Minh Thư cả người nóng ran không nhịn được mà một tay vòng qua chân bế Như Ý lên.
- Thư...., tớ tự đi...
- Xưng em, em đã là vợ tôi. - Minh Thư khàn giọng ánh mắt hiện lên tia cưng chiều.
- Vâng...Thư..em tự đi được.
- Ngoan. - Minh Thư nhẹ nhàng hôn phớt lên môi Như Ý.
Chưa được vui vẻ bao lâu thì bên tai truyền tới âm thanh...
Ý à dậy mau!!! Con trễ học rồi kìa.
_________________( Khúc đầu hơi nhạt xíu:<<)
- Ummm... Ụa mình đang.... - Như Ý mơ màng ngồi dậy, hóa ra chỉ là mơ, nàng nhớ hôm qua đang học Toán thì chả biết ngủ khi nào.
Như Ý chợt nhớ ra hôm nay là thứ hai tiết đầu có tiết cô chủ nhiệm, nhìn sang đồng hồ càng luống cuống hơn.
6:30
Còn 15 phút nữa là vô giờ.
Như Ý từ trên giường phóng xuống loạng choạng, luống cuống chạy đi thay đồ.
- --------
- Cuối cùng cũng ra chơi. Mệt quá đi. - Như Ý nằm gục lên bàn, ánh mắt hướng tới người bạn cùng bàn đang sắp xếp sách vở kia.
- Kiều à, kiều hỡi, bạn có thể mua giúp cô bé dễ thương này một chiếc bánh được hong:33 - Như Ý nhỏ giọng, giọng điệu nũng nịu.
- Thật sự nhà ngươi chỉ biết nũng nịu là giỏi thôi.
Như Ý hai mắt sáng ngời, hiện lên tia vui vẻ.
Một âm vang lên.
Ring ring
Tiếng tin nhắn này.
Âm thanh này nàng chỉ cài riêng cho một người.
Ánh mắt Như Ý sáng rực lên, dù chỉ còn 5" nữa là vô tiết nhưng Như Ý không chờ được mà lén lấy điện thoại ra xem tin nhắn.
Minh Thư: xíu ngủ ngon nha. / Hôm qua.
___________
Tác giả: tui sẽ ráng ra chương mới nè
Chân thành cảm ơn mọi người nhìu lắm ạ:33