựng được chia lìa xa anh nữa.

Trong lòng kích động hôn lên môi anh, gắt gao ôm anh, miệng cũng điên cuồng mà hút, rất nhớ anh, nghĩ đến đều làm cho cô muốn nổi điên. Trạch Viễn bị nụ hôn của cô đột nhiên tập kích dụ dỗ anh cùng trầm luân, gắt gao dây dưa, kích thích đến dục vọng nguyên thủy nhất trong cơ thể.

Anh rất nhanh hóa bị động thành chủ động, gắt gao quấn quít lấy lưỡi của cô, tay cũng nhịn không được càng ôm sát, vuốt ve lưng cô.

Cô một tay ôm lấy cổ anh, chậm rãi sát vào đầu của anh, kéo đầu của anh càng gần sát chính mình, bàn tay nhỏ bé còn lại nhịn không được chậm rãi trượt, cách quần áo ướt đẫm ma sát trước ngực anh, ấm áp trên người càng thêm hấp dẫn lẫn nhau mà vuốt ve. Lòng Trạch Viễn rung động, tư vị ngọt ngào này có bao nhiêu lâu không nhấm nháp, cánh môi ngọt ngào, cái lưỡi thơm mềm, nhịn không được càng dùng sức hôn lại cô.

Ngọn lửa dục vọng trong lòng càng bùng cháy nhanh hơn, trong không gian nhỏ hẹp, hai người cố gắng ôm chặt đối phương, cố chấp không thể rời khỏi ôm ấp thật sâu để nói hết thống khổ ly biệt.

Thẳng đến hô hấp đều khó khăn, Trạch Viễn mới thoáng buông ra một chút, ánh mắt mê mang nhìn Tiêu Tiếu, tay khẽ vuốt ve môi của cô, cảm giác mềm nhẹ dưới ngón tay, càng tăng vài phần thương tiếc. Tiêu Tiếu chậm rãi mở mắt ra, chống lại vẻ thâm tình thương tiếc của cô, trong lòng cảm động cùng khát vọng càng mãnh liệt dâng lên. Ánh mắt chăm chú nhìn cánh môi mềm mại ấm ấp của anh, rất nhớ anh, rất nhớ vĩnh viễn không muốn buông anh ra.

Quần áo ướt đẫm kề sát ở trên người, khiến cho dáng người khiêu gợi của cô hoàn toàn lộ ra, trong đầu lập tức dâng lên tất cả những hình ảnh của cô, cảm giác non mịn kia, ngứa ngáy đáy lòng ôm lấy dục vọng của anh, lý trí nói với anh, anh lập tức phải đi ra ngoài, nhưng là dục vọng đáy lòng lại làm cho anh không thể nhúc nhích dù chỉ một bước.

Cô biết anh cũng khát vọng giống cô, ở trong mắt anh, cô nhìn thấy ngọn lửa dục vọng đang thiêu đốt. Không cần lo nghĩ nữa, rốt cuộc không thể cố kỵ những trở ngại trước mắt, thầm nghĩ gắt gao có được anh.

Lại kéo thấp đầu của anh, thật sâu mút lấy cánh môi anh, cô thầm nghĩ muốn yêu anh, không bao giờ nữa cho phép anh rời đi. Tay cũng càng kịch liệt ở trên người anh du ngoạn, kích thích đến tình dục nguyên thủy nhất. Tay nhỏ bé linh hoạt với vào trong quần áo của anh, trực tiếp vuốt ve da thịt rắn chắc của anh, dưới bàn tay là cơ thể nhiệt độ nóng cháy, làm cho lòng cô khẳng định, anh cũng đang khát vọng giống cô. Tay càng khiêu khích xoa nắn điểm nhỏ trước ngực anh, khi cô khẽ vuốt ve điểm nhỏ trước ngực anh, cánh tay bên hông đột nhiên buộc chặt, anh đang căng thẳng!

Trong lòng Trạch Viễn điên cuồng đấu tranh, trong đầu rõ ràng biết Tiêu Tiếu muốn làm cái gì, lý trí lo lắng nhắc nhở chính mình, mau mau buông cô ra, nhưng là, thân thể lại luyến tiếc rời khỏi ôn nhu của cô. Đáy lòng có một thanh âm nho nhỏ đang nhắc nhở, kỳ thật anh cũng rất khát vọng vuốt ve cô.

Tiêu Tiếu khó khăn rút tay ra, vội vàng muốn cởi bỏ quần áo của anh, nhưng quần áo ướt át lại làm tăng độ khó khăn. Cô ảo não dùng sức mà lôi kéo, miệng cũng tăng thêm lực cắn anh.“Viễn, ôm em!” Thanh âm nhu tình lộ ra mê luyến mạnh mẽ, gợi lên khát vọng chân thật trong lòng anh. Không bao giờ có thể lừa chính mình nữa, anh cũng là đàn ông, ôm người con gái mà mình yêu, bảo anh làm sao có thể tự kiềm chế nữa. Bàn tay to dày rốt cục xé mở quần áo của cô, trực tiếp vuốt ve da thịt của cô, ấm áp mềm mại dưới lòng bàn tay làm cho dục vọng trong lòng càng cuồng liệt bốc cháy lên.

Rốt cuộc chịu không nổi, tiểu ma nữ này, anh sắp điên rồi, không bao giờ cho phép cô có thể như vậy mà tra tấn chính mình nữa. Anh dùng sức áp Tiêu Tiếu ở trên tường, hôn lên bầu ngực đẫy đà của cô, tay cũng càng điên cuồng mà mơn trớn da thịt của cô. Anh muốn nói cho cô biết, anh mới là người chủ động!

Vách tường lạnh lẽo mãnh liệt kích thích trên lưng, cô khổ sở co người lại, nhịn không được khẽ run rẩy. Miệng tràn ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, thanh âm ái muội này càng làm cho tình dục bên trong dâng trào.

Anh đã muốn quên cả hô hấp, chỉ có thể để cho nhịp tim đập nhanh mà tăng nhiệt độ cơ thể lên, thì ra anh cũng vô cùng khát vọng cô!

Tiêu Tiếu khó khăn dựa vào vách tường lạnh lẽo, ánh mắt mê loạn, nhìn đến dung mạo của anh, trong lòng càng nảy lên một loại kích động, chỉ có anh, chỉ vì anh, mỗi một khắc tim đập, mỗi một giây hô hấp đều chỉ vì anh, không bao giờ muốn rời khỏi anh nữa, cho dù người khác nói như thế nào, thầm nghĩ toàn tâm toàn ý yêu anh! Tay cũng nhịn không được ôm sát cổ anh, chủ động đón nhận nụ hôn của anh.

Ách, chân thật mềm nhũn, sắp không trụ được nữa, chỉ có thể gắt gao ôm lấy cổ anh. Môi cùng ngón tay của anh đều như là mang theo một loại ma pháp, da thịt mềm mại bị cánh môi ấm áp in lên hàng loạt dấu ấn, cảm giác mãnh liệt kích thích kia dâng tràn trong đại não, hoàn toàn đánh mất khả năng tự hỏi, thân thể nóng lên như là như muốn tan chảy, trong cơ thể một loại cảm giác khác thường từ bụng chậm rãi dâng lên, loại cảm giác hư không này làm cô rất xấu hổ, chưa bao giờ khát vọng một người như thế, thầm nghĩ gắt gao ôm trọn lấy anh, cho anh tất cả của mình.

Anh nhất định là điên rồi, điên cuồng mà thầm nghĩ có được cô, hung hăng yêu cô. Chia lìa thống khổ, chỉ trích khó xử, đều làm cho khát vọng này càng trở nên nóng bỏng, dứt bỏ mọi băn khoăn, thầm nghĩ gắt gao ôm cô, có được cô!

Anh không thể nhúc nhích, cô cư nhiên?! Tầng ngăn cách kia làm cho anh ngoài ý muốn chấn động, cư nhiên anh là người đàn ông đầu tiên của cô? Cái loại cảm giác chặt khít này làm cho anh không thể nhúc nhích, nhất định cô rất đau. Anh khẽ vuốt thắt lưng của cô,“Tiêu Tiếu?” Anh không nghĩ làm cho cô thống khổ!

Cô thật vất vả từ đau đớn ban đầu hòa hoãn lại đây, trợn mắt nhìn đến vẻ thân thiết trong mắt anh, cảm giác anh chân thật ngay tại trong cơ thể chính mình, cảm giác được lấp đầy chậm rãi thay thế làm cho cô cảm nhận sâu sắc. Cô ngẩng mặt lên, cắn môi anh, ôn nhu dâng lên nụ hôn của chính mình! Cô muốn cho anh, chỉ có anh!

Bên trong không gian nhỏ hẹp, không khí ướt át, liên tục tiếng thở dốc ái muội, hai thân thể gắt gao giao triền, đều làm cho dục vọng thiêu đốt càng thiêu càng mãnh liệt, thẳng đến khoái cảm lên đến cực hạn! Rốt cục hợp hai làm một linh hồn, lấy tên là tình yêu, vĩnh viễn vĩnh viễn cũng không chia lìa!
Bình Luận (0)
Comment