Chương 1021: Thoái Vị
Chương 1021: Thoái VịChương 1021: Thoái Vị
Lý Diệu Thiên liền cười nói: "Lão tổ tông, hôm nay còn có một tin vui nữa... Tộc nhân tiên tuyến gửi thư, nói rằng Lý gia ta có công lớn trong đại chiến, được khen ngợi và ban thưởng rất hậu hĩnh. .. Đồng thời, sau khi thưởng đại công, con cháu gia tộc ta có thể trở vê. .. Đặc biệt là trưởng lão Diệu Hỏa. .. Có người nói rằng Hạo Nhiên tông rất coi trọng ngài ấy."
Lời vừa nói ra, các tu sĩ bên dưới đều có những biểu hiện khác nhau.
"Ha ha, đúng là như vậy, phải làm lễ mừng, làm lớn làm mới phải... Giao cho ngươi phụ trách đấy."
Aaron giống như không nghe ra ẩn ý gì, vung tay lên, quyết định như vậy. ...
Nửa tháng sau.
Tiểu Nguyệt sơn được trang hoàng rực rỡ, náo nhiệt hơn cả ăn Tất.
Dưới sự dẫn dắt của Aaron, một đám tu sĩ già trẻ dìu dắt nhau ra quảng trường chờ đón con cháu trở vê.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhưng bầu trời phía đông vẫn im ắng.
Nhiều tu sĩ không khỏi thấp thỏm, Lý Diệu Thiên cụp mắt, không biết đang suy nghĩ gì.
Chỉ có Aaron bình tĩnh như nước, hai tay chắp lại trong ống tay áo, kiên nhẫn chờ đợi.
Đến giữa trưa.
Bầu trời phía đông lóe lên tia sáng, một chiếc phi chu khổng lồ bất ngờ hiện ra.
"Đến rồi!"
Nhiều người trong Lý gia reo lên sung sướng.
Phi chu từ từ hạ xuống, từng đạo độn quang bay ra từ trên đó.
Khi nhìn rõ trang phục của những người trong độn quang, cả Lý gia chìm vào im lặng.
Tất cả tu sĩ từ trên trời xuống đều mặc đồ trắng, ảm đạm như tang phục!
Sự tương phản rõ ràng với bầu không khí vui mừng trên Tiểu Nguyệt sơn khiến ai cũng cảm thấy nặng nề.
"Lý gia, thái thượng trưởng lão... Ta đã trở về."
Lý Diệu Hỏa khoác áo tang trắng, đầu đội khăn trắng, tự mình nâng một hộp tro cốt, tiến đến trước mặt Aaron và tộc nhân Lý gia.
"Trở về là tốt rồi, các ngươi đều là ân nhân của Lý gia ta, lần này chinh chiến vất vả, lão tổ ta đã đặc biệt chuẩn bị tiệc rượu cho các ngươi."
Aaron dường như không nhìn thấy những giọt nước mắt đỏ hoe của các con cháu, cười ha ha nói.
"Bảy mươi năm chiến tranh, tổng cộng có 271 tu sĩ Lý gia ra tiền tuyến, 138 người đã hy sinh... Tro cốt đều ở đây, cũng có những người không còn hài cốt... Xin thứ cho Diệu Hỏa vô lễ, ta không thể ăn bữa tiệc này!"
Lý Diệu Hỏa trả lời với khuôn mặt đầy đau buồn. Nỗi bất an bao trùm Tiểu Nguyệt sơn.
"Ồ? Vậy ngươi muốn thế nào?" Aaron vẫn giữ nụ cười trên mặt, hỏi.
"Trước tiên phải tổ chức một đại lễ để tưởng nhớ những con cháu hy sinh, đồng thời... cũng phải hỏi lão tổ tông vài lời."
Lý Diệu Hỏa với pháp lực hùng hồn đã đạt đến Trúc Cơ trung kỳ đỉnh cao, lại được trang bị một bộ pháp khí đỉnh cấp đổi bằng chiến công, tự tin có thể sánh ngang với bất kỳ Trúc Cơ nào trong thập đại tu sĩ. Hắn nhìn vê phía Lý Diệu Thiên, nhận được ánh mắt ra hiệu của đối phương, khí thế càng mạnh mẽ hơn.
Tình hình trên Tiểu Nguyệt sơn trở nên náo động. Rõ ràng đây là hành động làm khó dễ lão tổ tông!
Một số tu sĩ già dặn lo lắng cho sự chia rẽ và đổ máu trong gia tộc, nhưng những người thân cận với Lý Diệu Thiên lại dân sáng mắt lên.
"Ồ? Muốn hỏi chuyện gì?" Aaron mỉm cười nhưng ánh mắt lại lạnh lùng.
"Thứ nhất, ba mươi năm trước, khi tiền tuyến đại bại, Liên Minh yêu cầu chi viện khẩn cấp và đưa ra hai lựa chọn cho Lý gia: một là cử thêm một tu sĩ Trúc Cơ tham chiến, hai là hy sinh ba mươi tu sĩ Luyện Khí trung kỳ trở lên. Lão tổ vì lợi ích cá nhân đã đưa ba mươi tộc nhân ra chiến trường nguy hiểm, khiến họ hy sinh mười phân không còn một. Lão tổ có hối hận không?”
Lý Diệu Hỏa với đôi mắt đỏ thẫm nhìn về những người thân của các tu sĩ Luyện Khí hy sinh trên Tiểu Nguyệt sơn, giọng nói càng to lớn hơn: "Chuyện thứ hai... Trong mấy chục năm qua, lão tổ đắm chìm trong hưởng lạc, dùng tài nguyên của gia tộc mua sắm những vật dụng vô dụng, tự cho mình là đúng, có từng nghĩ đến những tộc nhân chiến đấu nơi tiền tuyến?"
"Thứ ba...
"Thôi, đừng nói vòng vo nữa." Aaron giẫm lên phi kiếm đỏ thâm, bay lên giữa không trung, cười lớn nói: "Nói thẳng ra điều ngươi muốn nói nhất đi
"Lý Diệu Hỏa... Xin mời lão tổ tông thoái vị!"
Lý Diệu Hỏa hét lớn, cố ý sử dụng pháp thuật để âm thanh vang vọng khắp nơi.
"Xin mời lão tổ tông thoái vị!"
Những tu sĩ từng chiến đấu đẫm máu sau lưng hắn cũng đồng loạt gào thét với đôi mắt đỏ ngầu.
"Xin mời lão tổ tông thoái vị!"